Đào Thoát

Đào Thoát

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329030

Bình chọn: 10.00/10/903 lượt.

lại , nếu như sau này cô còn dám dụ dỗ đàn ông, em sẽ đem chân của cô cắt đứt “

“Là mấy tên đàn ông kia muốn tìm cái chết ” Nạp Lan Địch chậm rãi nói, con ngươi đen chợt lóe lên sát khí, “Nhưng mà, Luật, em không cảm thấy cô càng ngày càng làm cho người ta cảm thấy hứng thú sao?”

Nạp Lan Tư Ý kẹp một điếu thuốc đứng trước cửa sổ sát đất, hắn cả khuôn mặt bị hãm trong sương mù lườn lờ, kính cửa sổ chiếu sáng gò má hắn, khuôn mặt tinh xảo mang theo ý nhi của đàn ông thành thục.

Lông mày rậm nhẹ khóa, con ngươi thâm trầm như mộng, mà bản thân hắn lại tràn ngập sức quyến rũ mê người, làm người ta không tự chủ mê luyến.

Phía sau hắn, trên giường lớn mỹ lệ một người phụ nữ mỹ lệ đang dùng ga giường bọc nửa thân trần, mê muội nhìn chằm chằm tấm thủy tinh chiếu ra gương mặt người đàn ông. Bộ dáng hắn trầm tư tràn đầy sức quyến rũ, nhưng lại làm cho phụ nữ vĩnh viễn cũng bắt không được suy nghĩ của hắn.

“Nạp Lan” người phụ nữ nũng nịu kêu nhỏ, cô muốn làm gián đoạn suy nghĩ của hắn, hắn nhất định là đang nghĩ đến người phụ nữ khác, mà người phụ nữ cô phán đoán kia làm cho cô đố kỵ vạn phần.

“Nạp Lan. . .” Thanh âm càng thêm kiều mị.

Nạp Lan Tư Ý quay đầu lại, lãnh khốc mở miệng, “Cút ra ngoài!”

Người phụ nữ giật mình, môi đỏ mọng ủy khuất nhẹ mếu, một lời cũng không dám cãi hay phản kháng lại mệnh lệnh của hắn, ôm ga giường lặng lẽ mở cửa đi ra.

Sammy đối diện với người phụ nữ quần áo xốc xếch, hai người ánh mắt nhìn nhau, trong hai ánh mắt đều mang theo tia đố kỵ, Sammy bỏ đi, đi gõ cửa, nhưng trong lòng nổi lên một cỗ chua xót khổ sở, cô thậm chí có điểm hâm mộ người phụ nữ kia, cô ta có thể tiếp cận hắn, gần như vậy tiếp cận hắn, mà cô biết hắn là cũng sẽ không bao giờ cùng với phụ nữ trong công ty .

Cô đi vào, Nạp Lan Tư Ý đang từ trong phòng tắm đi ra, tóc ẩm ướt, làm cho hắn so với bình thường có vẻ càng thêm trẻ tuổi , anh tuấn, hắn cơ hồ không thèm liếc nhìn cô cái nào, thờ ơ khoác vào áo ngủ màu trắng.

“Tổng giám đốc, thiếu gia bị thương “

Tay Nạp Lan Tư Ý dừng lại, xoay người hỏi, “Cô nói cái gì?”

Cô nhanh chóng giương mắt, nhìn thấy lồng ngực hắn lõa lồ, vội vàng đưa ánh mắt tránh ra, gò má dần dần phát nhiệt, “Hai vị thiếu gia bị thương, còn có Lam thiếu gia cũng bị thương “

“Chuyện gì xảy ra?”

“Là bởi vì đánh nhau đã bị cô giáo ở Lam Sơn dùng cách xử phạt về thể xác “

Nạp Lan Tư Ý nheo mắt lại, “Là cô giáo nào lại lớn mật như vậy?”

