XtGem Forum catalog
Điều Bí Mật Của Chồng

Điều Bí Mật Của Chồng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325540

Bình chọn: 8.00/10/554 lượt.

h phúc.

- Bà xã thật giả tạo, trong lòng thích dùng điện thoại mới, đến lúc thành hiện thực lại hỏi tại sao, lại còn ra điều không bằng lòng. - Lý Dương cười khà khà.

- Đây là mua cho anh mà.

- Của anh của em cái gì chứ? Hai vợ chồng mình còn phải chia người này với người kia à?

- Nhưng anh là người có địa vị, cầm điện thoại lỗi thời thì mất mặt lắm!

- Ah dùng điện thoại nào thì có can hệ gì? Làm gì có ai cứ nhìn chằm chằm vào di động của người khác đâu mà phải chưng diện. Anh nói cho em biết nhé, những người tìm anh làm chuyện công việc, điện thoại của họ cũng không sành điệu hơn anh đâu, nhưng không vì thế mà họ cúi đầu trước mình. Hơn nữa điện thoại của em cũng rất mới mà, dùng chưa đến một năm, em lại biết giữ gìn cẩn thận, chỉ cần bóc miếng dán ra thì trông nó vẫn như đồ mới ấy. - Nói xong Lý Dương bóc sạch lớp giấy bóng kính mà Điền Ca dán xung quanh điện thoại.

- Đáng ghét! Anh cố tình làm em phải cắn rứt lương tâm phải không?

- Chứng tỏ em còn có lương tâm đấy - Lý Dương cười thích chí, - Em thấy cắn rứt lương tâm thì sau này anh đi vắng, em chịu khó làm việc nhà, nuôi dạy Ni Ni thật tốt, nếu có gã đàn ông giàu có nào muốn dụ dỗ em thì em chửi cho hắn một trận là được.

- Chửi á? Em cầm chổi phang hắn thì có! Anh cũng nghe này, anh ngoan ngoãn ở Trùng Khánh kiếm tiền cho mẹ con em, không được có ý xấu gì đó, nếu để em phát hiện ra…

- Thì sao cơ? Em làm gì anh?

- Em sẽ khiến anh mãi mãi không nhìn thấy em nữa.

- Hô hô…

Hôm Lý Dương đi Trùng Khánh, Điền Ca đưa anh ra sân bay, dặn dò hết chuyện này đến chuyện khác. Cô nhắc nhở anh, tên Triệu xx đó chính là bài học đắt giá, nhất thiết không được vì cái lợi nhỏ trước mắt mà gây nên tổn thất lớn, lật chuyển trong mương, hôm nay cất bước đi như thế nào thì ngày sau phải cập bờ an toàn thế ấy.

- Có thế mà em cũng phải nhắc nhở anh à?

- Có áp lực không?

- Đương nhiên là có rồi, áp lực lớn chưa từng có ấy chứ. Tiền lương tăng gấp rưỡi, đâu phải là cho không anh, hội đồng quản trị giao nhiệm vụ nặng nề, trong thời hạn ba năm nếu anh và tổng giám đốc công ty chi nhánh không thể xoay chuyển tình thế thì phải nhường chỗ cho người có năng lực.

- Còn ngược lại? Nếu có khởi sắc thì sao?

- Họ không nói, có lẽ vẫn tiếp tục làm? Nếu tình hình kinh doanh có khởi sắc thì đây chính là miếng thịt béo bở rồi còn gì. Chữa cho cái cây khỏi bệnh rồi đơm hoa kết trái thì sẽ có người nhớ tới công lao của mình. Nhưng đó là chuyện sau này.

- Nói như vậy thì anh đang làm việc vô bổ à?

- Cũng có thể nói như vậy, những người có năng lực, có đầu óc đều không muốn từ bỏ vị trí ổn định hiện nay để đi vào chỗ mù mịt này. Nếu làm tốt thì tự nhiên có lợi, tích lũy được ít vốn chính trị lại có tiền thưởng hậu hĩnh, bằng không, phải làm lại từ đầu, trong tập đoàn đâu còn chỗ cho anh? Mỗi củ cải chỉ tra vào một lỗ, khi một củ cải bị bứng ra khỏi lỗ của mình thì củ cải mới sẽ được trồng vào đó. Em biết Tiểu Hồng không? Ba năm trước cậu ấy chủ động xin đi Đại Liên, bỏ công sức gây dựng công ty chi nhánh, đến khi công ty phát triển mạnh mẽ thì xảy ra tranh chấp quyền lực, vô cùng quyết liệt. Uổng công cậu ấy làm bàn đạp cho người ta, trở về tập đoàn thì không còn chỗ, đến phòng nào cũng là người thừa nên đành thôi việc.

- Vậy anh tính thế nào? Thật đáng sợ! Anh có lòng tin không?

- Cứ liều một phen xem thế nào. Anh phải làm con lừa, con ngựa tha đồ trên đường, vùi đầu vào công việc đã. Họ bảo anh đi, chính là ý này. Bây giờ họ cần người đổ mồ hôi sôi nước mắt, chứ cần người ngồi không hưởng lộc thì đâu đến lượt anh.

Điền Ca im lặng.

- Em yên tâm, áp lực rất lớn nhưng chỉ cần nghĩ đến Ni Ni nhà mình, bao nhiêu áp lực sẽ đều biến thành động lực.

Bỗng đâu xuất hiện món nợ hai mươi vạn tệ làm lòng dạ bà mẹ chồng rối như mớ bòng bong. Sau khi nói chuyện với Tích Tích, bà loại trừ được khả năng Lý Dương có ác ý lừa bịp tống tiền. Thật ra, không cần con dâu phân trần, bà cũng hiểu Lý Dương không phải là người xấu bụng. Mười năm trước, kể từ lần đầu tiên Xuân Phong đưa anh về nhà chơi, thấy anh nghèo túng mà còn xách đến một túi hoa quả nặng trĩu, lúc nói chuyện ánh mắt luôn nhìn thẳng vào người đối diện, vẻ mặt chân thành, bà đã nhìn thấu anh là loại người nào. Những năm qua, phàm là những việc mà Xuân Phong không làm được, chỉ cần một cuộc điện thoại là Lý Dương có mặt ngay, cho dù có phả