
.Nguyệt Tuyền nghe vậy cũng cười lớn nói: “Cần suy nghĩ, cần suy nghĩ.”Thật quá đáng, giải thể hiện tốt nhất hiện thời lại là cho Dịch Thiên, Miểu
Miểu trừng mắt liếc hắn một cái cũng chưa hết giận, liền quay lại chạy
tới đạp cho hắn một cước. Chàng còn chưa từng động một ngón tay mà được
thưởng, ta phải lăn vòng vòng như vậy mà không được cái gì, thật sự là
rất không công bằng.
Nhìn Miểu Miểu khóa cửa nhốt hắn ở bên ngòai, Dịch Thiên không biết
nói sao, lần này chắc là giận đến phát hỏa rồi, tới bây giờ cũng chưa
thèm nhìn hắn một cái, không chỉ có thế, còn không cho hắn về phòng.Nhìn Dịch Thiên bị khóa cửa nhốt ngòai, mọi người vừa muốn cười vừa lại
không dám cười, hậu quả của việc nín cười quá mức là mặt sẽ bị biến
dạng. “Dịch Thiên, đêm nay đi dạo cùng đệ đi.” Suy nghĩ hồi lâu, rốt cục Lâm Phong rặn ra một câu như thế, đường đường là chủ thượng của Vụ
Thiên Các lại bị phu nhân của chính mình nhốt ngòai cửa, chuyện này mà
truyền ra ngòai, tuyệt đối là một tai tiếng lớn.Dịch Thiên
trừng mắt liếc qua, Lâm Phong lập tức ngậm miệng. Nhốt huynh ở ngòai cửa đâu phải là đệ, mắc gì mà hung dữ với đệ như vậy chứ. Lầm bầm xong Lâm
Phong nhận mệnh lững thững tiến lên, gõ nhẹ cửa: “Tẩu phu nhân, đã ngủ
chưa?” “Ngủ rồi.” Giọng nói giận dỗi truyền ra từ trong phòng.Mọi người không biết nói sao, người ngủ rồi còn nói chuyện được sao, coi
chừng còn đổ thừa là nói mớ nữa. Lâm Phong bại trận, lui về phía sau. Vụ Huyền ra trận: “Phu nhân, chuyện của thuộc hạ cùng Xu Xu có phải là nên giải quyết một chút hay không?” “Đó là chuyện của hai người các ngươi.” Một câu đã dập tắt suy nghĩ của mọi người.Tiếp theo là Vụ Kiếm ra tay: “Phu nhân, Vụ Minh báo tin, nói Vụ Tiêm sinh được một bé gái.”
“Ờ, thay ta chuẩn bị một phần đại lễ gửi về.” Mặc dù cách cửa phòng,
chuyện vẫn giải quyết nhưng người thì không thèm xuất hiện.Mọi
người nhìn qua Cô Thiên Ngạo, đến phiên ngươi. Cô Thiên Ngạo xoay người
đi, chuyện đâu có liên quan đến ta, ta không phải là người của Vụ Thiên
Các. Ánh mắt của mọi người lại lập tức bắn về hướng Tiểu Vũ. Tiểu Vũ
phất tay áo, ý bảo mọi người lui về phía sau, các ngươi chẳng được gì
cả, xem ta ra tay đây.“Ai da, Dịch Thiên, hôm nay ngươi bị
thương tại sao lại không nói, mau mau, nhanh đến phòng của ta bôi thuốc, chảy nhiều máu như vậy sẽ chết người đó…” Còn chưa nói xong. Cửa phòng
liền cạch một tiếng mở toang. Miểu Miểu vọt từ trong ra, kiểm tra Dịch
Thiên từ trên xuống dưới, hỏi một cách sốt ruột: “Bị thương ở chỗ nào?”Tiểu Vũ mặt mày đắc ý nhìn về phía đám người phía sau, thế nào, ta đã ra tay đương nhiên sẽ thành công. Mọi người đều giơ ngón tay cái lên, lợi hại
lợi hại. Sau đó một đám người hoa hoa lệ lệ rút lui, không có việc gì
rồi, không có việc gì rồi, việc ai người nấy làm đi.“Ta không
bị thương.” Nhìn thấy bộ dạng sốt ruột của Miểu Miểu, Dịch Thiên nhẹ
nhàng an ủi nàng. Miểu Miểu liền hòan hồn lại, Tiểu Vũ, đệ chết với ta.
Sau đó lại tiếp tục trừng mắt liếc Dịch Thiên một cái, xoay người đi vào phòng. Dịch Thiên đưa tay kéo nàng lại, ôm vào lòng, dịu dàng nói:
“Đừng giận nữa mà, ta đưa nàng đi ngắm sao.”“Sao có chỗ nào đẹp chứ.” Thanh âm dằn dỗi truyền ra từ trong lồng ngực Dịch Thiên.“Vậy đi ngắm trăng?” Tiếp tục dò hỏi.“Ánh trăng cũng xấu.”“Vậy nàng muốn đi đâu, ta đưa nàng đi.”“Ta muốn nhìn chàng múa thóat y.”“…”Kết quả Dịch Thiên vẫn không lay chuyển được Miểu Miểu, vợ là lớn nhất a.
Miểu Miểu bắt chéo chân vừa uống trà vừa bình phẩm về vóc người Dịch
Thiên, còn hô to gọi nhỏ một cách thỏa mãn.Đây lại là tình
huống gì nữa, sáng sớm ngày hôm sau, xuất hiện trước mặt mọi người lại
là vẻ mặt sáng lạn tươi cười, tinh thần hưng phấn của phu nhân, còn chủ
thượng thì vẻ mặt âm trầm u ám, cả người lạnh như băng giá. Chỉ mới qua
có một đêm, hai người lại đổi chỗ cho nhau, tất cả mọi người đều cảm
thấy thần kinh thật quá tải rồi.Hôm nay vẫn giống như trước, bởi vì nhân số giảm bớt nên mỗi người đều chỉ phải đấu hai trận, cho nên tốc độ nhanh hơn.Trận đầu, Miểu Miểu chiến thắng dễ dàng, bởi vì đối thủ chính là Xu Xu, Xu
Xu tự động bỏ cuộc. Miểu Miểu không khỏi cảm thán, tâm tình tốt thì vận
khí cũng liền tốt theo, đúng là làm người lúc nào cũng phải vui vẻ, có
điều, trận thứ hai, trực tiếp khiến cho Miểu Miểu muốn hộc máu.Lên đài là một đại hán tử khoảng năm mươi, vóc người thô kệch, khiêng theo
một thanh trụ lớn hình như làm bằng sắt. Phỏng chừng nếu bị cái trụ sắt
này đập lên người, Miểu Miểu có lẽ không cần phải đi địa ngục, bởi vì
trực tiếp hồn phi phách tán luôn.“Vị đại ca đây, xưng hô như
thế nào nhỉ?” Miểu Miểu vừa lên đài vẻ mặt liền tươi cười nhìn đối
phương hỏi. “Tên Sưởng họ Trần.” Thật ngòai mong đợi, giọng nói của gã
này cực kì dễ nghe, có điều thật sự không hợp với hình tượng của hắn.“Ách, Trần đại ca, huynh khiêng cái đó là cái gì vậy a?” Miểu Miểu chỉ chỉ
trụ sắt hỏi. Phỏng chừng chỉ là một trụ sắt chỉ mới moi đâu đó ra, còn
chưa được mài dũa, liền trực tiếp bị khiêng tới đây.“Binh khí của ta, Khai Thiên Lập Địa.” Gã đàn ông đó trả lời.Quả t