Đặt Bút Thành Hôn

Đặt Bút Thành Hôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322615

Bình chọn: 8.00/10/261 lượt.

i cô ta còn là một người phụ nữ thông minh, lõi đời, biết tận dụng cơ hội khi nó đến, hơn nữa, Chu Hàng dùng bộ dạng si tình như vậy bày tỏ tình yêu với Hạ Tử Khâm, đem cô ta đặt chỗ nào?

Cô ta rõ ràng cảm nhận đươc những ánh mắt khinh thường của đồng nghiệp, chỉ trỏ sau lưng mình mỗi khi đi qua. Triệu Giai kỳ là một phụ nữ kiêu ngạo, sao có thể dễ dàng tha thứ cho chuyện này.

Chu Hàng làm như vậy, không cần phải nói, nhất định là có người chỉ điểm, hơn nữa còn cho anh ta những chỗ tốt. Cô ta không biết người sau lưng Chu Hàng là ai, nhưng lại biết Tịch Mạc Thiên. . . . . .

Thời điểm khi cô ta đi vào cao ốc Tịch thị, trong lòng thật không biết là tư vị gì. Từ lúc ở đại học liền tranh đoạt Chu Hàng cùng Hạ Tử Khâm, đến bây giờ mới phát hiện, mình đã sớm thất bại thảm hại, người ta có thể dễ dàng trở thành nữ chủ nhân của Tịch thị, là điều mà đời này dù có nằm mơ cô ta cũng khó có thể sánh bằng, hơn nữa Tịch Mạc Thiên còn là một người đàn ông xuất sắc như thế, so với anh , Chu Hàng tựa như con chuột trong cống ngầm, bỉ ổi hèn mọn, chẳng là gì cả.

Tịch Mạc Thiên gác chân, nhàn nhã ngồi ở trên ghế sa lon, quan sát người phụ nữ này. Coi như là tình địch ngày xưa của nha đầu ngốc nhà mình đi! Cũng chẳng qua là như vậy, tư sắc bình thường, tối thiểu ở trong mắt Tịch Mạc Thiên, chẳng thể sánh được với Tử Khâm của anh.

Trời lạnh như thế này, cô ta lại ăn mặc quá mức mỏng manh, áo khoác len lông cừu đỏ thẫm khoác lên cánh tay, trên người là một chiếc váy bó sát màu đen siêu ngắn, đường cong lộ liễu, tóc dài uốn thành những lọn to, có mấy phần phong tình, khuôn mặt được tranh điểm tỉ mỉ.

Tịch Mạc Thiên rất ghét phụ nữ trang điểm, khuôn mặt đang tốt lành, lại bôi trét lên một đống màu sắc như đi diễn hí kịch, chẳng qua phụ nữ của anh cũng rất biết điều, hơn nữa trên giường. . . . . .

Nhưng mà hiện tại Tịch Mạc Thiên lại rất thích giày vò cô vợ nhỏ của mình. Da thịt của tiểu nha đầu này mịn màng khiến anh muốn bảo dưỡng cho thật tốt, những mĩ phẩm trong nhà là do anh sai tiểu Dương đi mua, mỗi loại đều cẩn thận đọc qua hướng dẫn sử dụng xong, mới đưa cho tiểu nha đầu dùng, rất có hiệu quả. . . . . .

Chợt có chút nhớ cô, Tịch Mạc Thiên lại suy nghĩ đến việc sau này có nên mang theo cô vợ nhỏ mỗi khi đi làm. . . . . . mắt lóe lên một cái, cúi đầu nhìn qua đồng hồ:

"Cô có mười phút."

Triệu Giai Kì sửng sốt, khuôn mặt có chút khó coi, nhưng người đàn ông này có một loại khí thế, khiến cô ta có cảm giác bị coi thường là chuyện đương nhiên, đơn giản đi thẳng vào vấn đề:

"Tôi là vợ trước của Chu Hàng Triệu Giai kỳ, chắc hẳn Tịch tổng đã sớm biết, tôi có thể chứng minh lời Chu Hàng nói đều là giả, nhưng. . . . . ."

Triệu Giai Kỳ dừng một chút, cố ý kéo dài thanh âm, lại nghe Tịch Mạc Thiên lạnh lùng mở miệng:

"Nói điều kiện đi. . . . . ."

Xì căng đan được bình ổn cực kì nhanh, chẳng mấy chốc liền bị những tin tức nhiều chuyện mới đào thải. Những thứ này, thật ra chẳng có ảnh hưởng gì lớn đến Hạ Tử Khâm, nếu không có việc, cô cũng không thích ra cửa, càng sẽ không chủ động đi chú ý đến những tin tức kiểu này. Cuộc sống của cô rất đơn giản, nhưng tuyệt không khô khan.

Viết tiểu thuyết, xem video, chơi điện tử, rất nhanh đã hết một ngày, buổi chiều bắt đầu từ lúc kim giờ chỉ qua số ba, cô sẽ liên tiếp nhìn đồng hồ, ngóng đợi Tịch Mạc Thiên về nhà.

Ngày thứ hai khi về nước, họ liền dọn nhà, nơi này là một khu biệt thự mới gần bờ sông, từ bên ngoài nhìn qua có vẻ giống với căn nhà ở bên Mĩ, hàng rào màu trắng, nóc nhà xanh dương, ban công, nhà ấm trồng hoa mini, xích đu, chim sẻ,… tuy nhỏ nhưng mọi thứ đều đầy đủ.

Quan trọng nhất là công tác bảo an ở nơi này rất tốt, sẽ không có ký giả trà trộn vào quấy rầy, Tử Khâm thích nằm ở trên ban công lúc năm giờ, nhìn con đường cách đó không xa.

Mùa đông, trời tối sớm, lúc xe Tịch Mạc Thiên lái đến từ xa, ánh đèn khiến cả con đường sáng hẳn lên. Sau khi Tịch Mạc Thiên xuống xe, theo thói quen ngẩng đầu, quả nhiên nhìn thấy cô vợ nhỏ ở trên ban công hướng về phía anh phất tay, không khỏi lắc đầu bật cười, tiếp theo lại hơi nhíu mày, nhanh chóng đi vào, trực tiếp lên lầu hai, kéo cô từ ban công vào trong nhà, bắt đầu quở trách:

"Sao lại mặc ít như vậy? Em không biết hôm nay trời lạnh hả? Nhiệt độ bên ngoài bây giờ là dưới 0 đó, bị cảm liền nguy rồi. . . . . ."

Nói xong, lấy ra một tấm thảm mỏng bao cô lại giống như cái bánh chưng, chỉ lộ ra một cái đầu nhỏ ở bên ngoài, rồi ôm chặt vào ngực.

Người đàn ông này thật đúng là càng ngày càng có khuynh hướng nói nhiều, Hạ Tử Khâm lặng lẽ chu mỏ, vô tội mở trừng hai mắt:

"Tịch Mạc Thiên, hôm nay em có quà muốn tặng cho anh. "

Tịch Mạc Thiên sững sốt:

"Quà? Quà gì?"

Hạ Tử Khâm giống như một con côn trùng nhỏ lắc lư mấy cái:

"Anh buông em ra trước đã, em không lạnh, thật đó."

Tịch Mạc Thiên không có cách, khẽ điểm một cái lên trán Hạ Tử Khâm, bóc cô từ trong tấm thảm ra, thấy rõ quần áo trên người cô, ánh mắt lóe lên một cái. Mới vừa rồi lúc ngẩng đầu, chỉ thấy cánh tay trần lộ ra bên ngoài, lại không xem kĩ quần áo đang mặ


XtGem Forum catalog