
nào dám chèn ép, vì những thứ này, mới lựa chọn hy sinh tính mạng.
Cô gái ôm trán thật chặt, nếu như có thể, cô thật hi vọng mỗi một lần ra trận không có thương vong, dĩ nhiên đây là đầm rồng hang hổ, mặc kệ như thế nào, lần này cô làm sai, suy tính không chu toàn, trong đầu đều là kết trái bao nhiêu, ngọt ngào như thế nào, thắng được Long Hổ mấy trận đã bắt đầu không sợ hãi, không nhìn bất cứ kẻ nào ở trong mắt.
Người xưa nói rất hay, vĩnh viễn đừng xem kẻ địch là kẻ ngu.
Khâu Hạo Vũ thấy bộ dáng Trình Thất muốn khóc lại không thể khóc, vừa định cười nhạo nói mấy câu, ví dụ như ‘các người biết cái này gọi là cái gì không? Báo ứng! Ai bảo các người luôn cắt hết đường?’, dĩ nhiên, bọn họ sẽ không đánh anh ta, bởi vì phải không phải anh ta, bọn họ đâu còn có cơ hội đứng ở chỗ này đau thương?
Nhưng vừa nhìn thấy cánh tay trái của Salsa cũng bị máu tươi nhuộm đỏ, trong hốc mắt chứa đầy nước mắt, nửa lời hả hê không tuôn ra được, vì sao? Đương nhiên là như vậy quá không bằng cầm thú rồi, đây chính là người chết, không chỉ một người, lúc này bỏ đá xuống giếng không phải là rắc muối vào vết thương của bọn họ sao?
Về phần tại sao anh ta lại nghĩ ra giải thích có triết lý như thế, ngay cả bản thân anh ta cũng không hiểu, anh ta chỉ biết mình càng ngày càng đa cảm rồi, cùng này cô gái ngốc chung đụng thật lâu, cũng không giống mình nữa, một cô gái ngay cả quá trình phá thai cũng không biết, lại có thể nguyện ý một mình chiến đấu hăng hái chỉ vì giải cứu anh chị em, so với cô, trước kia mình giống như kẻ có máu lạnh.
Kể từ sau khi trưởng thành đã mất đi tự chủ, đại ca sống như thế nào anh ta liền sống như thế đó, đại ca gặp người nào, anh ta chỉ thấy người đó, có lúc cũng suy nghĩ, Khâu Hạo Vũ anh không tính là một người, chỉ là một cái bóng của đại ca, trong thật tế, thiết thân tiếp xúc với người khác bao nhiêu lần?
Trận đánh hôm nay, tuy không hề ra bao nhiêu sức, nhưng đã thắng, cũng đang hưng phấn đến quên hết tất cả, bất chấp hậu quả muốn thể hiện, thiếu chút nữa gây đại họa, trong thoáng chốc kia, anh ta đã quên những người này chẳng những chưa nói tới bạn bè mà lại là người anh ta chán ghét nhất, chỉ xem bọn họ trở thành người bên cạnh, đứng về một phía.
Mặc dù từ trước đến giờ đối nghịch với đám người không biết xấu hổ kia, nhưng hôm nay bọn họ giúp đỡ lẫn nhau, ra sức hỗ trợ cho nhau cũng là cuộc sống hiện tại anh ta tha thiết mơ ước mà không phải ở trong căn phòng bí mật không thấy mặt trời, vĩnh viễn chỉ có một mình, trước kia vẫn còn vì phần công việc này không khỏi cảm thấy
kiêu ngạo, chẳng lẽ ngụ ý đây chính là ếch ngồi đáy giếng?
Nhưng quá đáng tiếc chính là làm bất kỳ nghề nghiệp nào, không hài lòng cũng có thể chuyển đổi, chỉ vì đôi mắt của người kia, trời cao phá hỏng tất cả đường lui của anh ta, đối phương một ngày chưa công khai, anh ta cũng một ngày không thể rời khói nhà tù kia.
“ Không phải cô rất lợi hại sao? Tại sao cũng bị thương?” Nhẹ nhàng nắm tay bị thương của cô gái, bị thương thành như vậy vẫn không quên cứu người, không đau sao?
Salsa vốn chỉ lặng lẽ rơi lệ, nghe vậy xoay người nhào vào đầu vai người đàn ông, bả vai run run nghẹn ngào nói: “ Bọn họ chết ô ô ô ô chết rồi…..” Tại sao phải chết? Nhất định là cô tới quá muộn, đều do cô quá ngu ngốc, mấy chục người như vậy, sao có thể dùng hơn mười phút.
Khâu Hạo Vũ ngơ ngẩn, nâng tay phải lên, một lúc lâu mới rơi xuống, vỗ nhẹ bả vai cô gái trấn an: “ Khi cô đi con đường này thì sẽ không có lựa chọn, chẳng qua tôi nghe nói người chết không có nghĩa là biến mất, bọn họ sẽ đi vào luân hồi, nói không chừng đã đến Nại Hà Kiều, vui vẻ chọn mục tiêu muốn đầu thai, nói không chừng có thể là người thừa kế một tập đoàn tương lai!”
“ Vui vẻ?” Salsa hút hút lỗ mũi, ngước khuôn mặt nhỏ nhắn ướt nhẹp, có thật không?
“ Không phải cô nói tôi là người tốt sao? Người tốt sẽ gạt người sao?” Khâu Hạo Vũ gương môi cười nói.
Như vậy sao, quả thật trong lòng không hề khó chịu nữa rồi, lúc này mới nghĩ đến không trả lời vấn đề rất không lễ phép, nghiêng đầu đè lại cánh tay nói: “ Mới vưà rồi tôi nghe phía sau anh dường như có người, không muốn anh bị thương, cho nên chỉ có thể cứu anh trước, không ngờ anh bắn súng cũng tốt như vậy!” Giơ ngón tay cái lên, cũng không giống như cô gái được nuông chiều vì đau đớn mà gào khóc thảm thiết, cũng không phải là lần đầu tiên trúng đạn.
So với trước kia, lần này xem như là nhẹ, chỉ là đạn xuyên qua da thịt, chui vào xương tủy mới phiền toái, nhìn tình trạng chảy máu, băng bó một chút, hơn nửa tháng sẽ tốt.
Người nói vô ý, người nghe có lòng, Khâu Hạo Vũ sững sờ nhìn chăm chú vào vết thương vẫn còn chảy máu, bởi vì anh ta sao? Ngoại trừ cha mẹ, lần đầu tiên có một cô gái chịu hy sinh vì anh ta, nói không cảm động là giả, đen mặt kéo áo sơ mi vừa xé băng bó vết thương vừa nói: “ Về sau không cần làm như vậy !”
Ngu ngốc, chưa gặp qua cô gái nào ngu ngốc như vậy, vì một người đàn ông căn bản không thích cô, còn hủy bỏ con của cô mà bán mạng, thật muốn bổ đầu ra xem một chút rốt cuộc bên trong lắp đặt cái gì.