XtGem Forum catalog
Dạy Dỗ Bà Xã Của Mình

Dạy Dỗ Bà Xã Của Mình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322670

Bình chọn: 9.5.00/10/267 lượt.



Phương Tư Hàng ngẩng đầu, nhìn vào đôi mắt đen thẳm của Hầu Mặc Khiêm, cô bối rối, hô hấp cũng chậm lại, “Tôi……….”

Cô vội vã luống cuống, không thể phủ nhận, động tác vừa rồi của cô giống như một người phụ nữ đang khao khát dục vọng.

“Đàn ông và phụ nữ không giống nhau.” Giọng Hầu Mặc Khiêm khàn khàn, “Đàn ông không chịu nổi trêu đùa.”

Ý của anh là anh bị cô trêu đùa sao?

Phương Tư Hàng rút cánh tay bé nhỏ đang bị anh nắm về, “Sao anh lại đứng ngẩn người ở đây, tôi lạnh sắp chết rồi.” Cô nói sang chuyện khác.

Đúng rồi, rất lạnh, Hầu Mặc Khiêm thích ngắm biển, gió biển làm anh thấy thoải mái hơn, chỉ cần nhìn biển rộng, tất cả những phiền muộn của anh cũng sẽ theo gió bay đi, trước kia anh vẫn làm như vậy, có những khi tâm trạng không tốt, cũng có những khi chỉ đơn giản là đến ngắm biển, đến cảm nhận cái lạnh của gió biển, nhưng hôm nay anh lại phát hiện ra, anh không giống như trước kia nữa.

Nhìn biển đen mênh mông bát ngát, gió biến có thổi thế nào cũng không cuốn đi được hình ảnh của cô trong tâm trí anh, không cuốn đi được hình ảnh cô đứng trước bảo vệ anh khi ở nhà họ Phương.

Đàn ông sợ phụ nữ hung dữ, nhưng Phương Tư Hàng không phải là cô gái hung dữ, cô đang bảo vệ anh, thì ra một người đàn ông mạnh mẽ đến đâu cũng cần được bảo vệ, anh thậm chí còn cảm thấy mình nhỏ bé đi một chút cũng đâu có sao.

Hầu Mặc Khiêm dang hai cánh tay ra nhìn về phía Phương Tư Hàng, lúc đầu cô hơi sững sờ, một hồi lâu mới thẹn thùng đi tới trong ngực anh, tay của anh khép lại ôm cô thật chặt.

Mặc dù cô nhỏ nhắn hơn anh, lại rất có dũng khí đứng ở trước bảo vệ anh, mặc dù anh vui vì cô làm vậy, nhưng chỉ trong chốc lát mà thôi, chủ nghĩa đại nam nhân trong lòng anh bắt đầu nhộn nhạo, muốn ôm cô vào trong ngực, muốn bảo vệ cô.

Như vậy cô mới có thể tin tưởng anh, tin tưởng anh không phải nhất thời vui đùa, mà là anh rất nghiêm túc.

Phương Tư Hàng vẫn im lặng, tránh cho lại bị anh ăn, kết quả, đến khi cô lên xe, Hầu Mặc Khiêm vẫn không làm bất kỳ hành động bất chính nào.

“Ngày mai em xin nghỉ đi.” Anh nói.

“Tại sao?”

“Đi đóng dấu.”

Bọn họ ngồi trong xe đợi cả đêm, cô muốn về nhà, nhưng Hầu Mặc Khiêm lại dựa đầu vào vai cô mà ngủ, cô căn bản là trốn không được, đến khi trời sáng Phương Tư Hàng mới phát hiện xe của anh đã dừng lại trước cửa ủy ban nhân dân rồi.

Bọn là đôi tình nhân đến ủy ban sớm nhất, cũng là người ghi danh đầu tiên, mấy nhân viên của ủy ban cứ nhìn cô cười cười, cô thật rất muốn về nhà, sau khi rời khỏi ủy ban, Hầu Mặc Khiêm chở cô đi ăn sáng.

