
ngủ, đi lại gần, mới nhìn rõ đó là sách gì.
Phiên bản [ Tuyển chọn các tác phẩm của Mao chủ tịch '>.
Bạn nhỏ này còn đặt bút ghi nhớ vào dòng:‘Địch tiến ta lùi, địch ở ta quấy, địch mệt ta đánh, địch lui ta lùng. Đây là trọng điểm, nhớ lấy nhớ lấy.’
“……”
Đường Dịch bỗng thấy thật đau đầu. Cửa phòng ngủ cuối cùng cũng được người bên trong mở ra.
Bạn nhỏ Đường Duẫn Ngân đứng ngoài cửa phòng và Đường Dịch đứng trong cửa phòng đều đang nhíu mày nhìn nhau từ trên xuống dưới, động tác và
vẻ mặt gần như nhau.
Đường Duẫn Ngân từ nhỏ đã có khuôn mặt xinh đẹp, tuy mới bốn tuổi,
nhưng tất cả các yếu tố cơ bản đều có chất lượng tốt, có thể đoán được,
theo thời gian lắng đọng lại, tương lai không lâu nữa, cậu bé này sẽ trở thành một phần tử hại nước hại dân.
Tuy rằng bây giờ khí thế và tư sắc còn chưa thể so sánh với Đường
Dịch, tuy nhiên một phần khí chất bình tĩnh đã bộc lộ tài năng, mặc dù
bạn nhỏ đang vội vã muốn gặp mẹ, nhưng vẫn không quên chào một câu lấy
lòng bố mình:“Chúc bố buổi sáng tốt lành.”
“……”
Đường Dịch vốn định, tiểu gia hỏa này mà càn quấy, anh có thể lấy đại một lý do quang minh chính đại đuổi nó đi như ‘Mẹ con còn đang ngủ’. Ai biết rằng đứa bé này lại có tố chất tốt như vậy, Đường Dịch thật đáng
buồn.
Đám lửa buồn bực trong lòng chỉ có thể hướng về những người không làm tròn trách nhiệm, Đường Dịch nhìn lướt qua ba cô giúp việc ABC đứng sau Đường Duẫn Ngân, giật giật môi:“Không phải đã bảo các cô phải để ý đến
nó sao!” Dám để nó đến gõ cửa lúc sáu giờ sáng à!
Quản gia xoa xoa cái trán, ăn ngay nói thật:“Chúng tôi đã cố hết sức
ngăn tiểu thiếu gia rồi mà, chưa đến năm giờ thiếu gia đã tỉnh dậy
rồi……”
Cậu bé đáng yêu giương mắt lên nhìn bố, thực kiêu ngạo mà nâng nâng
cằm về phía Đường Dịch, ý tứ đã viết rõ trên mặt: Con nhịn hơn một giờ
mới đến gõ cửa, thế là đã nể mặt bố lắm rồi đó ạ……
Đường Dịch:“……”
“Duẫn Ngân.” Trong phòng cuối cùng cũng truyền ra giọng nói của Kỉ Dĩ Ninh:“Vào đây với mẹ đi.”
Bạn nhỏ hiển nhiên đã chờ mong điều này lâu lắm rồi, thế nên chạy vội vào đó nhanh như chớp. Đường Dịch thực đau đầu, nghĩ rằng thế giới của
hai người sáng nay thế là đã mất tiêu rồi, chỉ có thể đóng cửa phòng cho con đi vào.
Bạn nhỏ hiển nhiên là rất yêu mẹ, ở trước mặt Kỉ Dĩ Ninh hoàn toàn
không có bộ dáng thâm trầm như vừa rồi, vội vàng nhảy lên giường, nhào
vào lòng Kỉ Dĩ Ninh mà bắt đầu biểu đạt tình yêu:“Mẹ ơi, cả đêm qua con
đều nghĩ đến mẹ đấy ạ, con yêu mẹ.”
“……”
Đường Dịch nghe thấy thế khóe miệng lại run rẩy một trận.
