Độc Ái Sát Thủ Phu Quân

Độc Ái Sát Thủ Phu Quân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325670

Bình chọn: 10.00/10/567 lượt.

h đứng dậy, Miểu

Miểu gõ nhẹ cửa phòng Tiểu Vũ: “Tiểu Vũ, rời giường, Tiểu Vũ.” “Làm cái

gì vậy, đêm hôm khuya khoắt không ngủ đi.” Tiểu Vũ mở cửa phòng hỏi. “Ta có cách rồi.” Miểu Miểu hưng phấn nói.Ngươi lại có biện pháp

gì nữa, ánh mắt Tiểu Vũ hòai nghi nhìn về phía nàng. “Chúng ta gây hỗn

loạn, thừa dịp náo lọan chạy đi. Ta đã nghĩ qua, nếu đem chỗ này phóng

hỏa, như vậy người bên ngòai sẽ chạy vào cứu hỏa, đến lúc đó chúng ta

chuồn mất là đại cát rồi a.” Miểu Miểu cười đến chói lóa, phảng phất

giống như thấy được kết cục tốt đẹp.Đây là chủ ý đi vào cửa

chết đó a, khóe miệng Tiểu Vũ giật giật, quả nhiên không thể trông cậy

vào nàng ta, nhưng mà trong đầu nàng có lẽ cũng chỉ có thể nghĩ được tới đó. Bất quá trước mắt cũng chẳng có biện pháp gì hay ho, thử một lần

cũng được, nói không chừng thật đúng là giúp bọn họ hai người chạy

thóat. Nếu đã có cách rồi, hai người quyết định mềm dẻo không bằng bạo lực, nhân tiện làm liền đi. Thu dọn vài thứ của mình, hai người bắt đầu đốt

lửa, kỳ thật cũng chẳng có thứ gì để thu dọn, lúc bị tóm đem tới đây

cũng chẳng mang theo cái gì. Nhìn ngọn lửa từ từ bốc cao lên,

trong bụng Miểu Miểu cũng đang hò hét a, nổi lửa lên đi, bốc cao lên đi, bốc càng cao càng tốt. Tốt nhất đem tất cả nơi này đốt cháy hết luôn

đi. Hai người đứng ở ngòai cửa, khấp khởi mừng thầm nhìn ngọn lửa nhanh

chóng vươn cao khỏi nóc phòng rồi. Có điều sáng rực như vậy, tại sao mọi người ngay cả một chút phản ứng cũng không có, chẳng lẽ bên kia tường

không có ai, hay là vì phòng ngừa bọn họ thừa lúc náo lọan đào tẩu, cố ý không cứu hỏa, đừng nói vậy chứ, đại ca, âm hiểm như vậy, phòng ở này

ngươi bỏ luôn hả.Ánh lửa cũng đã sáng rực cả bầu trời rồi, hay

là không có ai tới cứu hỏa, Miểu Miểu đang chuẩn bị cùng Tiểu Vũ la lên, coi thử có thể gọi người tới hay không, một tiếng sấm vang lên hù cả

hai người dựng ngược. Hai người đồng lọat ngẩng đầu, không phải chứ, ông trời à, lúc này mà đổ mưa là hơi quá đáng nha. Nếu lão có dũng khí mưa

xuống, sau này miếu gì ta cũng san bằng, để cho Bồ Tát, Quan Âm, Thổ Địa vân vân và vân vân thần tiên gì đó của ngươi, ngày nào cũng đi tìm

ngươi khóc lóc tố cáo đi, cho phiền chết ngươi.Nhưng căn bản là ông trời không sợ bị uy hiếp, sau vài tiếng sấm động, trời mưa tầm tã,

mưa điên cuồng, tốc độ đó, khí thế đó thật sự là giết người mà. Mới

trong chốc lát, ngọn lửa giống như chưa từng xuất hiện, chỉ còn lại hai

con gà ướt đứng ngòai phòng quay mặt nhìn nhau. “Ta chỉ biết, đi theo tỷ làm gì cũng không có gì tốt.” Tiểu Vũ nghiến răng nghiến lợi nói, bây

