Disneyland 1972 Love the old s
Dạy Dỗ Bà Xã Của Mình

Dạy Dỗ Bà Xã Của Mình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322840

Bình chọn: 7.00/10/284 lượt.

o lý này của cô khiến anh buồn phiền, anh là ông xã của cô, cô quan tâm anh là hợp đạo lý, nhưng mà, tình cảm giữa vợ chồng làm sao tính toán đây? Trong đầu nhỏ thông minh của cô, cô hiểu thế nào là tình cảm vợ chồng đây? Là tình thân? Hay còn là tình yêu?

Lần đầu tiên Hầu Mặc Khiêm cảm thấy mình mềm yếu như vậy, anh lắc đầu một cái, anh là thiên chi kiêu tử, có lẽ anh không giàu có nhất, không phải người đàn ông có quyền lực nhất, nhưng anh có tất cả, điều này khiến những người khác không ngừng hâm mộ.

(Chú thích: thiên chi kiêu tử: con cưng của Trời).

Cô là người đầu tiên khiến anh có cảm giác hoài nghi, cô khiến anh hoài nghi có phải cách làm này của anh là sai lầm, có phải anh nên đợi cô yêu anh rồi mới cầu hôn cô, mà không phải như bây giờ, các cặp vợ chồng ngày xưa, dù chưa từng gặp mặt cũng vẫn có thể có cuộc sống Tương Kính Như Tân, thế nhưng không thích hợp với trường hợp của anh rồi, có lẽ vừa mới bắt đầu anh đã sai.

(Tương Kính Như Tân: Nghĩa là việc cư xử với nhau giữa vợ và chồng, trước sao thì sau vậy, lúc mới cưới thế nào, thì lúc đầu bạc răng long cũng như thế.)

Nếu như khi cô đề nghị kết hôn, anh không đồng ý mà mãnh liệt theo đuổi cô, có lẽ cô sẽ yêu anh trước, sau đó mới cùng anh nắm tay đi vào cuộc sống hôn nhân, nhưng anh đã quá vội vàng, vội vàng muốn giữ cô bên cạnh mình, vội vàng muốn cô trở thành người của anh.

Rõ ràng anh đã bước chậm từng bước, nhưng anh quên mất một điều rất trọng yếu, giữa đàn ông và phụ nữ, bất luận là thân thể hay trong lòng cũng luôn tồn tại sự khác biệt khổng lồ, anh bước một bước dài, có lẽ đối với cô đó chỉ là một bước nhỏ, hoặc như anh bước chậm từng bước, có lẽ đối với cô đó lại là quá nhanh.

“Khiêm?” Trái tim Phương Tư Hàng đập rộn lên, nhìn anh không giống như thường ngày, có nhiều hơn một phần thâm trầm mà cô không biết, lòng của cô cũng thay đổi theo từng biến hóa trên mặt anh.

Anh đang suy nghĩ điều gì? Tại sao lại có vẻ khổ sở như vậy?

Phương Tư Hàng không cho phép anh khổ sở, đưa tay ôm cổ của anh: “Em lo lắng cho anh là sai sao?”

Cô không sai, người sai là anh, là anh quá tham lam, lại quá ngây thơ, cứ cho rằng lấy được thân thể của cô, cũng sẽ từ từ lấy được trái tim của cô, kết quả chứng minh là anh đã quá tự phụ rồi, tựa như một cái ly đã đầy nước, anh ngây ngốc không xem xét kỹ tình huống, còn không ngừng đổ thêm nước vào ly, cuối cùng nước tràn ra, bắn túng tóe khiến cả người ướt nhẹp.

“Em không sai.” Giọng Hầu Mặc Khiêm khàn khàn.

“Em không biết anh đang nghĩ gì, nhưng em hi vọng anh có thể nói với em, chúng ta nên tin tưởng lẫn nhau, không phải sao?”

Biết cá tính người đàn ông này là cố chấp, nhưng cô vẫn hi vọng anh ít nhất có thể tiết lộ cho cô một ít, như vậy cô mới có thể suy đoán tâm tư của anh, chỉ sợ người đàn ông này quá mức kín kẽ, ngay cả một ít như vậy cũng không muốn nói cho cô.

Hầu Mặc Khiêm cúi người, vùi mặt vào cổ của cô, giọng anh buồn buồn :”Tư Tư…”

“Hả?” Cô ôm chặt lấy anh, chỉ sợ ấm áp của cô không an ủi được anh.

“Em…..” Có yêu anh hay không?

“Sao?”

“Anh yêu em!” Thốt lên tâm tư của mình, nỗi lòng của mình, tình yêu bấy lâu của mình, anh đúng là vẫn còn mềm yếu, anh không dám nhìn thẳng vào mắt cô để thổ lộ.

Trong phòng rất yên tĩnh, sau một hồi lâu, Hầu Mặc Khiêm với tay tắt đèn ngủ ở đầu giường, “Ngủ ngon.” Trong bóng tối, hai mắt Phương Tư Hàng mở thật to, cô không dám tin, Hầu Mặc Khiêm nằm quay lưng lại, còn cô, cả người căng cứng.

Mắt cô nhìn trần nhà chằm chằm, giống như chỉ cần nhắm mắt lại thì có thể cô sẽ bị cắn nuốt.

Anh yêu em, buổi tối này cô không ngủ được, bên tai vẫn văng vẳng giọng nói trầm ấm của anh.

Anh yêu em! Anh yêu em! Anh yêu em!.....



Ngày chung kết cuộc thi thiết kế dành cho nhà thiết kế mới, Phương Tư Hàng không yên tâm, cô nhìn Liêu Vượng mặc trang phục do cô thiết kế, trong lòng không có bất kỳ gợn sóng nào.

Câu nói của Hầu Mặc Khiêm vẫn vang vọng trong đầu cô, anh nói anh yêu cô.

Cô yêu anh sao? Cô suy nghĩ thật lâu, nhưng lại không nghĩ ra, yêu là gì? Sự quan tâm của mẹ ruột dành cho cô là có hạn, tình thân ở trong mắt cô rất mờ nhạt, nhưng mà cha Hầu, mẹ Hầu đối với cô rất tốt, rất quan tâm đến cô, mỗi lần ăn cơm đều hỏi thức ăn có hợp khẩu vị của cô hay không, thỉnh thoảng còn gắp thức ăn cho cô.

Tình thân cũng là một loại yêu, Hầu Mặc Khiêm nói yêu cô là muốn nói đến tình thân sao? Không phải, hình như anh đang nói đến tình yêu nam nữ, cả đời này, cô không hiểu nhất chính là tình yêu rồi.

“Tư Hàng.” Một giọng nói làm rời đi lực chú ý của cô, cô bình tĩnh nhìn lại, thì ra là Mỹ Lệ, “Mỹ Lệ, có chuyện gì sao?”

Hà Mỹ Lệ cắn cắn môi dưới, bài thi của cô không được chọn trong cuộc thi lần này, nhưng cô đã tìm được một công ty thiết kế rất tốt ở Đài Trung, cô chuẩn bị xin từ chức để về đó.

Hà Mỹ Lệ biết Thẩm Giai Nhân đã từ chức, cô hiểu rõ đầu đuôi chuyện này, trong lòng có chút áy náy, cho nên đặc biệt tới đây để nói một tiếng xin lỗi với Phương Tư Hàng.

Phương Tư Hàng nghe xong những gì cô nói thì vô cùng kinh ngạc, nhưng cô ấy cũng không nói gì nhiều, ch