Những lời này rốt cuộc là tên hỗn đản nào dạy nó thế hả……
Thật sự không thể trách tại sao Đường Dịch lại buồn bực như thế.
Nhớ đến năm đó, anh kết hôn với Kỉ Dĩ Ninh, đi từng bước một, có được tình cảm tích lũy suốt ba năm, anh mới nói ra được một câu ‘Anh yêu em’ với cô, Kỉ Dĩ Ninh vì câu này của anh mà rất cảm động, có thể thấy được ba chữ này đáng giá bao nhiêu!
Mà bây giờ thì sao, cậu nhóc Đường Duẫn Ngân này ngày nào cũng nói ít nhất ba lần, sáng trưa chiều, hơn nữa tên kia còn nói rất ngọt ngào
chẳng có một chút rào cản tâm lý nào, chuyện gì khiến Kỉ Dĩ Ninh vui vẻ
thì đều làm, đúng là một tên cao thủ tán tỉnh.
Kỉ Dĩ Ninh hàng năm bị vây quanh lời ngon tiếng ngọt của Đường Duẫn
Ngân, thế nên có một buổi tối, sau khi Đường Dịch ôm cô ẩn ẩn đưa tình
nói một câu ‘Anh yêu em’, Kỉ Dĩ Ninh lại không có chút kích động hay cảm động nào, đẩy nhẹ bờ vai anh nhìn anh cười:“Sao anh lại giống con
thế?……”
Cứ như vậy Đường Dịch hoàn toàn đã bị đả kích đến chết mất……
Lại nói bên này, lời ngon tiếng ngọt của Đường Duẫn Ngân vừa tới, Kỉ
Dĩ Ninh quả nhiên đang rất sung sướng, ôm lấy con rồi hôn lên khuôn mặt
nhỏ nhắn của nó,“Mẹ cũng yêu con.”
Được hôn lên mặt…… Trong lòng bạn nhỏ thật là kích động, vội vàng kéo chăn lại cho mẹ, miệng không ngừng nói:“Mẹ ơi, buổi sáng thời tiết
lạnh, nhiệt độ chênh lệch giữa ngày và đêm là rất dễ ảnh hưởng đến cơ
thể, phải cẩn thận tránh bị cảm lạnh mẹ ạ.”
Đường Duẫn Ngân luôn được chăm sóc rất tốt, vị tiểu thiếu gia này từ
nhỏ đã được người ở Đường gia chăm sóc cẩn thận, mưa dầm thấm đất, bây
giờ chỉ thuận miệng là đã nói ra được một câu kiểu như thế này.
Đường Dịch đứng ở cạnh cửa, nhẫn nại nhìn hai mẹ con thâm tình ôm
nhau trên giường, thật sự không nhịn nổi nữa, liền ho một tiếng đi tới
đó, túm lấy sau áo Đường Duẫn Ngân như túm con gà con.
“Mẹ con còn phải ngủ một chút nữa, không được làm phiền mẹ con.”
Đường Duẫn Ngân hiển nhiên tâm tư thực kín đáo, lập tức ôm lấy Kỉ Dĩ
Ninh không chịu đi,“Con sẽ ngủ cùng mẹ, hôm nay con thức dậy sớm, cũng
đang muốn ngủ thêm lúc nữa ạ……”
“……” Nghĩ ra cớ cũng tốt nhỉ.
Đường Dịch không để ý tới nó, vẫn muốn kéo nó ra ngoài, bạn nhỏ thực
khó chịu: Bố lúc nào cũng dùng vũ lực trấn áp, bố thật không có lương
tâm!
Bạn nhỏ liều mạng ôm lấy mẹ không rời:“Mẹ ơi con không đi, con muốn ở lại đây cơ……”
Bé trai bốn tuổi cũng nặng một chút rồi, lại còn cứ nhích tới nhích
lui trên người Kỉ Dĩ Ninh, sau đó không may đã đạp phải nơi nhảy cảm
dưới người Kỉ Dĩ Ninh……
Dĩ N