“Là… cô giáo chủ nhiệm lớp của bọn họ…”

“Gia sư cô mời sao?” Hắn trí nhớ vẫn luôn luôn tốt như vậy.

“Vâng…”

“Vì sao đánh nhau?”

“Từ sau khi hai vị thiếu gia tiến vào Lam Sơn đối với Lam thiếu gia rất không vừa mắt, hơn nữa các thiếu gia từng phái người tập kích Lam thiếu gia nhưng lại không thực hiện được, lần này đánh nhau cũng là vì mối hận cũ, nếu như tổng giám đốc không chịu nhúng tay vào, sợ rằng Lam thiếu gia sẽ có nguy hiểm “

Nạp Lan Tư Ý ánh mắt trở nên ủ dột, “Bởi vì phụ nữ?”

Sammy không dám đáp.

“Người kia là nữ gia sư sao, không ngờ cô ta không phải là một người phụ nữ làm cho người ta có thể dễ dàng quên, là tôi đã đánh giá sai thực lực của cô…”

“Tổng giám đốc?”

“Cô đi xuống đi, chuyện này tôi sẽ giải quyết “

Sammy chỉ chần chừ chốc lát, lặng lẽ lui ra cửa.
Một trận tiếng chuông vang lên đánh thức Lam Tĩnh Nghi, cô vươn tay cầm lấy di động, lại là hiệu trưởng, hắn xin lỗi cô, cũng cầu cô hôm nay quay lại trường học. Mặc dù một lần nữa trở lại Lam Sơn, làm cho người ta cảm thấy cô không có cốt khí, nhưng cô thực sự rất cần phần công việc này, vả lại giáo viên là nghề nghiệp mà cô yêu thích.

Hai y tá đặc biệt, diện mạo ngọt ngào vào cửa, nói là được Nạp Lan tổng giám đốc phân phó tới chiếu cố hai vị thiếu gia. Lam Tĩnh Nghi gọi các cô lên lầu, chính mình lại phân phó mẹ Trần làm một chút thực phẩm dinh dưỡng cho bọn họ.

“Nói với thiếu ra cháu đến trường học ” cô lưu lại cho mẹ Trần một câu liền ra cửa. Mới vừa vào phòng làm việc chuông điện thoại di động liền nôn nóng vang lên, trên màn hình hiện lên “Luật”, cô ấn từ chối cuộc gọi.

Ngón tay vừa mới rời khỏi, di động lại vội vàng vang lên, giống như đòi mạng như. Cô mở cửa đi lên phòng học, nhét điện thoại di động trên bàn làm việc.

Hết giờ học, cô ngồi taxi đi đến nhà Lam Tứ.

Lam Tứ bị thương không thể động đậy, giống như một nam sinh rất ngoan ngoãn, lúc nhìn thấy cô tiến vào , khuôn mặt đạm mạc tuấn mỹ đột nhiên có một tia vui vẻ rất có hình dung. Hắn không giống Nạp Lan Địch cùng Nạp Lan Luật cự tuyệt không cho cô giúp hắn thoa thuốc.

Lúc cô giúp hắn thoa thuốc, mặt của hắn nằm trên khuỷu tay, biểu tình yên tĩnh thần kỳ, chỉ là đôi mắt lại xuyên thấu qua cái gương, không nháy mắt nhìn cô. Nhìn dáng vẻ của hắn, trong lòng cô đột nhiên có một tia yêu thương.

Lam Tứ vẫn là đạm mạc , dường như không cho phép bất luận kẻ nào tiếp cận. Nhưng lúc hắn cùng cô tiếp xúc, trên người sẽ ẩn ẩn có một tia khí phách, mà bây giờ hắn lại yên tĩnh như thế này, giống như một đứa bé ngoan nghe lời.

Tiêu Anh bưng cháo tới, thổi nguội đút cho Lam Tứ. Lam Tứ cũng không há mồm, chỉ là nhìn nhìn Lam


XtGem Forum catalog