
i này làm gì có việc gì
lưỡng toàn kỳ mĩ chứ!"
Từ đó trở đi Mục
Thuần hoàn toàn biến mất, không còn xuất hiện trước mặt Trình Vũ Phi thêm lần
nào nữa. Dù sao anh ta cũng là người đàn ông thông minh.
Việc
Trình Vũ Phi chia tay Mục Thuần trở thành đề tài đàm tiếu, là tin sốt dẻo trong
bệnh viện nhưng cũng nhanh chóng lắng xuống. Bởi vì đã có một tin khác hay ho
hơn gâv ra sóng gió làm chấn động cả bệnh viện. Một bác sĩ khoa nội thật thà
như đếm lại ngoại tình với một đồng nghiệp, vợ ông tự tử bất thành, được chở
vào bệnh viện cấp cứu. Khoan hãy nói chuyện ngoại tình của vị bác sĩ xui xẻo bị
bại lộ, em vợ anh ta chạy đến bệnh viện đổ thêm dầu vào lửa, trước mặt bao
nhiêu bác sĩ và bệnh nhân, tặng cho người thứ ba một cái tát như trời giáng.
Nhưng dũng cảm nhất trong câu chuyện này chính là bác sĩ "bồ nhí"
kia, sau khi bị cái bạt tai nổ đom đóm mắt đó vẫn tiếp tục công việc của mình
như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Tin tốt
chưa ra khỏi nhà, tin xấu đã bị đồn ngàn dặm, câu chuyện này lan truyền khắp
các ngõ ngách trong bệnh viện với tốc độ chóng mặt. Hai người đó bỗng trở thành
người nổi tiếng khắp bệnh viện, các bác sĩ y tá cứ rảnh là xếp thành hàng dài,
từng tốp từng tốp một kiếm cớ đến khoa của hai bác sĩ
nọ để được nhìn tận mắt người thật việc thật. Rất nhiều người: dân thường có,
người nổi tiếng có, đưa ra những đánh giá về chuyện này.
Một
người may mắn đã ghi lại được vài
câu dũng cảm như sau:
Một
thường dân đang nằm viện nói: "Tốt! Tiểu tử này có tiềm năng! Sau này có
thể làm trưởng khoa! Bây giờ phải cố gắng, để tránh sau này có cố cũng không
được!" (Ở bệnh viện rất nhiều trưởng khoa ít nhiều đều từng bị tai tiếng).
Một
trưởng khoa khoa ngoại tim mạch nói: "Các cô cậu dẫn tôi đến gặp bác sĩ
"người thứ ba" đó đi! Tôi muốn lôi cô ta đến khoa tim mạch, bênh tình
của các bệnh nhân ở khoa tôi ngày càng xấu đi nhanh chóng, cần có một bác sĩ có
tố chất tâm lý vững vàng, dũng cảm như thế đến chữa trị..."
Trong
bệnh viện hàng năm đều có bầu chọn nhân vật đứng đầu bảng tin tức giật gân do
nhóm người nhiều chuyện bầu ra, không năm nào là không có, mà càng ngày càng
đặc sắc. Đúng thật là nước sông Trường Giang sóng sau xô sóng trước, càng về
sau càng dữ dội. Vị bác sĩ khoa nội hiền như cục đất ấy tất
nhiên được bầu chọn là nhân vật nổi trội năm đó.
Đó
chính là chốn giang hồ nơi bệnh viện của Trình Vũ Phi, ba bốn ngàn nhân viên,
mỗi ngày không ít thì nhiều đều có kịch để xem. Đời người như một vở kịch, cô
là người diễn, cũng là người xem.
Trình
Vũ Phi rất đúng giờ đẩy cửa khoa cấp cứu, bước vào chốn giang hồ của cô. Hôm
nay là ngày cô trực, hy vọng bệnh nhân không quá đông,
nhưng thời tiết quá lạnh. Thời tiết lạnh như vậy, những bệnh nhân được đưa đến
đây đều rất nặng. Thật ra cô không bao giờ ngờ được có ngày mình lại trở thành
gái già. Cô không giống với những gái già vì quá cao ngạo nên ế. Cô không hề kén
chọn đàn ông, cô nguyện cùng một người đàn ông tay trắng vươn lên, đồng cam
cộng khổ. Nguyên nhân là tại Mạc Thuần, bởi vì anh ta quá ưu tú, không chỉ làm
lỡ quá nhiều thời gian của cô mà còn ngăn cản bước tiến của những người đàn ông
mon men muốn tiếp cận cô. Sau khi chia tay Mạc Thuần,
Trình Vũ Phi một thời gian dài thu mình vào vỏ ốc đến
khi tỉnh ra, định thần lại thì đã thành gái già từ lúc nào.Công việc của ngày
hôm nay quả nhiên rất bận rộn, hầu như không một phút nào được ngơi tay. Đến
hơn mươi một giờ tối, có một bệnh nhân
đau ngực được đưa đến, vừa đo diện tâm đồ cô đã
chẩn đoán được ngay là nhồi máu cơ tim cấp
tính. Thời tiết này rất dễxảy ra sự cô tắc động mạch ngoài ý muốn, bệnh nhân có
tên Vương Bảo Quốc này có chút đặc biệt, anh ta được một bảo vệ trực đêm nào đó
đưa đến.
Phải
lập tức tiến hành phẫu thuật, mà người thân của Vương Bảo Quốc đều ở thành phố
B. Không có người thân thật không tiện chút nào. Nhưng rồi bệnh nhân đưa cho cô
một số điện thoại, nói là của một người bạn. Y tá gọi theo số điện thoại này,
bảo người bạn đó đến bệnh viện.
Tô Nhất
Minh bước xuống xe cảm thấy mình thật lặng lẽ, nhớ lại lúc đi mua xe ngay từ
phút đầu tiên anh đã chọn chiếc Volkswagen Phaeton này, anh thấy chất lượng và
tính năng của Phaeton là tốt nhất, nhưng không bắt mắt bằng Mercedes Benz, BMW
hoặc Porsche, nhìn bề ngoài chẳng khác gì chiếc Passat. Mercedes hay BMW dịch
sang tiếng Trung đều là những cái tên nghe thật kêu và có ý nghĩa cát tường, cho
nên người Trung Quốc luôn ưu tiên chọn hai loại xe này.
Anh thì
chê hai cái thương hiệu này dễ gây sự chú ý. Có quá nhiều người biết đền tiếng
tăm của nó. Các phương tiện truyền thông khắp nơi ngày nào cũng đưa tin các vụ
án cướp xe Mercedes, BMW, chính vì thế anh lập tức từ bỏ ý định tậu cho mình xế
hộp của hai thương hiệu này.
Tô Nhất
Minh không biết mình có phải là đại gia hay không, nhưng anh cho rằng người lắm
tiền ở Trung Quốc nên lặng lẽ một chút thì hơn. Tâm lý ganh tức với người giàu
có rất nặng nề, mỗi năm đều có đại gia nằm trong top những người giàu nhất hoặc
ở xung q