pacman, rainbows, and roller s
Đại Thúc Ngươi Không Biết Yêu

Đại Thúc Ngươi Không Biết Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323430

Bình chọn: 8.5.00/10/343 lượt.

i một nửa

của anh.

Tề Xuyên nhìn cô làm xằng làm bậy trên người mình, với tay kéo chăn lên,

cúi đầu hôn xương quai xanh của cô, nói: “Chúng ta vận động nhỏ thôi,

đừng đánh động đến đứa nhỏ .”

“Anh thật là…”

Đột nhiên Tề Xuyên nhớ tới cô bé ngày trước thích chọc ghẹo anh làm niềm

vui, anh vuốt ve tấm lưng trần mềm mại, tay bắt đầu tham lam tiến vào

trong quần, khẽ cắn lên gáy cô. Miệng anh bất giác mỉm cười nói: “Tiểu

Mông, anh thích mùi trêm người em, nó làm cho anh kìm lòng không nổi.”

Chu Mông Mông nghe anh đột nhiên cảm thán, có chút không hiểu, hai tay cởi

quần anh, sau đó sờ chỗ kia vài cái, thở hổn hển nói: “Em và anh dùng

chung bồm tắm sữa tắm, còn có mùi gì?”

“Một mùi chỉ có trên người em, rất đặc biệt.” Tề Xuyên muốn nói, ngày đầu

gặp cô anh đã nhận ra hương vị của cô, đó là một loại hương hoa mang

theo hơi thở mặt trời, dịu nhẹ, nhưng cả đời khó quên.

Anh nói xong, Chu Mông Mông theo bản năng ngửi mùi trên người anh, sau đó

lại ngửi mùi trên tay mình, mùi đều giống nhau, nóng bỏng cùng mùi sữa

tắm thơm ngát, nhiều nhất thì cô còn có mùi sữa chăm sóc da, không có gì đặc biệt cho lắm. Cũng không biết mũi Tề Xuyên có phải quá nhạy cảm

không.

Cô hai tay đè anh xuống giường, nghiêm túc nhìn xuống nói: “Chú, trước kia em chưa phát hiện , thì ra anh còn có 1 điểm rất đặc biệt!”

“Cái gì?” Mí mắt Tề Xuyên giật giật, nhìn vẻ mặt cô đầy tinh nghịch.

Chu Mông Mông nhoẻn miệng cười, cắn sau vai anh, sau đó kêu hai tiếng gâu gâu.

Bỗng nhiên Tề Xuyên sửng sốt, nhìn cún con trước mắt này đáng yêu vô cùng,

vì thế xoay người đặt cô dưới thân, cố ý tránh cái bụng nhô ra, rồi

thẳng tay cởi quần cô sau đó hôn đi xuống. Dọc theo bụng đi xuống, Chu

Mông Mông bị anh hôn đến ngứa ngáy, cả người giống như bị vạn con kiến

bò lên.

Cho đến khi đầu ngón tay anh cố ý vô tình sờ trong bắp đùi, chiếm lĩnh khu

căn cứ bí mật của cô, cô mới thở mạnh ngẩng đầu nhìn anh: “Chú, em sai

rồi, đừng làm nữa? Em thấy khó chịu…”

Tề Xuyên nâng mắt nhìn cô, mỉm cười: “Nhận sai rồi?”

Chu Mông Mông đã biết, anh vốn là giáo sư đội lốt sói, tâm can đều phúc

hắc. Cô cựa quậy thân mình, cười nói: “Dạ, vẫn là để bé ngoan tới hầu hạ chú đi!” Nói xong kéo quần Tề Xuyên xuống.

Tề Xuyên nhanh tay lẹ mắt, đè lại hai tay của cô, trêu đùa nói: “Chân tay em vụng về quá.”

