
g biết có chọc anh tức giận hay không. “Thật xin
lỗi, em nên là hỏi trước anh một tiếng... Em là cảm thấy gian phòng này
quá lạnh lẽo đi, nghĩ muốn thêm chút màu cho ấm áp, anh nếu không thích
thì em tìm người đổi lại...”
Giang Thánh Tu nhìn rèm cửa sổ màu
vàng nhạt đã thay xong, đây chính là màu sắc ấm áp sao? Anh cũng không
dùng màu sắc êm dịu thế này, rất không giống với phong cách của
anh,..... có điều cũng không làm vướng mắt anh.
“Thay xong thì tốt rồi, em không cần lại phải bận rộn.”
“Thật không?” Anh đồng ý rồi? “Ừ”. Anh đồng ý có khó tin như vậy không? Cô làm sao lại có bộ dáng vừa mừng vừa lo như vậy!
Lục Tâm Đồng nhẹ nhàng thở ra, mím môi nhàn nhạt cười nói: “Vậy anh muốn ăn cơm chưa? Em đã nấu xong hết rồi nha!”
Nhắc đến ăn cơm, Giang Thánh Tu lúc này mới nghĩ đến, đây là lần đầu tiên
anh về nhà đúng giờ ăn bữa tối, anh thật đúng là hơi đói rồi, theo vợ
bước chân vào nhà ăn.
Anh chỉ ăn qua bữa sáng cô nấu, không biết
bữa tối hương vị như thế nào? Thực ra lúc đầu anh không có thói quen ăn
điểm tâm, ngày đầu tiên cô ấy vì anh làm sandwich, sau khi anh đến công
ty liền đưa cho cấp dưới ăn, nhưng cuối cùng vẫn là không bằng sự kiên
trì của cô, ăn xong bữa sáng mới đi làm.
Sau khi nhìn thấy rau
cải đêm nay, anh ngây ngẩn cả người, bởi vì thức ăn trên bàn đều là món
anh thích nhất, cô nhất định có hỏi qua mẹ đi, đây không khỏi khiến anh
tò mò, tối hôm qua, tối hôm trước, trước nữa cô nấu những món gì? Anh
dường như chưa từng ngồi xuống ăn một bữa cơm, thực uổng phí dụng tâm
của cô, nhìn cô để ý tốt việc trong nhà như vậy, càng khiến cho anh cảm
giác được cưới một người vợ hiền như cô là một quyết định chính xác.
“Đây là....” Trên bàn cơm có thêm một cái bình hoa, bên trên cắm hoa hồng đỏ tươi, làm cho anh sinh lòng nghi hoặc nói.
“Đó là em nghĩ rèm cửa sổ cũng đã thay đổi, không bằng lại cắm thêm hoa
tươi, có thể làm đẹp thêm cảnh vật xung quanh...... Anh cảm thấy không
tốt sao?” Lục Tâm Đồng một bên thay anh xới cơm, một bên thật cẩn thận
quan sát phản ứng của anh.
“Không có không tốt”. Anh chẳng qua là không có thói quen mà thôi, cô không cần phải sợ anh tức giận như vậy.
“Thật tốt quá! Ở trên bàn cơm có bình hoa hồng đỏ, không những tô đẹp cho
cảnh vật mà còn có thể kích thích cảm giác thèm ăn, khiến cho việc ăn
cơm cũng trở nên lãng mạn, rất có không khí nha!” Cô xới cơm, mỉm cười
đưa cho anh.
Sau khi Giang Thánh Tu tiếp nhận bát cơm, ăn thử rau cải, đôi mắt sáng lên.
“Ăn ngon không?” Cô nín thở mà chờ câu trả lời của anh.
“Ăn ngon.” Anh khen ngợi nói, tiếp tục tấn công xuống bàn. Anh không biết
tay nghề nấu ăn của cô thì ra tốt như vậy a, lúc trước anh đều bỏ lỡ,
nghĩ tới có thể về sau anh có thể thường về nhà ăn cơm......
“Thật tốt quá!” Nghe vậy, Lục Tâm Đồng cũng an tâm ngồi xuống ăn cơm, nếu mà
anh có thể bởi vì ăn ngon mà mỗi ngày đúng giờ trở về ăn cơm thì tốt
rồi.
Giang Thánh Tu vừa ăn, vừa chú ý bình hoa hồng trên bàn, cảm thấy có chút khác biệt.
Khác biệt ở chỗ nào nhỉ? Cô nói cô đổi lại rèm cửa là muốn cho trong phòng
thoạt nhìn có chút ấm áp, trên bàn để hoa tươi là muốn cùng anh ăn cơm
rất lãng mạn, nói thật ra loại ý nghĩ này thực sự không thực tế, nhưng
sau khi qua sự bố trí khéo léo của cô, anh thực sự cho rằng toàn bộ căn
hộ này cảm giác rất không giống nhau, trở nên thực ấm áp, rất ấm áp, rất có mùi vị gia đình....
Nghĩ đến đây, Giang Thánh Tu càng thêm
hưởng thụ thời khắc ăn cơm chính là tốt đẹp nhất, cho đến khi đột nhiên
anh phát hiện một chuyện, thu hồi khóe môi cười.
“Đúng rồi, sáng
sớm ngày mai anh sẽ đáp máy bay đi Cao Hùng công tác, ba ngày sau mới có thể trở về”. Nghĩ đến phải rời nhà ba ngày, anh thật là có chút không
yên lòng cho cô.
“Anh phải..... đi công tác?” Lục Tâm Đồng ngẩn
người, bọn họ vừa mới kết hôn nửa tháng, ngày mai anh phải bỏ lại cô để
đi công tác rồi? “Một mình em không thành vấn đề chứ?” Giang Thánh Tu lo lắng hỏi.
“Đương nhiên rồi”. Lục Tâm Đồng lắc đầu, mỉm cười nói, cô cũng không phải chưa từng ở một mình.
Giang Thánh Tu nghe được đáp án khiến anh an tâm, gật gật đầu nói: “Anh sẽ
mua quà về cho”. Nghĩ rằng anh mang quà về là an ủi cô tốt nhất.
Cô lại không muốn anh mua quà.....
Lục Tâm Đồng buồn bã ăn cơm, nghĩ tới anh ba ngày sau mới trở về, nghĩa là
anh không có ở nhà, ba ngày nay cô phải làm cái gì? Giống ngày thường
cũng giặt quần áo, nấu cơm, quét dọn nhà cửa sao? Mặc dù cô ở một mình
không có vấn đề, nhưng, từ khi cô làm vợ, mỗi ngày có thói quen chờ anh
tan tầm trở về, một ngày không thấy anh, cô khó tránh khỏi cảm thấy cô
đơn.
Nghĩ đến anh phải đi công tác ba ngày, cô đã cảm thấy thật là dài đăng đẳng....
Lục Tâm Đồng ở nhà sau khi Giang Thánh Tu đi Cao Hùng, hôm sau liền cùng hàng xóm đi tham gia hai ngày du lịch ở Cao Hùng.
Kỳ thực cô vốn là không có ý định tới Cao Hùng, nhưng cô ba ngày nay đều
rảnh rỗi, hơn nữa nhóm các bà vợ hàng xóm vẫn giựt dây cô, cho nên ngày
hôm qua cô liền đăng ký tham gia.
Lúc này, đã là mười giờ tối, cô ở tại cửa hàng tiện lợi mua đồ ăn kh