Disneyland 1972 Love the old s
Đánh Cược Trái Tim

Đánh Cược Trái Tim

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326261

Bình chọn: 9.5.00/10/626 lượt.

hơn nhiều.

Hắn thở ra 1 tiếng đành miễn cưỡng mà buông cô ra.Dù sao cũng ko còn lý do gì viện cớ cho việc hắn giữ cô lại ôm ấp.Chẳng nhẽ nói hắn thích ôm cô.Chắc chắn cô sẽ ko thương tình mà gào lên “Thì ra ko chỉ biến thái về ngôn ngữ,anh còn thuộc dạng thích ôm ấp.Đúng là bệnh toàn diện!”.Hắn có thể đảm bảo.Cô ta chắc chắn sẽ nói như vậy.Hoặc có thể còn nặng nề hơn.

Kim đồng hồ trong văn phòng chậm rãi chạy đi.Nhi lại tiếp tục vùi đầu vào mấy con số vò tai bứt óc nghĩ tới luận văn tốt nghiệp.Còn đang suy nghĩ thì đã nghe hắn nói.

“Mang chỗ giấy tờ này đi photo thêm 6 bản.Chiều có cuộc họp cần đấy!” hắn lạnh băng nói.

Nhi rời khỏi chỗ.Cuối cùng cũng có việc mà làm.Cô vui vẻ cầm tập giấy đẩy cửa ra ngoài văn phòng.Vừa ra tới cửa đã nghe cái giọng khó ưa của ông con giời ko sợ thiên hạ chưa đủ loạn phía sau nói với theo.

“Nhớ pha thêm cho tôi 1 cốc café!”

Nhi siết chặt tay nắm cửa hơn,gương mặt nhíu chặt tức giận,cô cắn chặt môi dưới bực bội nhả ra vài chữ “Đã biết!” rồi dậm mạnh chân bước ra ngoài.

Vừa thở dài vừa chán chường ấn nút coppy.Cô chán nản nhướng mày nhìn ánh đèn chạy dọc theo mép giấy.Nếu như hiện tại có ai đó nói với cô “Cô bị đuổi việc” chắc chắn cô sẽ vô cùng biết ơn mà cảm động tới rơi nước mắt.Ko phải vì buồn vì đuổi việc,mà là quá vui vì bị đá bay ra khỏi cái công ty này.

“Cô còn chưa chịu cút đi?”

Nhi mở tròn mắt.Ai có đạo đức như vậy?Có phải bồ tát sống tới cứu cô ko?Đôi mắt đen của cô lấp lánh hy vọng,gương mặt tươi cười quay người lại phía sau để xem ân nhân của mình là ai.Nhưng vừa quay người lại gương mặt của cô lập tức sụp xuống như nguồn điện bị quá tải.Vừa lóe tia lửa điện,còn kèm theo khói bụi và mùi khét.

“Sao hả?Bây giờ cô còn dám thái độ với tôi?” cô thư ký xinh đẹp đứng khoanh 2 tay cao ngạo nhìn cô.

Nhi thở dài.Hóa ra lại là bà chị.Còn tưởng ai có quyền uy đến giúp đuổi việc cô.Ví dụ phó giám đốc nào đó,hay là trưởng phòng nhân sự.Hoặc bất cứ 1 ai ở chức vụ giám đốc chẳng hạn.Chứ ko thể là 1 cô thư ký chỉ biết khoe vòng 1 gợi cảm,vòng 2 nhỏ nhắn,và vòng 3 cong tớn vừa bị đá bay khỏi phòng tổng giám đốc.Nhi chán nản quay người lại tiếp tục làm con robot ấn nút và kẹp tài liệu,ko nên để ý chị gái đang nổi giận kia.Dù sao chị ta cũng đáng thương hơn là đáng giận.

