Địa Ngục Sâu Thẳm

Địa Ngục Sâu Thẳm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322800

Bình chọn: 9.00/10/280 lượt.

ng như muốn đem ta tiến sâu vào thân thể hắn.

“Ta thích ngươi! Ta chỉ thích một mình ngươi!” Ta nhanh chóng không chịu được!

“Cho ta, van xin ngươi, ta đã muốn rồi! Mau cho ta đi!” Thật là khó chịu, thật là đói khát!

“Không cần uống cái kia, ta cho nàng được rồi !” Ta nghe thấy hắn thấp giọng nở nụ cười.

Thân thể bỗng nhiên có cảm giác được lấp đầy, khiến cho ta thoải mái không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ.

“Ngoan, thấy nàng đủ ẩm ướt rồi, mở chân ra, ta tiến vào thêm một chút

nữa! Nàng cũng muốn ta đúng không? Hử?” Hắn thấp giọng gạ gẫm, giống như thuốc tê ngọt ngào.

“Ừ, ta muốn ngươi! Ta chỉ thích một mình ngươi mà thôi! Ta vẫn chỉ thích ngươi thôi mà ~~~” ta vừa rên rỉ vừa thì thào nói một cách vô ý thức.

Thân thể hắn đột nhiên cứng ngắc trong chốc lát, khó khăn phát ra tiếng

nói: “Ta cũng chỉ có nàng! Chỉ có một mình nàng! Không được phản bội ta! Không cho phép rời bỏ ta!”

Giống như cá gặp nước, hắn gắt gao khống chế được cơ thể của ta, ép ta cùng hắn bước vào trầm luân bể dục!

“Tử Nhi, Tử Nhi ~~~~~” Hắn thở dài : “Không được rời bỏ ta! Nếu để nàng rời ta đi, ta thà tự tay mình hủy hoại nàng!”

“Không cần!” Ta nhìn ánh mắt hắn, không nhịn được đưa tay lên, cố gắng

muốn vuốt lên vẻ thống khổ trên mặt hắn: “Không cần khổ sở !”

Ta nở nụ cười xinh đẹp: “Ta vĩnh viễn đều là của ngươi mà!”

Đáp lại lời của ta, là dây dưa kịch liệt hơn nữa, tình cảm mãnh liệt tuyệt vọng như vậy, thiêu đốt toàn bộ cơ thể ta.

Ta vặn vẹo vòng eo, cố sức lựa theo động tác của hắn, hắn lật ngược ta lại, lại một lần tiến vào từ đằng sau.

Ta sung sướng rên rỉ cùng hắn thở dốc xen lẫn dâm mê tình dục, phóng

túng đi! Một giọng nói ở trong đầu của ta nói, cứ trầm luân như vậy chìm xuống dưới đi! Cùng nhau, cứ như vậy cùng nhau chìm xuống nơi địa ngục

sâu thẳm nhất đi!

“Tử Nhi ~~~~” Hắn thì thào gọi tên ta, giống như đã gọi ta cả đời rồi vậy.

Con tim thật đau đớn, vì sao lại đau như vậy chứ? Ta rõ ràng không nên

có cảm giác, rõ ràng là ta đã ăn mê dược nên không là chính mình, vì

sao, ta có thể cảm giác được hắn tuyệt vọng thống khổ!

Loại tình tự này chưa từng thể hiện ra trước mặt ta, đối mặt với hắn như vậy, ta cảm thấy không cách nào hận hắn, không thể hận người đàn ông

đối xử với ta như thế.

Chân tay vướng víu, khao khát hôn, trong lúc đó hai thân thể cùng tiếp

xúc với nhau, động tác càng ngày càng kịch liệt. Khi hắn gầm nhẹ, chúng

ta lại một lần cùng nhau đạt tới đỉnh cao của khoái cảm ~~~~

“Như vậy thì tốt rồi!” Hắn cẩn thận giúp ta sửa sang lại quần áo và tư trang.

