
sắp kết hôn…”
Chỉ là suy nghĩ một chút, cô Đường nhìn thấy cô ở nhà bạn trai mình thật sự là không có chút phản ứng tức giận của một người bạn gái nên có, đầu cô không khỏi thoáng qua một ý niệm, cảm giác giống như là cô ấy đến để
xem trò vui.
“ Tóm lại, tôi cùng Bái Gia không phải là quan hệ
đó, về sau sẽ giải thích với cô, chỉ là lần sau mẹ tôi lại đến tìm cô
thì cô không cần ngu ngốc để bà trút giận, biết không?” Anh biết bởi vì
quan hệ với Tử Khiết nên mẹ anh không thích Tử Quân.
“ Thật ra mẹ anh chỉ muốn tôi mang Lam Lam rời đi…”
“ Cô đồng ý?” Ánh mắt của anh cứng lại.
Vừa rồi không phải vẫn còn rất dịu dàng, thế nào vừa nghe đến chuyện này
liền biến sắc?” Tôi chưa kịp trả lời thì anh đã xuất hiện, đúng rồi, làm sao anh biết tôi cùng họ ở quán cà phê? Chẳng lẽ anh tìm người theo dõi tôi?”
Anh không có phủ nhận.” Tôi làm sao biết cô có hay không
mang Lam Lam rời đi khiến tôi không tìm được cô.” Không sai, vì lần
trước không tìm được cô, anh liền tìm người đi theo Tả Tử Quân.
Việc đó cũng có chút công dụng, người anh phái đi gọi điện thoại cho anh nói mẹ anh mang theo một cô gái đến tìm Tả Tử Quân, anh vừa nghe cũng biết
là Đường Bái Gia, vì vậy anh lập tức lái xe trở về, trước tiên đi đến
công viên đón Lam Lam rồi đến quán cà phê.
“ Lục Thừa Diệp, sao anh có thể làm vậy!”
“ Được rồi, công ty tôi còn có việc, có gì thì chờ sau khi tôi trở lại
rồi nói, đúng rồi, tối nay tôi sẽ về nhà trễ, buôir tối cô và Lam Lam cứ ăn trước, không cần để ý đến tôi.”
Nhìn anh đi vào thang máy, Tả Tử Quân thật không biết nên làm sao nữa, anh lại phái người giám thị
họ, có phải quá khoa trương hay không?
Không thể tiếp tục như vậy nữa, buổi tối cô phải nói chuyện với anh một chút, cô có thể đồng ý anh lúc nào cũng có thể đến Nam Đầu thăm Lam Lam, cô sẽ không mang Lam Lam
giấu đi, cho nên anh để cho cô trở về đi.
Buổi tối, Lục Thừa Diệp xử lý xong công việc, vẻ mặt dịu dàng nhìn tài liệu trên tay một lúc
lâu mới thả vào cặp, đang chuẩn bị rời khỏi công ty thì bạn tốt Tưởng Uy Nguyên từ Mỹ gọi điện thoại cho anh.
“ Nghe nói cậu và Bái Gia đang hẹn hò, hơn nữa cũng sắp kết hôn, chúc mừng cậu.”
“ Không ngờ cậu đang ở Mỹ mà từng cử động của người khác vẫn nắm rõ như
lòng bàn tay, lợi hại.” Hình như trước đây không lâu. Bái Gia mới cùng
cha mẹ hai bên nói bọn họ quyết định lui tới.
“ Nhớ thay tôi chăm sóc cô ấy.”
“ Đáng tiếc tôi không phải là người cô ấy muốn.” Nghe được bạn tốt âm
thanh khàn khàn, Lục Thừa Diệp thầm thở dài.” Cô ấy còn đang chờ cậu…
cậu có muốn gặp cô ấy không?” Không chỉ Bái Gia đang đợi hắn, Uy Nguyên
cũng còn rất quan tâm cô.
“ Lần trước cậu đến Mỹ cũng đã thấy qua bộ dạng của tôi, cho nên vẫn là thôi vậy, tôi với cô ấy đời này là vô
duyên, một ngày nào đó cô ấy sẽ quên tôi.”
“ Nếu cô ấy không quên được? Chẳng lẽ các người muốn thương tiếc nhau cả đời, như vậy sẽ tốt hơn sao?”
“ Thế nào? Trước kia không phải cậu cũng cho là làm như vậy đối với cô ấy là tốt nhất, tại sao giờ đột nhiên nói những lời này?”
“ Không có gì, chỉ là gần đây bên cạnh tôi xảy ra một số chuyện khiến tôi thay đổi cái nhìn, thật ra thì hối hận sau này đều là do chúng ta tự
tạo ra, cho nên, tôi hi vọng cậu cũng thay đổi cách nhìn, có lẽ cậu cho
rằng đây là cách tốt nhất, nhưng đối phương chưa chắc cũng cảm thấy như
vậy, cậu nên suy nghĩ lại một chút.”
Hai người nói chuyện về tình trạng hiện giờ của bản thân xong mới cúp điện thoại.
Chờ Lục Thừa Diệp về đến nhà đã gần tám giờ, anh phát hiện Lam Lam và Tả Tử Quân còn chưa ăn tối, không khỏi có chút đau lòng.
“ Tôi không phải đã nói sẽ về trễ, bảo các người ăn trước rồi sao.”
“ Không sao, buổi chiều Lam Lam có ăn điểm tâm, hơn nữa bé cũng muốn đợi anh trở về ăn chung.”
“ Đúng vậy, con muốn ăn cơm cùng chú Lục.”
Anh mở cặp lấy ra một phần tài liệu.” Lam Lam, chú đã giúp con tìm nhà trẻ, ngày mai con có thể cùng mẹ đến nhà trẻ đi học.”
“ Có thật không? Cảm ơn chú Lục.” Lam Lam vui vẻ nói, chú Lục nói ở nhà trẻ mới có thể quen rất nhiều bạn nhỏ.
Anh đem tài liệu đưa cho Tả Tử Quân.” Đây là tài liệu về nhà trẻ, thư ký
của tôi cũng đã liên lạc, ngày mai cô đem hồ sơ của Lam Lam đến, cảm
thấy không tệ thì ký tên là được rồi.”
Cô nhận lấy tài liệu, tâm tình nặng nề.
“ Lam Lam, đi, chúng ta đi ăn cơm.”
“ Vâng.” Ngồi trên bàn ăn, Lục
Thừa Diệp vẫn như trước gắp thức ăn cho Lam Lam, mà Lam Lam cũng sẽ vui
vẻ ăn, hai người phụ tử tình cảm ngày càng tốt, rõ ràng mới quen không
lâu.
“ Mẹ, sao mẹ không ăn cơm?” Lam Lam hỏi.
Nghe vậy,
anh nhìn Tả Tử Quân.” Chú nghĩ mẹ con cũng muốn chú gắp thức ăn cho mẹ
con ăn, để chú giúp mẹ con gắp thức ăn.” Anh gắp súp lơ đặt vào chén cô.
“ Anh không cần phải gắp thức ăn giúp tôi.” Tả Tử Quân lúng túng.
“ Ăn cơm nhanh đi, hay là muốn tôi giúp cô gắp nhiều một chút?”
“ Không cần.” Cô liếc anh một cái.
Ở đây cô cũng không thể ăn uống chùa, bình thường có nhân viên đến dọn
dẹp, cho nên cô liền phụ trách nấu ăn. Cô không biết anh thích ăn cái
gì, cũng không có đặc biệt đi hỏi, nhưng cô phát hiện mặc kệ