
n ông khác mà…”
“A” Nạp Lan Luật đột nhiên nắm chặt hai vai cô, ép buộc cô nhìn thẳng vào mắt hắn, “Nói bậy, cô rõ ràng đang suy nghĩ về người đàn ông khác, lúc ở bên cạnh tôi, trong lòng cô, trong mắt cô chỉ có thể là một mình tôi “
Lam Tĩnh Nghi bị ép nhìn vào gương mặt tà mị nhưng tính khí lại cực kỳ trẻ con kia, không ngờ mới sáng sớm ra chàng trai này đã bắt đầu nổi điên rồi.
“Đừng làm rộn, chúng ta sẽ đến muộn mất” cô nhẹ giọng hi vọng.
Trên khuôn mặt chàng trai lúc này nảy lên một chút ghen tị, “Cô thích anh trai , thích anh ấy nhiều hơn thích tôi có phải hay không?” Hắn bá đạo hỏi.
“Không phải…” Lam Tĩnh Nghi yếu ớt nói, cô săp bị hắn đánh bại rồi.
Chàng trai nhíu chặt chân mày, “Vậy ý của cô là cô không thích anh tôi?”
“Không phải…” Hắn tâm tình bất định, dù cô có đáp lại như thế nào hắn cũng không hài lòng.
“Vậy cô có ý gì… ? Từ khi anh bị thương tới nay ánh mắt cô nhìn anh đã hoàn toàn thay đổi, hai người suốt ngày dính lại với nhau như kẹo cao su vậy, còn tôi thì chỉ là cái vỏ kẹo bỏ đi, bị ném sang một bên…” sắc mặt hắn càng ngày càng kém.
“Không có mà… Bởi vì cậu ấy là bệnh nhân nên tôi muốn chăm sóc cậu ấy nhiều hơn một chút. Huống hồ cậu ấy vì cứu tôi nên mới bị như vậy…Tôi rất áy náy. Vị trí của cậu ấy và cậu trong lòng tôi là như nhau.” Lam Tĩnh Nghi cố gắng trấn an hắn. Cô rất sợ chọc phải con báo nhỏ này.
“Thật sao?” Hắn khiêu mi nhìn cô.
Lam Tĩnh Nghi gật gật đầu, “Chúng ta đi thôi, sắp bị muộn rồi “
Chàng trai lại dường như không nghe thấy, vẫn như cũ cầm lấy hai vai cô, “Tối hôm qua tôi để cho anh ôm cô ngủ, bởi vì anh ấy bị thương nên rất cần có cô, một mình tôi ngủ trong bóng tối, rất nhớ cô, muốn…” Hắn ngừng lại, ánh mắt trượt trên mặt cô.
Cô lập tức đỏ mặt, cô biết ý của hắn là gì.
Hắn lại tiếp tục nói, “Anh bị bệnh, anh ấy dù muốn làm cũng không thể làm, mà tôi là người rất bình thường, nếu tôi muốn cô thì anh sẽ không vui, vì thế tối hôm qua tôi mới để cô lại với anh ấy… Hiểu không?”
Lam Tĩnh Nghi cúi đầu, tránh né đôi mắt của hắn, gò má của cô nóng cháy.
Bàn tay của hắn trượt xuống khỏi bả vai cô, dò vào phía trong quần áo, đặt lên bầu vú cô, thần kinh cô căng thẳng, hai bầu vú ở dưới bàn tay hắn khẽ run.
Chàng trai dùng ngón cái khảy nhẹ nụ hoa cô, khi hắn búng ngón tay vào cảm giác thấy nó cứng lên.
Hô hấp Lam Tĩnh Nghi vì bị chàng trai trêu chọc có chút gấp gáp, cô nắm lấy cổ tay của hắn, “Không nên… Như vậy… Chúng ta đi học có được không?”