giờ không chỉ không đi được, hơn nữa, nơi ở cũng không có, cả người lại

ướt sũng, bộ dạng thật chật vật.Miểu Miểu cũng không nói gì,

nàng bây giờ đã có chút rõ ràng tại sao không ai tới cứu hỏa, khẳng định có người đã quan sát khí trời, biết trời sắp mưa rồi, có ông trời hỗ

trợ, việc thuận lợi, làm gì cần tới mình động thủ. “Nam tử đeo mặt nạ,

ta sẽ không để yên cho ngươi.” Miểu Miểu đột nhiên gào lên, tức chết

người đi được, hắt xì, con bà nó, hình như muốn bị cảm rồi.“Sớm biết như thế này, ngay từ đầu cần gì phải thế.” Nam tử đeo mặt nạ đột

nhiên xuất hiện, thản nhiên nói. Nhìn hai người chật vật, trong mắt

không có cười nhạo, chỉ có ý cười nhàn nhạt, xem một tuồng kịch miễn phí cũng không tệ a, chỉ là hơi tiếc gian phòng này, tiền kiếm cũng không

phải dễ à.“Người đâu, dẫn bọn họ đi đến nơi khác.” Nam tử đeo

mặt nạ trầm giọng phân phó, rồi bản thân mình phi qua tường bỏ đi. Từ

phía sau núi giả đi ra một thị nữ, hướng hai người làm tư thế mời, vén

lên một màn dây leo rậm rạp phủ ở núi giả, mang theo bọn họ tiến vào cửa động trong núi giả, sau đó mở ra một cánh cửa. Thì ra cánh cửa ở chỗ

này, bởi vì lần trước lúc bị mang đến vốn là đêm khuya, chỉ biết chính

mình đi qua một cánh cửa, không nghĩ tới cửa vào lại ở trong một nơi bí

ẩn.Ra cửa, mặc dù vẫn là đêm tối, vẫn còn mưa nhỏ lâm râm,

nhưng Miểu Miểu cùng Tiểu Vũ liếc mắt một cái liền nhận ra nơi này, Lâm

Môn, bọn họ dĩ nhiên vẫn còn ở trong Lâm Môn. Trước đây Tiểu Vũ đi theo

hắc y nhân đi lòng vòng, cuối cùng là đi vào nơi này từ cửa sau, cho nên cũng không biết được đây chính là Lâm Môn, bây giờ vừa nhìn, lập tức

nhận ra liền.Lâm Môn này đúng là thọat nhìn qua không giống với vẻ bề ngòai, xem ra vẫn ẩn dấu rất nhiều thứ, so với Vụ Thiên Các sẽ

không nhỏ hơn chút nào. Hai người lập tức liếc mắt nhìn nhau một cái,

chẳng lẽ nơi này chính là đại bản doanh Sát Huyết Minh.Thay đổi quần áo sạch sẽ, Miểu Miểu nằm trên giường suy tư, lần này kế hoạch

chạy trốn thất bại rồi, lần sau muốn phóng hỏa đốt nhà thừa dịp hỗn lọan chạy trốn có thể khó khăn hơn. Hơn nữa bây giờ khắp nơi đều là người,

không giống ở nơi trước đây chỗ nào cũng không có người. Aiz, thật là

phiền, Dịch Thiên, chàng phải tìm ra ta nhanh một tí a.Bên Dịch Thiên, bởi vì gặp mưa to, tất cả phải tụ lại núp mưa. Thật ra Dịch

Thiên muốn tiếp tục đi, bất đắc dĩ mưa quá lớn, Tiểu Lục căn bản là

không chịu đi, lúc này mới ra lệnh cho đội ngũ tìm nơi trú mưa. Mặc dù

hướng


Pair of Vintage Old School Fru