“…”

Hôm nay Tề Xuyên so với thường ngày dịu dàng hơn rất nhiều, giống như sợ

làm đau cô, đi vào rất cẩn thận, cử động cũng rất chậm. Cô nhìn anh đầm

đìa mồ hôi, sắc mặt tuy vẫn không nhìn ra gì cảm xúc gì như cũ nhưng đôi mắt đen đã nói lên tất cả.

Chu Mông Mông khẽ cắn môi, cảm giác ở trong chăn anh lại nhẹ nhàng động,

khó nhịn hưng phấn cô vòng tay ôm lấy anh, theo nhịp cùng anh phập

phồng, từng đợt tiến vào cao triều.

Cũng không biết là mang thai hay không mà sau khi làm xong Chu Mông Mông rất nhanh liền tiến vào mộng đẹp. Tề Xuyên một tay chống đầu nằm bên cạnh,

giúp cô cài áo ngủ rồi kéo chăn lên đắp cho cô.

Giờ phút này nhìn cô đang yên tĩnh ngủ say bỗng Tề Xuyên có loại cảm giác

khác thường, một loại cảm giác đầy mỹ mãn, và anh muốn có cảm giác này

suốt đời. Anh vươn tay gạt nhẹ sợi tóc mai trên má cô, cúi đầu nhẹ nhàng chạm vào môi cô, sau đó tắt đèn.

Nếu anh không gặp cô, có lẽ cả đời anh cũng sẽ không hiểu được tình yêu có thể có nhiều ma lực đến thế. Nhưng, bây giờ đã khác.

Edit: Tieukimthu

Lúc Chu Mông Mông mang thai năm tháng thì Chu Kiến Nghiệp cũng làm xong xét nghiệm kiểm tra, kết quả nhận về không được lạc quan là mấy. Chu Bồi

không kể chuyện này cho cô, bởi vì Chu Kiến Nghiệp ngăn không cho ông

nói.

Không lâu sau Chu Bồi Sinh đột nhiên gọi điện thoại hỏi Chu Mông Mông, có

phải cô kể chuyện này cho Tề Xuyên biết không? Chu Mông Mông thoáng nghi hoặc, sau mới biết lúc cô còn chưa biết, Tề Xuyên đã vì ông nội cô mời nhóm chuyên gia ung thư nổi tiếng nhất quốc gia đến.

Ngày Chu Kiến Nghiệp phải mổ, sự kiến là hai tuần sau.

Nói ra mới nhớ, Chu Mông Mông thiếu chút nữa quên, anh cả cô Chu Miểu còn

có vụ xử án chưa kịp điều tra. Vừa hay hôm nay ở nhà buồn chán, vì cậy

cô một mình đi dạo phố.

Cô đi vào một cửa hàng trời trang nam, thoáng nhìn liền chấm một chiếc áo

sơ mi màu trắng ngắn tay, cảm thấy rất hợp với Tề Xuyên, đang định đi

qua cầm xem bỗng bị một người đoạt trước. Rồi nghe người đó nói: “Em ơi, cho chị áo này size XXL nhé.”

Chu Mông Mông nghiêng đầu, trông thấy một người phụ nữ mang thai, người đó

cũng nhìn về phía cô, ngay lập tức hai người đều sửng sốt.

“A, thật khéo!” Sau một lúc Diệp Viện mỉm cười chào cô.

Chu Mông Mông không thể quên người phụ nữ này, tốt xấu gì cũng là chị dâu

tương lai của cô. Cô miễn cưỡng cười, cũng chào đáp lại.

Lúc này người bán hàng đã lấy size Diệp Viện muốn, thấy Chu Mông Mông luôn

nhìn chằm chằm vào áo này nên lễ phép hỏi: “Xin hỏi, chị muốn mua gì?”

Chu Mông Mông liếc nhìn Diệp Viện bên cạnh, cười nói: “Không cần đâu, cứ để tự tôi.” Sau đó xoay người nhìn dãy quần áo khác.

Diệp Viện Viện nhận áo rồi nhìn Chu Mông Mông chọn áo. Chu Mông Mông cũng

chọn vài cái nhưng kh