“Chúng ta kết hôn rồi?” Phương Tư Hàng cảm thấy như mình đang nằm mơ, cô thậm chí còn hoài nghi, có phải cô còn chưa tỉnh ngủ hay không, nhưng cô chưa bao giờ mơ giấc mơ như thế này mà.

“Đúng, chúng ta đã kết hôn.” Hầu Mặc Khiêm kéo cánh tay cô, hôn lên môi cô một cái.

“Cho nên……..”

“Cho nên chúng ta nên về nhà thôi, hôm nay là ngày tân hôn đầu tiên, Hầu phu nhân.” Hầu Mặc Khiêm ôm cô lên xe, còn cài dây nịt an toàn cho cô.

“Về nhà làm gì?” Phương Tư Hàng không hiểu nhìn anh.

Hầu Mặc Khiêm gõ nhẹ lên đầu cô, “Về đóng dấu.”

Không phải mới đóng dấu sao? Xin hỏi nơi nào cần đóng dấu nữa?

Hầu Mặc Khiêm lái xe về biệt thự nhà họ Hầu, Phương Tư Hàng bị anh kéo xuống xe, anh đi rất nhanh, vì để đuổi kịp bước chân của anh mà cô suýt chút nữa thì té.

“Anh hai…….” Hầu Quả Quả đang đi ra ngoài, “Tư Hàng?”

“Gọi chị dâu.” Hầu Mặc Khiêm chỉ bỏ lại một câu như vậy, tiếp tục lôi kéo Phương Tư Hàng đi về phía phòng ngủ.

“Chị dâu?” Hầu Quả Quả không hiểu chuyện gì, anh hai cô bị làm sao thế? Cả đêm không về nhà còn chưa tính, vừa trở về liền muốn cô gọi chị dâu, đợi chút, chị dâu, Tư Hàng, chị dâu…...Có lẽ nào?

Hầu Quả Quả vừa mới xuống giường trong nháy mắt lại cứng đờ tại chỗ, cả gương mặt cũng xanh mét, không thể nào? Một người là anh hai của cô, một người là bạn thân nhất của cô, hai người họ từ khi nào thì đi chung với nhau?

“Quả Quả, cậu cứ gọi tên mình đi, mình nghe quen rồi, nếu gọi là chị dâu, mình nghe giống như là………….A!”

Phương Tư Hàng còn chưa nói hết lời, Hầu Mặc Khiêm đã kéo cô vào trong phòng của anh, mùi đàn ông quen thuộc lập tức bao vây xung quanh cô, đây là phòng của anh sao?

Anh nói muốn đóng dấu, mà lúc này bọn họ lại đứng trong phòng của anh, mặc dù còn cách giường lớn một đoạn, nhưng………Hơi thở nóng bỏng của Hầu Mặc Khiêm phả vào mặt cô, “Tư Tư”

Phương Tư Hàng không thích cách xưng hô này, cách gọi này quá nữ tính, tuyệt đối không phù hợp với cô.

Nghĩ kỹ rồi mới làm, đây là ý nghĩa của tên của cô, mẹ cô hi vọng trước khi cô làm việc gì cũng suy nghĩ cho thật kỹ, mà cô cũng không phải là người dễ xúc động, nhưng ngày hôm qua cô đã làm rất nhiều chuyện theo cảm tính.

Cô cư nhiên mặc váy, trời mới biết cô ghét váy đến cỡ nào, vô cùng vô cùng chán ghét, cô cầu hôn với anh rồi, nguyên nhân là cô không muốn bị người nhà ép cưới, sau đó cô và anh kết hôn, bây giờ cô trở thành “Tiểu Bạch Thỏ” mặc anh chém giết.

Hầu Mặc Khiêm bế cô lên dựa vào tường, phái nam cứng rắn của anh căng phồng hung hăng dán vào bắp đùi của cô, chậm dãi di chuyển