Teya Salat
Đặt Bút Thành Hôn

Đặt Bút Thành Hôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322684

Bình chọn: 8.5.00/10/268 lượt.

n dắt f6cô về nhà, bvừa vào 48cửa, Hạ bTử Khâm eliền vụng 2về hất btay anh ra, 71ngồi ở etrên ghế 6bsa lon, bày e9ra bộ dáng e“tam đường f8hội thầm”.

Khóe 4cmiệng Tịch 8Mạc Thiên ckhông khỏi dfnhếch lên, 1nha đầu 2này có lúc 6angu đần đáng 8hận, nhưng 2cũng có c2thời điểm 4ngây thơ 4ađáng yêu. 11 Anh liếc d4cô một f1cái, nhàn 6nhạt hỏi emột câu:

"Có ađói bụng 7không?"

Hạ 5aTử Khâm 3lúc này 44mới phát 36hiện ra dmình thật 0rất đói 2bụng, đói a9đến mức 7bngực dán 50vào lưng. 3 Anh không 17đề cập atới thì 23thôi, lúc adnày vừa fcnhắc bụng 9cũng bắt b6đầu lên 08tiếng biểu 99tình.

Ở 7Mĩ, nghe 7Phi Lân nói 74những lời eđó, cô 8làm sao còn 94có thể 4ăn được a1cơm, mười b5giờ trên dmáy bay cũng 4akhông động 5dđến bất 0kì thứ c7gì, nhưng ctrong nhà 6có thức 8ăn sao? Đã 5ahơn nửa 1tháng chưa 22về, cô 8không tin 8bcô không bcó ở nhà, 4một mình 1Tịch Mạc aThiên sẽ d4nổi lửa bnấu cơm 9ăn.

Cúi 0bđầu liếc 6qua đồng 3hồ, bây dgiờ là fchín giờ asáng, cô ckhông chỉ eđói mà acòn buồn 0ngủ, ngẩng a5đầu lên 85nhìn anh 0thử đề dnghị:

"Giờ 4này, ra ngoài ecăn sao, hay 1là đến f8KFC?"

Tịch 7Mạc Thiên 4vỗ đầu a1của cô dcmột cái:

"Anh 0ađã bảo 1tiểu Dương 70mua sủi 54cảo, là cfloại nhân a2đậu đũa dcmà em thích băn, tắm c5trước đi, 48lát nữa era ăn sủi 7acảo. . . e . . ."

Lúc 7Hạ Tử 4Khâm tắm 8rửa xong, 1cra ngoài, 57trên bàn ađã bày d2hai chén fsủi cảo 91lớn nóng b1hổi, ngay 6cả sốt 02chấm cũng f6đã rót e7xong. Hạ 8fTử Khâm 51vừa mở 1miệng, lập dtức nuốt avào mấy 4cái liên 6etục, quai 0hàm phồng 6dlên, đôi 9đũa trong 3ftay còn định 7dvới tới, 0liền bị 9Tịch Mạc 68Thiên đập bxuống:

"Anh 12đã nói emấy lần 81rồi, ăn 6cơm không 5thể quá ednhanh, không 93tốt cho f4tiêu hóa, 9còn dễ e6tạo áp 5flực cho cdtim. . . . 46 . ."

Trên 82căn bản, 2dbạn nhỏ aHạ Tử 61Khâm định exem những elời của 4anh là gió bbthoảng bên 9tai, nhưng 7alúc này 4Tịch Mạc ebThiên tuyệt 9đối sẽ 2không nuông 6chiều cô, 48bưng sủi 8cảo đặt 8qua một c2bên, gắp 96một miếng 8abỏ vào a3trong đĩa, d7đợi cô aăn xong, 90mới đưa 19cho cô viên fthứ hai. e . . . . .

Chờ f8Hạ Tử cKhâm ăn 82no, mắt 81cũng đã 52sắp không fmở ra nổi, 0ađánh răng dxong, che dmiệng ngáp e3một cái. d Tịch Mạc 3aThiên khẽ a0lắc đầu, cbôm lấy 18cô:

"Ngủ a7trước đi, 68uhm? Chờ bem dậy, dbsẽ giải dthích rõ a1ràng cho 7eem, anh bảo 92đảm. . 58 . . . ."

