Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Đại Hoàn Dư - Cho Ta Khuynh Thất Giang San

Đại Hoàn Dư - Cho Ta Khuynh Thất Giang San

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324005

Bình chọn: 7.00/10/400 lượt.

tia u ám.

Tâm trạng Sở Lăng Thường vẫn đang cực kỳ khẩn trương, nghe thấy hắn nói mấy lời này lại càng thấy căng thẳng hơn. Đối diện với ánh mắt thản nhiên cùng hàng lông mày anh khí của hắn, đôi mắt sáng sống mũi cao thẳng, môi mỏng, gương mặt cương nghị cùng hơi thở đầy nam tính…chỉ là ánh mắt sâu thẳm của hắn quá mức sắc bén khiến người ta thực sự lâm vào cảnh cuồng loạn khó khống chế tâm tình.

Trái tim nàng lại không khỏi đập loạn lên, cơ hồ muốn nhảy vọt ra ngoài.

Thái hậu cùng Cảnh Đế thấy hắn nhìn chằm chằm Sở Lăng Thường, trong lòng không khỏi than thầm, còn đang suy nghĩ đối sách thì Nam Hoa công chúa đã bước lên trước, quỳ xuống giữa đại điện…

“Nam Hoa có tội, xin hoàng thượng cùng thái hậu trừng phạt.”

Một câu này thực khiến bầu không khí căng thẳng giảm bớt rõ rệt.

Hách Liên Ngự Thuấn thu lại ánh mắt, khóe môi nhếch lên một nụ cười lạnh. Đem nụ cười của hắn thu vào trong mắt, tận đáy lòng Sở Lăng Thường không khỏi phát sinh cảm giác ớn lạnh…

Đậu thái hậu thấy vậy, ánh mắt liền sáng lên, “Nam Hoa, con đứng lên rồi nói. Rốt cuộc là có chuyện gì?”

Nam Hoa công chúa đứng dậy, hít sâu một hơi, vừa muốn đem chuyện tối qua nói lại thì đã thấy Hách Liên Ngự Thuấn cười nhẹ một tiếng rồi chủ động tiến lên…

“Hoàng thượng, thái hậu, chuyện này không liên quan đến Nam Hoa công chúa, tất cả đều là lỗi của bản vương.”

“A? Ngài nói vậy là sao?” Thái hậu lại càng tỏ vẻ tò mò, thân người cũng hơi nghiêng về phía trước.”

Hách Liên Ngự Thuấn hướng về phía Cảnh Đế cùng Đậu thái hậu khom người một chút, bày ra bộ dạng thỉnh tội, “Là bản vương khinh suất, trong thời gian ngắn đã không nhận người một cách rõ ràng. Từ lần trước tại yến tiệc quen biết Sở cô nương rồi bị tài hoa của nàng hấp dẫn, cho nên lúc đó người mà bản vương muốn chính là Sở Lăng Thường. Nhưng sau đêm qua mới biết, thì ra người trong lòng bản vương lại là Nam Hoa công chúa, cho nên xin hoàng thượng cùng thái hậu tuyên một ý chỉ khác. Người mà bản vương muốn lấy là Nam Hoa công chúa chứ không phải Sở Lăng Thường.”

Cái gì?

Nam Hoa bất ngờ trừng lớn hai mắt. Hắn chủ động muốn lấy cô sao?

Dạ Nhai Tích cũng không dự đoán được hắn sẽ có hành động này, mi tâm khẽ nhíu lại. Tuy rằng việc đó phù hợp với kế hoạch đã an bài nhưng không hiểu tại sao trong lòng lại cảm thấy đau nhói.

Ánh mắt của Sở Lăng Thường cũng lộ rõ sự kinh ngạc, nhìn theo bóng dáng cao lớn lạnh băng của Hách Liên Ngự Thuấn, một cảm giác đau đớn cũng chậm rãi len lỏi trong từng mạch máu khiến cho khi hô hấp nàng cũng cảm thấy đau đớn.