Chàng trai nắm lấy tay cô, bỗng nhiên vén áo của cô lên, lớp vải áo mềm mại bị vén lên đến xương quai xanh , hai bầu vú non mịn tươi ngon mọng nước thoát khỏi trói buộc liền nhảy ra.
Hắn nâng lên một bên vú, há miệng gặm cắn, dùng đầu lưỡi gảy vào nụ hoa đỏ tươi đang đứng thẳng, đôi môi mỹ lệ khêu gợi của hắn lưu luyến giữa hai nụ hoa, bộ ngực căng tròn bị hắn xoa nắn đến biến hình, giống như đang muốn chảy ra dòng sữa tươi trắng mịn.
Hắn liếm nụ hoa của cô, bầu ngực cũng đã ướt sũng , nụ hoa đỏ tươi như đóa hoa sau khi được tưới tắm liền nở rộ, hắn vừa liếm cắn, vừa dùng ánh mắt tà mị nhìn cô
“Uhm… Không nên…” Lam Tĩnh Nghi đẩy hắn, nhưng cô lại không tự chủ được rên rỉ dưới sự khiêu khích thuần thục tà ác của hắn.
Vú của cô tản ra một mùi thơm ngát chỉ riêng cô mới có, nụ hoa đỏ tươi như quả anh đào, bầu vú đầy đặn trắng như sữa, làm cho người ta muốn cắn lên, vừa nghĩ đến đó hắn liền cắn một ngum lên nó, đem cả nụ hoa cùng bầu vú đều ngậm vào trong miệng.
Hắn bắt đầu hút lấy nụ hoa cô, giống như trẻ con đang bú sữa, chăm chú bú mút, như muốn hút sữa tươi bên trong ra.
Người đàn ông dùng động tác đó quả thực là khiêu khích , trêu chọc trí mạng đối với phụ nữ .
“Uhm ~~~~~~~ Uhm ~~~~~~” những điểm hưng phấn trong cơ thể Lam Tĩnh Nghi đều bị chàng trai tà ác đốt lên, cô biết cô rất nhanh sẽ không chịu nổi. Cô dùng sức đẩy đầu hắn ra, “Nạp Lan Luật, van cậu… Không nên… Chúng ta. . . Bị muộn rồi …”
Bầu vú mềm mại lúc cô rên rỉ nhẹ nhàng rung động, vỗ nhẹ vào hai gò má hắn, cứ như vậy nhẵn nhụi lại gợi tình. Chàng trai ồ ồ thở dốc nhào vào giữa ngực cô, dục vọng nguyên thủy tràn ra khắp xe.
Cũng may, cuối cùng Nạp Lan Luật cũng thả cô ra, mặc lại quần áo cẩn thận cho cô. Sau cùng, còn không có ý tốt ,nhẹ búng vào nụ hoa lộ ra ngoài áo cô.
“Tôi mới mặc kệ cái trường học quái quỷ đó, nhưng mà nếu bây giờ muốn cô, trong lòng tôi sẽ có ác cảm tội lỗi, bởi vì hiện tại anh trai nhất định đang phải cố gắng kiềm chế dục vọng của mình” hắn đột nhiên cười cười, “Tôi biết làm được điều đó có bao nhiêu khó khắn” nói xong, ánh mắt lấp lánh nhìn cô.
Lam Tĩnh Nghi xoay người lại, không nhìn hắn, chỉ giục hắn lái xe đi.
Chàng trai nghe theo lời cô khởi động xe, nhưng lại kéo cô qua, ôm chặt cô vào trong ngực, “Không được thất thần nữa”, hắn hôn một cái lên trán cô, một tay thuần thục quay tay lái.
Xe nhanh chóng chạy đi, tốc độ xe rất nhanh làm cho trong lòng Lam Tĩnh Nghi run sợ, mà một cái tay khác của hắn rốt cuộc cũng không chịu an phận tiến vào quần cô , xoa nắn nơi tư mật.
Ngón tay của hắn cắm vào, xoay tròn trong huy