
lời, điều này làm bà
nghĩ đến thái độ lúc con trai kiên trì muốn lấy Tả Tử Khiết hình như
giống hệt nhau.
Chẳng lẽ anh muốn cùng Tả Tử Quân kết hôn?
Không được, bà không thể ngồi nhìn mặc kệ mọi chuyện, bà tuyệt đối sẽ không
để con trai tiếp tục dây dưa cùng con gái Tả gia nữa.
Xem ra bà
phải nghĩ biện pháp khiến mẹ con họ rời đi, từ đó không lui tới cùng con trai nữa, sau đó hối thúc con trai mau kết hôn cùng Bái Gia.
Sau khi bà Lục rời đi, Tả Tử Quân vốn là muốn kiên trì đi. Nhưng Lục Thừa
Diệp nhìn ra Lam Lam đang lo lắng, anh không hi vọng chuyện của người
lớn ảnh hưởng đến đứa trẻ, liền cố gắng áp chế tâm tình thuyết phục Tả
Tử Quân trước nên lưu lại. Vì vậy mới có cảnh ba người cùng nhau ăn bữa
sáng quỷ dị này, thỉnh thoảng anh lại thâm tình nhìn Lam Lam nói chuyện, mà Tả Tử Quân toàn là hoảng sợ và lơ lắng, căn bản không có khẩu vị gì.
Sau khi ăn xong, Lam Lam nói muốn chơi trò chơi trên máy tính bảng, đó là
do hôm qua anh dạy bé chơi, vì vậy anh mang bé vào trong thư phòng. Chơi cùng bé một lúc rồi để bé tự chơi, anh đi ra khỏi thư phòng, nhìn thấy
Tả Tử Quân đã dọn bàn sạch sẽ.
“ Chuyện của chúng ta vẫn chưa nói xong.” Anh là chỉ trước khi mẹ anh đến, hai người đang nói chuyện trong phòng.
“ Anh Lục, tôi vẫn là câu nói đó, chuyện cần nói tôi đều nói hết rồi,
hiện tại chúng ta vẫn nên tự mình quay về cuộc sống trước kia đi.”
“ Tôi cũng nói rồi, Lam Lam là con gái tôi, tôi không có biện pháp giả vờ không biết.”
“ Anh nghĩ thế nào thì nói thẳng đi.” Cô muốn biết ý nghĩ của anh.
Anh thật ra thì chưa quyết định được phải làm sao, dù sao chuyện này quá
đột ngột, chỉ là đối mặt Tả Tử Quân muốn rời đi nhanh chóng khiến anh
rất bực mình.” Làm sai rõ ràng là cô… cô làm sao có thể bình thản như
vậy. Lừa gạt tôi nhiều năm như thế, chẳng lẽ cô một chút áy náy cũng
không có?”
“ Tôi xin lỗi anh về tất cả những chuyện trước kia.” Năm đó cô không nên lừa gạt anh.
“ Chị em các cô lừa gạt tôi như thế, chẳng lẽ một câu xin lỗi là đủ sao!”
“ Nếu không thì anh muốn tôi làm gì anh mới có thể bớt tức giận, để tôi
và Lam Lam rời đi?” Cô không biết anh muốn thế nào.” Tôi cùng Lam Lam ở
lại đây, đối với anh cũng không tốt, mẹ anh vừa nói xong, chẳng lẽ anh
không sợ bạn gái hiện giờ tức giận sao?”
Vừa rồi nghe được mẹ anh nhắc đến bạn gái của anh, hơn nữa cũng sắp kết hôn, cô thật sự rất kinh ngạc, anh cùng chị cô ở riêng nhiều năm như vậy, có bạn gái cũng là
điều dễ hiểu, huống chi chị cô đã chết, anh muốn tái hôn cũng là chuyện
rất bình thường.
Chỉ là nghe được anh sắp kết hôn, lòng cô không biết tại sao lại khẽ co rút đau đớn.
Tại sao lại cảm thấy đau? Từ đầu đến cuối, người đàn ông này đều không
thuộc về cô, cô rất rõ ràng ôm tình cảm không nên có đó là do cô quá ngu ngốc, tình cảm cùng quyến luyến này sớm nên biến mất từ khi chị cô cùng anh kết hôn.
Lục Thừa Diệp trầm mặt.” Chúng ta đang bàn chuyện của chúng ta, đừng kéo người không liên quan vào.”
“ Làm sao không liên quan, nếu để bạn gái anh biết anh có một đứa con
gái, chẳng lẽ không sợ ảnh hưởng đến quan hệ giữa hai người sao?”
Tròng mắt đen nhíu lại nhìn cô.” Tại sao vẫn nhắc đến bạn gái tôi, thế nào, cô rất để ý chuyện tôi có bạn gái?”
Cô thầm cắn răng.” Đó là anh suy nghĩ nhiều, tôi chỉ không hi vọng bởi vì Lam Lam mà ảnh hưởng đến tình cảm của anh và bạn gái.”
Anh hướng cô nhích gần một chút.” Suy nghĩ cho tôi như vậy, tôi nên nói cám ơn sao?”
Thân thể cao lớn tiến đến gần mang theo cỗ cường đại làm cô cảm giác bị áp
bức, tim nhất thời đập nhanh hơn, nhưng cô không lùi bước, cô chỉ hi
vọng anh có thể để họ rời đi.” Anh Lục, chúng ta nên đường ai nấy đi,
anh yên tâm, tôi cùng Lam Lam sau này sẽ không xuất hiện trước mặt anh
nữa.”
Nói cho cùng cô chính là muốn kiên trì rời khỏi, một khắc
cũng không nguyện ý ở bên cạnh anh? Lục Thừa Diệp nhìn khuôn mặt xinh
đẹp trước mặt, anh nên làm gì với cô bây giờ? Hai tay ôm mặt cô, anh cúi đầu hôn cô.
Người con gái này khiến anh nổi giận, nhưng trừ lúc tức giận, cảm giác rung
động đối với cô nhiều năm trước hình như đang thức tỉnh, cho anh biết cô chính là người cùng anh trong năm đó, trừ lúc tức giận chị em họ lừa
gạt anh còn lại là xen lẫn vui mừng.
Anh không phải bị quỷ che mắt, cô và Tử Khiết thật sự là không cùng một người.
Thật ra lần đầu tiên nhìn thấy cô ở Nam Đầu, dáng vẻ tự nhiên ngây thơ trên
người cô làm anh có cảm giác rất quen thuộc, thậm chí bóng dáng của cô
và người phụ nữ trong ký ức anh rất giống nhau, khi đó anh vẫn còn vì
loại ảo giác này mà cảm thấy buồn cười, kết quả, thì ra không phải là ảo giác.
Anh không cách nào hình dung được nội tâm sung sướng giống như là có lại thứ đã mất đi, nào biết cô lại nghĩ phải nhanh rời khỏi
anh, bảo anh làm sao không tức giận, không nổi giận?
Cô không
ngờ Lục Thừa Diệp đột nhiên hôn cô, cả người trong nháy mắt ngây ngẩn,
mất hồn. Anh đưa đầu lưỡi ấm áp vào, tiếp theo đó là một nụ hôn nóng
bỏng khiến người ta hoa mắt chóng mặt, dây dưa thật chặt với lưỡi cô, nụ hôn của anh vừa sâu lại mãnh liệt cùng nụ