
h tương lai của anh. Thậm chí nếu anh
giật được ngôi vị cao nhất thì cũng chưa chắc đã thuyết phục được lòng
người, nếu như người ta bất ngờ biết mối quan hệ giữa cô và An.
Mỗi lần cô lên trường quay, Đại đều mang Như Ý đi theo để cổ vũ cô. Anh
đang trong thời gian nhàn rỗi nhất nên luôn luôn cùng với cô con gái nhỏ của mình xuất hiện ở bên cạnh cô, khiến người ta lầm tưởng rằng cô đã
lập gia đình và có một cô con gái. Linh chỉ cười mà không giải thích gì, cũng không đề cập gì tới Đại hay Như Ý trước các câu hỏi của báo giới.
Ở một góc xa nhất và khuất nhất của hàng ghế khán giả, còn có một chàng
trai luôn ngồi lặng lẽ nhìn cô. Cường không chú ý đến bất kỳ ai, bất kỳ
thí sinh nào dù là nổi bật nhất, anh chỉ chăm chú nhìn cô, lắng nghe
từng lời cô nói, cười theo khi cô cười, và âm thầm đau khổ mỗi khi thấy
cô ở bên Đại. Khi ấy, nhìn cô thật hạnh phúc!
Dõi theo Linh
không chỉ có Đại hay Cường, mà còn có hai nhân vật đặc biệt nữa. Một
người đã lớn tuổi, tóc hoa râm, đã từng vô cùng nổi danh trong giới ẩm
thực nhưng hiện tại lại không một ai biết đến, bởi lẽ ông đã quy ẩn một
thời gian quá dài rồi. Không một nhà báo trẻ nào hiện nay biết mặt ông
nên không ai biết tới sự hiện diện của ông tại đây cả. Ngân Thủ Vương
Trần Nguyên Cương, ông chủ của Ẩm Thực Đạo Quán, cuối cùng cũng chịu
xuất hiện trở lại. Ông hài lòng nhìn theo mỗi bước đi của cô gái mà ông
luôn coi như con kia. Cô thuộc về những sân khấu lớn, chứ không phải mãi mãi chỉ bó chân trong một đạo quán, hay những căn bếp nhỏ, nơi sẽ làm
hào quang từ tài năng của cô mờ dần đi. Một người nữa, còn bất ngờ hơn,
chính là người đàn ông mang thẻ Ban tổ chức luôn ngồi trên hàng ghế danh dự.
Phong cũng không hiểu tại sao, dần dần anh lại quan tâm
nhiều đến cô gái trẻ này tới như vậy. Nhìn cô nấu ăn, nhìn cô hướng dẫn
thí sinh, nhìn cô cười, anh lại thấy cô thật giống mẹ mình trước đây. Bà cũng đã từng như cô, đứng trên đỉnh cao của vinh quang, được nhiều
người săn đón. Nhưng cuối cùng bà lại chọn đi cùng với bố anh, một người đàn ông đa tình đã có vợ. Có lẽ đó chính là sai lầm lớn nhất của đời
bà, chính sai lầm đó đã mang đến cho bà vô vàn bi kịch, cuối cùng ngậm
ngùi mà qua đời. Mỗi lần nhìn Linh, anh lại nhớ đến mẹ mình và đã có lúc anh muốn bỏ mọi suy nghĩ lợi dụng cô, muốn chân thành đối đãi với cô.
Nhưng Linh không biết những điều ấy. Cô không biết Cường luôn âm thầm dõi
theo cô. Cô cũng không biết ánh mắt hài lòng và mãn nguyện của ông Cương trên hàng ghế khán giả. Cô càng không biết những suy nghĩ trong lòng
của Phong. Cô chỉ biết rằng có một người đàn ông mang theo đứa con gái
nhỏ ngồi phía sau cổ vũ hết mình cho cô. Sau mỗi chương trình, cả ba lại cùng nhau ra về vô cùng vui vẻ. Và cô yêu cả hai người đó.
-
Căn nhà của anh cùng với chiếc xe máy để đi lại cho tiện. Chị Tâm sẽ cho vay nốt chỗ còn thiếu để chuộc lại căn nhà cho ông bà. Sau này anh làm
lại được rồi sẽ trả chị ấy. Như vậy là xong, nhưng tiền vốn để làm ăn
lại từ đầu cũng sạch bách, không biết phải bắt đầu từ đâu nữa?
Trong khi Linh nấu cơm thì Đại bày đồ chơi ra sàn nhà chơi cùng Như Ý. Gần
đây hai bố con thường xuyên tới đây để ăn ké cơm tối với cô.
-
Em cũng đang định bàn với anh việc này – Linh bày đồ ăn ra bàn cho nguội sau đó đi ra ngoài phòng khách, bắt đầu gọt hoa quả – Bác Ngân và anh
Kiên nói sắp tới sẽ có hai gian hàng liền kề với nhau dọn đi, bác ấy
đang định thuê lại thêm một gian nữa để mở rộng cửa hàng. Nhưng nếu anh
có hứng thú thì mình thuê cả hai, rồi em và anh bán hàng ở đó. Khu phố
đó làm ăn được, lại vốn đã rất nổi tiếng về sự sạch sẽ, vệ sinh an toàn
rồi. Chúng ta mỗi người bỏ một nửa vốn, em nghĩ chẳng mấy chốc sẽ thu
hồi lại được thôi. Sau này có nhiều vốn hơn, mình thuê mặt bằng rộng
hơn, thậm chí có thể mở cả một series cửa hàng không chừng đấy.
- Anh sẽ suy nghĩ về việc này, nhưng em tính sẽ kinh doanh gì, để anh còn tính toán chi phí nữa? – Đại hỏi.
- Em nghĩ rồi, anh nghĩ sao về món cuốn?
- Món cuốn, nghe có vẻ thú vị đấy. Ở Hà Nội cũng có vài cửa hàng làm món
cuốn, nhưng chủ yếu là phở cuốn, còn lại hầu như không có cửa hàng nào
làm chuyên về các món cuốn.
- Đúng thế, đó là thế mạnh thứ nhất
của chúng ta – Linh gật đầu – Mặc dù nó hơi cầu kì nhưng chi phí bỏ ra
cũng không nhiều, lại không mất nhiều công chế biến. Em đã từng nghiên
cứu qua, món cuốn của Việt Nam là một trong những món hợp khẩu vị với
hầu hết các du khách nước ngoài. Hay nói cách khác là họ rất thích món
này. Trước đây khi ở bên Mỹ, bọn em cũng có một cửa hàng món ăn Việt,
món bán chạy nhất chính là món cuốn.
- Phải rồi, chính là một trong những món đưa em lên ngôi vị quán quân của Master Chef năm đó? – Đại gật gù.
- Dùng một món cuốn để chinh phục giám khảo của Master Chef đúng là không dễ dàng gì – Linh cười – Cũng có thể nói là do em may mắn đi.
- May mắn sao? Em biết cách đánh trúng tâm ý của giám khảo còn gì. Một bài diễn thuyết hùng hồn về nước chấm – Đại phá lên cười.
- Chính vì thế em mới khuyên anh nên mở cửa hàng kinh doanh món c