
hết sức tò mò hỏi.
Hạ Cảnh Điềm nào biết đâu rằng Kỷ Vĩ Thần sẽ
đem mình vào vị trí gì? Chỉ phải hỏi ngược lại, “Công ty của các cậu
hiện tại thiếu vị trí nào?”
“Thiếu vị trí nào? A! Đúng rồi, trợ
lý tổng giám đốc ngày hôm qua từ chức rồi, cậu sẽ không phải là bổ sung
vào chỗ béo bở đó chứ!” A Nhã ngạc nhiên mừng rỡ lên tiếng.
“Mình cũng vậy không rõ lắm.” Hạ Cảnh Điềm cười, cũng đang thầm nghĩ, sẽ là
nó sao? Sẽ là chức vị kia sao? Nàng có thể được đi làm là tốt rồi, nên
cũng không có để ý chức vị gì.
“Cô Hạ Cảnh Điềm, phiền cô đi theo tôi.” Sau lưng, người của bộ nhân sự đi thẳng , trong tay cầm hồ sơ của Hạ Cảnh Điềm.
Hạ Cảnh Điềm hướng hai người bạn nháy mắt mấy cái, cười nói, “Mình đi trước, tan tầm sẽ tìm các cậu.”
Nhìn bóng dáng Hạ Cảnh Điềm, sau lưng, vài trợ lý có chút hóa đá, họ khó có
thể tin, vì cái gì Hạ Cảnh Điềm lần nữa vào công ty, lại làm cấp vị trí
cao như vậy ? trợ lý Tổng giám đốc a!
Hạ Cảnh Điềm không thể
tưởng được công việc của mình lại không ở lầu sáu, đi theo bộ phận nhân
sự tiến vào thang máy, thấy cô ấy nhấn lầu 15, Hạ Cảnh Điềm lắp bắp
kinh hãi, cô nhân viên hướng nàng cười nói, “Cô Hạ thật sự là có năng
lực nha! vừa tốt nghiệp Đại học đã có thể tìm được công việc tốt như
vậy.”
Hạ Cảnh Điềm cười cười, cũng có chút xấu hổ, phát hiện
thang máy đã đứng ở tầng mười lăm rồi, nàng đi theo cô gái vào một văn
phòng cao cấp, nhìn văn phòng có bảng ba chữ tổng giám đốc, Hạ Cảnh Điềm mới giật mình phát hiện, nguyên lai chính mình thực sự tiếp công việc
này.
Người của bộ nhân sự chỉ chỉ bàn làm việc đối diện bàn tổng
giám đốc nói, “Đây là bàn làm việc của cô Hạ, về công việc thì trong máy vi tính đã có các tài liệu chỉ dẫn, cô trước làm quen một chút, có cái
gì không hiểu có thể gọi điện đến bộ phận nhân sự tìm tôi.” Nói xong,
để lại nàng với cái máy vi tính liền ra khỏi .
Hạ Cảnh Điềm vuốt
tấm thẻ hai chữ trợ lý trên bàn, trong ngực có loại cảm giác kích động
nói không nên lời, trong đại học, ai cũng kỳ vọng sau khi tốt nghiệp có
thể tìm công tác tốt, hôm nay, tại công ty lớn như vậy, mình có thể ngồi ở vị trí này không phải bằng may mắn, tất cả đều là một người đàn ông
cho, thật là có chút buồn cười.
Đang lúc Hạ Cảnh Điềm cúi đầu
nhìn xem một phần tư liệu, ngoài cửa, một người đàn ông hơn ba mươi tuổi đẩy cửa tiến vào, dáng người cao to, khuôn mặt không được đẹp trai lắm, chỉ có thể coi là ngũ quan chính trực, trên người có một cổ khí tức của một người thành thục và thành công, một bộ kính mắt làm cho hắn có vẻ
nhã nhặn thêm vài phần, hắn chính là sếp mới của Hạ Cảnh Điềm – Ngô
Kiệt.
Hạ Cảnh Điềm ngẩng đầu nhìn thấy người vừa tiến vào, lập
tức đứng người lên, chào hỏi, “Xin chòa tổng giám đốc, tôi là trợ lý mới tới Hạ Cảnh Điềm.”
Ngô Kiệt giương mắt nhìn Hạ Cảnh Điềm, không
khỏi lòng ngạc nhiên, nguyên lai trợ lý mới của hắn lại tuổi trẻ xinh
đẹp như thế này, không khỏi ôn hòa cười, “A! Cô đã đến rồi, có thể pha
cho tôi ly cà phê không?”
Hạ Cảnh Điềm sửng sốt một chút, Ngô Kiệt tay chỉ chỉ phía nam, “Nơi đó là phòng cà phê.”
Hạ Cảnh Điềm mím môi cười, lập tức gật đầu nói, “Đương nhiên, Ngô tổng thích uống cà phê gì?”
“Lam Sơn, cám ơn.” Ngô Kiệt thật là có phép thủ trưởng, vô luận đối với người nào hắn đều hòa đồng.
Rất nhanh Hạ Cảnh Điềm rót một ly cà phê Lam Sơn, hắn cho Hạ Cảnh Điềm
ngồi ở trước bàn của hắn, như là nói chuyện phiếm, nói một ít công việc
hằng ngày Hạ Cảnh Điềm phải làm, không nhiều lắm, cũng không phức tạp,
nhưng lại có một chút khó khăn, đối với Hạ Cảnh Điềm mà nói, phần này
công việc độ khó là Anh văn, vô luận là nói hay là văn bản, đều toàn bộ
là Anh văn, còn có, Hạ Cảnh Điềm cũng phải phiên dịch rất nhiều thư tín, cũng đều là dùng Anh văn trao đổi , Hạ Cảnh Điềm đột nhiên phát hiện,
Kỷ Vĩ Thần cho mình phần công tác này, nàng thật sự là khó có thể đảm
nhiệm.
Hạ Cảnh Điềm Anh văn không được tốt lắm, cũng không phải
là kém, miễn cưỡng cũng ở cấp sáu, nhưng là, làm lính mới, phần này công tác áp lực như thế này thì nàng chưa đủ tự tin, nhìn ra Hạ Cảnh Điềm
khẩn trương, Ngô Kiệt cười an ủi, từ nay về sau có cái gì không hiểu có
thể hỏi hắn, điều này làm cho Hạ Cảnh Điềm cảm thấy may mắn, hắn không
có truy cứu bằng cấp Anh ngữ cùng năng lực của mình, cũng không có xem
thường mình, điều này làm cho sự khẩn trương thư giãn một chút.
Trước khi tan tầm một khắc kia, Hạ Cảnh Điềm trước mặt văn kiện còn chồng
chất một đống, lại để cho nàng lo lắng chính là, trong tay đang có vài
phần bưu kiện phải dùng Anh văn gửi đi, Hạ Cảnh Điềm miễn cưỡng viết
xong, nhưng như thế nào cũng không dám bấm gửi đi, rất sợ ngữ pháp của
mình phạm sai lầm, hơn nữa, nhìn mọi người đều là trợ lý ngang cấp nàng, xấu mặt sẽ rất khó coi , cuối cùng, trước khi tan tầm, Hạ Cảnh Điềm hỏi Ngô Kiệt, Ngô Kiệt thay nàng kiểm tra một lần, lọc ra mấy chỗ sai, còn
thuận tiện dạy nàng rất nhiều về việc đưa đi bưu kiện, mới khiến cho
nàng nhẹ nhàng thở ra.
Khẩn trương cao độ tới thời điểm tan tầm
mới tìm được buông lỏng, Hạ Cảnh Điềm đã nhanh mệt c