“Ngoan ngoãn ở chỗ này chờ ta, không cho phép đi ra ngoài, nghe chưa?” Hắn hôn gò má của ta một cái.

“Ta không đi ra đâu, ta sẽ ngoan ngoãn.” Ta cười ngọt ngào.

Hắn si mê vuốt ve hai má của ta, ta giống như mèo con ngoan ngoãn phục tùng bàn tay ve vuốt của hắn.

“Nếu nàng không thương ta, ta thà rằng nàng hận ta! Như vậy thì tốt rồi, từ nay về sau thế giới của nàng chỉ có một mình ta mà thôi!” Hắn nhìn

ta chăm chú, chậm rãi nói.

Hắn đứng lên, cuối cùng nhìn ta thật sâu, liếc mắt một cái, xoay người đi ra khỏi phòng.

Khi hình ảnh hắn biến mất ở phía sau cửa, nụ cười trên mặt ta cũng chầm chậm biến mất!

Đã quyết định đối với ta như vậy, vì sao còn muốn dùng ánh mắt như thế nhìn ta?

Lạnh lùng vô tình như thế đối xử với ta, để giữ ta lại thậm chí không

tiếc khống chế trái tim ta, làm cho ý thức ta hoàn toàn trở thành không

là của mình nữa rồi!

Đúng thật là, vì sao phải gọi tên ta theo cách đó chứ ?

Giọng nói như vậy, biểu cảm như vậy, giống như người bị tổn thương sâu sắc nhất hình như không phải là ta! Mà là hắn!

Ta ngơ ngác ôm đầu gối, trong lòng bấn loạn tê dại!

“Ngươi là Nhan Tử Sa phải không?” Bỗng nhiên một âm thanh cắt ngang suy nghĩ của ta.

Đi một mình tới bên giường.

Ta chậm rãi ngẩng đầu.

Quần áo đen tuyền như đêm tối, phát ra ánh sáng như tuyết, dung nhan như mĩ ngọc, tuấn mỹ, khí chất xuất trần, dường như không phải là người

thường.

“Ngươi là Nhan Tử Sa phải không?” Hắn cúi đầu, nhìn thẳng vào mắt ta.

Ta gật đầu theo bản năng.

“Tốt lắm!” Ánh mắt hắn biến đổi, bỗng nhiên vươn tay điểm lên người của ta một cái, ta lập tức mất đi ý thức.

“Tỉnh lại rồi!” Một âm thanh lạnh như băng mệnh lệnh nói: “Hé miệng!”

Miệng bị đổ vào một chất lỏng khó chịu, “Khụ khụ ~~~~” ta mở to mắt.

Không phải nằm mơ! Người vừa rồi ở ngay trước mặt của ta!

“Ngươi là ai vậy?” Ta tránh khỏi vòng ôm của hắn, cảnh giác nhìn hắn.

Hắn không có trả lời ta, chỉ nhìn mặt ta, cái nhìn như vậy thật sự làm cho ta sởn gai ốc!

“Chính xác! Quả thực là giống nhau như đúc!” Hắn tự nhủ nói: “Nguyệt Nhi, nàng đã trở lại rồi! Nàng cuối cùng cũng đã trở lại!”

Trong ánh mắt hắn toát ra thần sắc điên cuồng!

“Ngươi không được lại đây, ta không phải Nguyệt Nhi! Ta là Nhan Tử Sa!” Ta sợ hãi hô to lên!

“Nguyệt Nhi, Nguyệt Nhi của ta, nàng không cần sợ hãi, không ai dám

thương tổn nàng một lần nữa! Ta sẽ không cho nàng tiếp tục quay về bên

cạnh Nhan Vô Địch đâu!” Giọng nói hắn vô cùng ôn nhu, hắn vươn tay,

muốn đem ta ôm vào trong lòng!

“Ta là Nhan Tử Sa!


Duck hunt