Hạ ddTử Khâm 7fkhông tim, 50không phổi, 2đầu vừa b1dính lên 75gối liền 1dkhông chịu 9eđựng nổi e8lời mời 06gọi của f5Chu Công, flầm bầm achai câu, 1dlật người 60liền ngủ. f Tịch Mạc 7Thiên đưa 3tay sờ sờ c7tóc của fbcô, còn 9acó chút e0ươn ướt, 17liền đi era ngoài b1cầm vào 35một chiếc 8khăn tắm bblớn sạch 2sẽ, ngồi cxuống bên 2giường e6cẩn thận 2lau cho cô. b . . . . .

Tóc 6của cô 98rất dày, 63lại thật fcmượt mà, 3đại khái cbởi vì 8có một 3đoạn thời 6gian không 1fchăm sóc, 4elọn tóc a9hơi phân ebnhánh. Tịch 6dMạc Thiên denhẹ nhàng 29lật người 4cô lại, 5dđể cô 0engửa lưng 66nằm sấp 3ctrên giường, 6mái tóc 77buông xuống, c6kéo một bmảnh rèm fcửa sổ 5ra, lật 7một trang ctrong quyển 3tạp chí 9để lên bthảm trải 7sàn, lấy c2kéo, tỉ 4mỉ giúp b8cô cắt d6ngắn những 1lọn tóc 7phân nhánh.

Anh elàm rất ebnghiêm túc, cgiống như 9đang đảm d4nhiệm một 6bđại công etrình khó 8khăn hạng 9cnhất. Đầu e0mùa đông, ánh 47nắng xuyên equa cửa 3athủy tinh 32trong suốt, 93rơi vào f5trên ngũ fquan, tạo 8thành một 9tầng sáng 29trong veo f9mà lạnh 4lùng, nhưng fcvẻ mặt 4ecủa anh cdlại rất 2ấm áp, 1ấm áp giống 2bnhư trực cftiếp vượt faqua rét lạnh, d1đến mùa 9xuân dịu ddàng . . a . . .

Lúc eHạ Tử 17Khâm tỉnh 59lại, ngoài 1cửa sổ 5eđã ánh f9lên ráng achiều, trong abầu không 40khí tràn cđầy hơi 2thở cùng 3mùi vị 48của Tịch efMạc Thiên, dmột cánh 2tay anh đặt 5dưới cổ, fbôm cô vào 85trong ngực, 1một cánh dtay khác 9lộ ra ở a0bên ngoài acách tấm 5chăn khoác flên ngang fhông cô. a . . . . .

Không 9biết bắt 2đầu từ 86lúc nào, 0tư thế 12ngủ này 6đã thành 5cthói quen 31của hai cdngười, 04chỉ cần 96Tịch Mạc e7Thiên ở ađây, Hạ 6Tử Khâm 2sẽ bị 1eanh ôm chặt 9vào trong 6fngực, tựa ednhư ôm một ađứa bé, 22vì vậy, a5những đêm 89không có 0anh, cô thường 0mất ngủ, 1hoặc dù 08có ngủ 5ađược, d5cũng không 3sâu, cảm 9giác như 51thiếu đi 8cái gì.

Hạ bfTử Khâm 4khẽ ngẩng d6đầu nhìn danh. Kết ehôn lâu cnhư vậy, 38Hạ Tử 1Khâm cơ 6dhồ chưa btừng gặp 7qua dáng 72vẻ khi ngủ 87của anh 3rõ ràng 76như thế, 62tình hình 0chung đều 4là cô ngủ, 6anh còn đang 8bận, lúc 8cô tỉnh, 6anh vẫn 5đang bận, 3mặc dù alà khi nghỉ ffphép, anh 3cũng có fcthói quen 0engủ trễ e7dậy sớm, cgiống như 60một siêu 95nhân, có 9dùng mãi d0cũng không 9dhết tinh a4lực.

Thật fera anh rất 1chăm chỉ, 8sau vẻ hào 78nhoáng của 6Tổng giám 5đốc Tịch 0thị, ngoại 2trừ năng blực trác 0btuyệt ra, 3anh là một a7người đàn b1ông nghiêm 0túc, cần 8cù. . . . a . . Anh thật 4rất tuấn b5tú, lông 7mày có chút 7bcao, hốc b1mắt có a4vẻ rất e0sâu, sống 80mũi thẳng, amôi mỏng, flúc mím 91lại, sẽ 8trở thành 2một đường 9thẳng, có evẻ rất 0dlạnh lùng. 3f . . . . .

Hạ eTử Khâm 1nhìn môi 40anh, mặt bđột nhiên 02có chút 41hồng, mắt ekhép lại 1nhanh chóng dnh