
aha.Chờ cho Miểu Miểu thuận lợi học xong tất cả, Vụ Huyền đã gần như nghẹn đến
không thở nổi. Trong vòng một hai cái thời thần* không ngừng bị điểm
huyệt – giải huyệt, hắn cảm thấy máu trong người hình như ngưng tuần
hòan luôn rồi, đông cứng luôn rồi. Ánh mắt u oán trừng thẳng Miểu Miểu
liếc một cái, phu nhân, người thật bất công, tại sao hết lần này tới lần khác đều là thuộc hạ vậy hả, bây giờ muốn khóc cũng không tìm được chỗ
khóc nữa.*1 thời thần = 1 canh giờ, 1 ngày chia làm 12 thời thầnMiểu Miểu né người một cái, chui ra sau lưng Dịch Thiên trốn, oaaaaaaa, ánh
mắt Vụ Huyền thật ai oán nha, lại còn trừng mấy cái, coi chừng mình chịu không được mà đi gặp thượng đế để sám hối à, mặc dù là bản thân không
cảm thấy sai chỗ nào.Dịch Thiên thấy vậy quay qua nhẹ nhàng nói với Vụ Huyền: “Ngươi đi nghỉ trước đi.” Nhưng trong tâm thì cực kì cảm
kích Miểu Miểu đã không đem hắn ra làm đối tượng thí nghiệm, nhìn bộ
dạng của Vụ Huyền đi, e là không dễ chịu chút nào. Vụ Huyền cả thể xác
và tinh thần đều mệt mỏi, giờ phút này không thể làm gì khác hơn là lết
thân đi ra cửa, hu hu … Chủ thượng cùng với phu nhân đều về phe nhau,
mình thật đáng thương a.Vụ Huyền mới ra khỏi cửa phòng, Miểu
Miểu còn chưa kịp buông lưng áo Dịch Thiên ra, cửa phòng đã bị gõ ầm ĩ,
chắc không phải Vụ Huyền đâu, hắn quay lại làm gì. “Chuyện gì?” Dịch
Thiên lên tiếng.“Chủ thượng, Nháo Thành bị phong tỏa rồi.”
Giọng của Vụ Kiếm truyền đến. “Vào đi.” Vào lúc này ai lại đến phong tỏa Nháo Thành, Dịch Thiên cùng Miểu Miểu liếc nhau, chẳng phải bọn họ đã
đáp ứng với thành chủ là sẽ ở lại, vậy còn cần phải ngăn thành làm gì?“Chủ thượng, là do Thần Quang Đế phát ra Đế Vương Lệnh, nói muốn tra rõ
nguyên nhân chết của Thanh Yến. Bất luận kẻ nào cũng không được phép rời khỏi Nháo Thành, chỉ cho vào, không cho ra.” Vụ Kiếm trầm giọng nói,
đây rõ ràng là nhắm thẳng vào bọn họ. Một Thanh Yến tiểu tốt, đâu cần
Hoàng đế xuất động.Lúc này đám người Lâm Phong, Tiểu Vũ cũng
chạy lại, “Dịch Thiên, chúng ta có cần rời đi lập tức không?” Lâm Phong
hỏi, sợ là Hoàng đế vì tẩu phu nhân mà đến.“Sợ rằng không còn
kịp rồi, Đế Vương Lệnh luôn ở trên người Hoàng đế, e rằng hắn đã đến
Nháo Thành rồi.” Tiểu Vũ nói. “Đế Vương Lệnh là cái gì?” Miểu Miểu đột
nhiên hỏi.“Đế Vương Lệnh chính là lệnh bài thông hành của Hoàng đế, có thể hiệu triệu hầu hết tất cả mọi người trong triều, thấy Đế
Vương Lệnh như là thấy quân vương.” Vụ Kiếm giải thích, Miểu Miểu gật
đầu một cái, còn lợi hại hơn Thượng Phương Bảo Kiếm nữa nha.“Chính là lệnh bài lần trước Thần Quang Đế muốn tặng phu nhân.” Vụ Huyền không biết đã quay lại từ lúc nào. Cái gì, Miểu Miểu kinh hãi, cái lệnh bài
lợi hại như vậy, nếu biết sớm đã cầm rồi. Có điều nếu nhận lấy, không
phải còn vác thêm thông điệp có quan hệ mờ ám với hắn sao, thứ tốt chính là nan lưỡng tòan a. (khó trọn cả đôi đường)Dịch Thiên khẽ
trầm mặt nói: “Tốt nhất là nên tự phòng bị từ bây giờ.” Tiểu Vũ nói rất
đúng, giờ đi sợ là không còn kịp rồi, huống chi, Dịch Thiên hắn chưa bao giờ lùi bước trước ai, những kẻ dám có ý đồ với Miểu Miểu tất cả đều
không buông bỏ ý định. Trốn được hôm nay, không trốn được ngày mai, cũng đến lúc tranh giành cao thấp với hắn rồi.Miểu Miểu nghe vậy
nắm chặt tay Dịch Thiên, đều là ta đã gây họa a. Bây giờ một bên là tên
Hoàng đế chó má, một bên là tên nam nhân đeo mặt nạ biến thái, bọn họ
thật đúng là đầy nguy hiểm.Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới ngay,
dưới lầu truyền đến tiếng xôn xao ồn ã. Chưởng quỹ cuống quít vội vàng
chạy lên nói: “Chủ thượng, Thần Quang Đế tới.” Tới thì tới, sợ hắn hả.
Miểu Miểu vung tay lên cho chưởng quỹ lui xuống, kéo lấy cánh tay Dịch
Thiên đi ra cửa phòng, binh đến tướng cản nước đến đất chặn.Thần Quang Dục một thân cẩm bào ôm eo Liễm Diễm cả người phục sức hoa lệ
đứng ở dưới lầu, nhìn thấy hai người dắt nhau đi xuống, không khỏi cong
khóe miệng lên, nhìn thì như mỉm cười, kì thực là muốn chất vấn: “Chủ
thượng Vụ Thiên Các danh tiếng thật lớn, dĩ nhiên để bổn vương ở đây
ngồi chờ.”Miểu Miểu mỉm cười nói: “Thần Quang Đế đột nhiên giá
lâm. Không biết phải làm sao a, tiểu điếm của chúng ta nhỏ bé, sợ là
thiệt thòi cho đại tôn giả ngài rồi.” Hoàng đế chết tiệt, ở đâu thì về
đó đi, còn nhào vào đây góp vui nữa.“Ha ha, Miểu Miểu vẫn không mong chờ gặp bổn vương sao, bổn vương nghe nói nữ nhi của thành chủ
chết một cách oan ức, bổn vương muốn cho nàng ta một cái công đạo nên
đến.” Một tiếng Miểu Miểu của Thần Quang Dục đã khiến cho sắc mặt Dịch
Thiên vốn đã khó coi giờ còn đen thêm vài phần.“Hoàng thượng từ lúc nào đã quan tâm đến con dân của ngài như vậy thế, thật sự là phúc
khí của con dân a.” Giả mù sa mưa, ngươi làm Hoàng đế học cũng không ít
bản lãnh ha.“Được rồi, không biết xưng hô với vị này như thế
nào đây?” Miểu Miểu nhìn về phía Liễm Diễm đang đứng một bên hỏi, vẫn là khuôn mặt đó nhưng khí chất cùng tư thái thì hòan tòan khác biệt.“Đây là Mỵ phi của bổn vương, Mỵ Diễm, bổn vương cho phép Miểu Miểu gọi
thẳng tên của nàng.” Thần Quang Đế mỉm cười nói v