“Này tôi đang nói chuyện với cô đấy.Cô đừng tưởng có sếp lớn chống lưng thì cô ko coi ai ra gì phải ko?Loại con gái như cô chẳng qua là có chút thủ đoạn thôi còn dám lên mặt với tôi.Cái loại bán thân lấy tiền tiêu như cô ở đây lên mặt với ai chứ?Này quay lại.Tôi đang nói chuyện với cô đấy!” cô ta càng ngày càng đề cao âm lượng.

Nhi thở dài lắc đầu.Thật đáng tiếc cho 1 thân hình đẹp,gương mặt xinh xắn mà miệng lưỡi thì như con rắn độc.Nhưng mà tôi ko có lấy thân kiếm tiền.Nhi mở to đôi mắt đen láy sáng như sao nhìn cô gái đối diện,hàng lông mày thanh tú giương lên cương nghị,khóe môi hồng lại nở 1 nụ cười tinh quái.

“Bà chị nói xong chưa?” cô mỉm cười hỏi,bàn tay cầm lấy tập tài liệu đã coppy xong mang đi.

“Con ranh đứng lại.Tôi còn chưa nói xong.Cái loại như cô ngựa non háu đá cô tưởng cô có thể giữ được người như giám đốc sao?Đừng có mơ.Cô cũng chỉ là món đồ chơi của giám đốc thôi.Loại người như cô chơi chán giám đốc sẽ đá văng đi!” chị gái thư ký vô cùng nhân từ giảng đạo lý với cô.

Nhi nhướng mày nhìn cô gái trước mặt,nụ cười trên môi càng ngày càng tươi để lộ ra chiếc răng khểnh tinh quái.

“Tôi có là đồ chơi hay ko ko liên quan đến chị.Đó là chuyện của 2 người chúng tôi.Hay là bởi vì bản thân chị muốn làm đồ chơi cũng ko được nên đến trách tôi?” chị muốn mắng chửi người ta?Được tôi nói cho chị biết.Tôi lại ko phải nhân vật nữ chính bị chửi còn im lặng cúi đầu mà nghe lời.Chị nghĩ chỉ số IQ của tôi chỉ có 1 chữ số thôi chắc.

“Cô.. Cô.. cái con hồ ly khốn kiếp này.Cô dám nói tôi như vậy?” chị gái thư ký lại 1 lần nữa gặp được bất ngờ lý thú trong ngày.Cô ta còn tưởng mắng cô cô chỉ im lặng mà nghe,rồi lặng lẽ rời phòng ko dám nói câu nào.Còn tưởng cô ta là chiếc gối cho cô muốn đánh muốn đập,muốn trút giận thế nào cũng được.Ai dè cô ta còn thản nhiên nói trắng trợn ra suy nghĩ của cô.Quá đáng.Vô cùng quá đáng.

“Tại sao tôi ko dám nói?” Nhi thản nhiên mở mắt kinh ngạc hỏi lại bà chị gái xinh xắn kia.Nhìn thấy gương mặt đơ ra của nữ chính,cô cảm thấy những bực dọc bị cái tên T3 kia hành hạ cũng giảm bớt phân nửa.Nhi mỉm cười vô cùng tự nhiên bước về phía cửa hành lang.Khi đi qua ngang người bà chị gái xinh xắn cô ko quên thể hiện sự cảm thông sâu sắc của mình với nữ chính.

“Đúng rồi còn 1 điều nữa.Lần sau nếu chị có muốn cho tổng giám thưởng ngoạn cảnh đẹp xuân sang của chị,tốt nhất đừng mặc áo lót màu đỏ.Anh ta rất ghét màu này.” Nói rồi cô vô cùng thỏa mãn mà bước đi qua người chị thư ký.

“TRẦN HIỂU NHI!!” chị gái thư ký ko thể nào kìm chế nổi cơn giận này.Cô ta còn dám nói.. dám nói về chuyện cô làm hướng dẫn viên du lich 1 tour tìm về với thiên nhiên cho tổng giám đốc.Cô ta.. cô ta.. làm sao biết giám đốc ko thích màu đỏ?

Nhi vừa nghe tiếng hét vừa nhón nhanh gót chân chuồn lẹ trước khi chị gá