Như vậy không phải tốt lắm sao?

Sao tay nàng lại run như vậy? Sao lại lạnh lẽo như vậy?

Đúng rồi, nhất định là do nhiễm phong hàn, chính là như vậy…

Cảnh Đế cùng thái hậu thực sự vui mừng khi thấy mọi chuyện diễn ra suôn sẻ. Họ vốn không nghĩ tới Hách Liên Ngự Thuấn sẽ chủ động nói ra những lời này. Nhưng dù sao cũng không thể biểu lộ quá rõ ràng, Đậu thái hậu khẽ hắng giọng, làm ra vẻ khó xử, “Tả hiền vương, ai gia không rõ ý tứ của ngài. Là ngài nói, hôm nay người ngài muốn đưa đi là Nam Hoa chứ không phải Sở Lăng Thường?”

“Thái hậu, bản vương cùng Nam Hoa công chúa chỉ hận gặp nhau quá muộn, nay đã ý hợp tâm đầu, xin thái hậu thành toàn.” Hách Liên Ngự Thuấn vẫn cực kỳ bình thản lên tiếng, không thể nghe ra chút cảm giác xao động nào trong lời nói của hắn.

“Chuyện này…” Thái hậu than nhẹ một tiếng rồi nhìn lại phía Nam Hoa công chúa, đột nhiên lớn tiếng hỏi, “Nam Hoa, rốt cục là có chuyện gì? Chẳng lẽ con không biết ai gia đã hứa gả Sở Lăng Thường cho Tả hiền vương hay sao?”

“Nam Hoa đáng chết!” Nam Hoa công chúa ngẩng đầu, dùng ánh mắt kiên định nhìn thái hậu, “Nhưng Nam Hoa đã là người của vương gia rồi, Nam Hoa biết thái hậu yêu thương Lăng Thường, nhưng con cũng nguyện ý chịu trách nhiệm với mọi hành vi của mình.”

“Con…” Đậu thái hậu ra vẻ bất đắc dĩ lắc đầu…

Hách Liên Ngự Thuấn cười khẽ, lại vươn tay kéo lấy Nam Hoa công chúa ngay trước mặt mọi người, nhìn về phía thái hậu trầm giọng nói, “Xin thái hậu thành toàn!”

“Thôi, thôi, việc đã đến nước này còn có thể thế nào được nữa. Ai gia sao có thể phá hoại một cặp uyên ương chứ? Chỉ là Lăng Thường…” Đậu thái hậu hơi kéo dài giọng, nhìn về phía Sở Lăng Thường…

Hách Liên Ngự Thuấn hơi quay đầu lại, ánh mắt nhu hòa nhìn nàng lúc nãy cũng âm thầm biến hóa, trở nên thâm trầm tựa dã thú.

Sở Lăng Thường chậm rãi bước lên, mái tóc dài khẽ lay động theo từng nhịp bước, chỉ có thể dùng từ tuyệt mỹ để hình dung. Tới đứng bên cạnh Nam Hoa, nàng nhìn về hướng thái hậu.

Lúc này, dù không nhìn vào mắt hắn, nàng cũng có thể hiểu được cảm xúc của hắn lúc này. Chính là đang cố kìm nén sự phẫn hận! “Thái hậu, Lăng Thường vốn chỉ là một nữ tử bình thường, được thái hậu thương yêu nên phong làm Hoàn Dư công chúa. Nhưng nữ tử bình thường thì thân phận sao có thể so được với Nam Hoa công chúa, cho nên trong lòng Lăng Thường cũng không có gì oán thán.” Thanh âm của nàng như có chút phiêu đãng, mềm mại quanh quẩn khắp đại điện nhưng lại dứt khoát đến cực điểm.

Hách Liên Ngự Thuấn cũng thu hồi tầm mắ