
bốn năm tù, mà nhà tù cô bị giam vừa vặn là. . . . . ." Đột nhiên dừng lại, nhìn về phía bọn thủ hạ mỉm cười.
Ma Tử phản ứng kịp trước tiên, cúi đầu đem mấy tấm hình còn sót lại lật xem từng tấm, chẳng những là một khuôn đúc ra, mà còn giống như là hai cha con, bởi vì phía trên là hình ảnh hai người thân mật, còn có mấy tấm ảnh gia đình: "Ngục giam Bá Sơn?"
Trình Thất gật đầu: "Không sai, nhớ Trương Hiểu Khê này đã nói với tôi, cô có một người cha không ra gì, đã từng tham gia quân đội, ở trong quân đội biểu hiện xuất sắc, đoạt không ít huy hiệu, vậy mà sau khi giải ngũ, đột nhiên tính tình thay đổi lớn, đối với người nhà gần như chẳng quan tâm, hành tung mơ hồ không rõ, chín năm trước càng thêm khoa trương, ít về nhà, mà mỗi lần về nhà thì nổi giận, sau đó đi theo con đường xã hội đen, lúc ấy tôi rất buồn bực, một người ở trong quân đội biểu hiện xuất sắc, tại sao sau khi giải ngũ tính tình lại thay đổi? Khi đó đã đoán được bị cảnh sát nhìn trúng, không hề quá tò mò, dù sao cha cô ấy làm gì, chẳng quan hệ tới tôi, chỉ là không ngờ sẽ có ngày nay!"
"Trương Hiểu Khê? Ngay cả cô ấy cũng không biết cha cô ấy nằm vùng?" Quả nhiên che giấu rất sâu.
"Trương Hiểu Khê này cũng là một cô con gái đáng thương, cha là nhân tài, mẹ là giảng viên đại học nào đó, có thể có một gia đình vô cùng hạnh phúc, tại sao cha của cô ấy vì cống hiến cho đất nước mà bỏ rơi mẹ con cô ấy, mặc dù tôi biết cũng không nhiều, nhưng những thứ này là đủ rồi, hôm nay mẹ cô ấy vẫn còn dạy ở một trường trung học bậc cao đẳng, kể từ khi cha cô ấy không quan tâm chăm sóc nữa, cô ấy liền bắt đầu cùng những thiếu niên, thiếu nữ bất lương làm bạn, đánh nhau, hít thuốc phiện, không cái gì không làm, sau đó bị ngồi tù, đến nay đối với cha mình cô ấy vẫn rất oán hận!"
"Nhưng nếu chúng ta muốn lợi dụng Trương Hiểu Khê để khống chế Chu Thạc, sợ rằng không thể chứ? Chu Thạc sẽ vì Trương Hiểu Khê mà để cho chúng ta làm càn? Trở về là tử tội!"
"Không thể đáng tin!"
Trình Thất cười lạnh: "Biết tại sao Chu Thạc phải thối lui khỏi kiếp sống nằm vùng? Không phải là muốn lúc còn sống bù đắp một chút cho mẹ con Trương Hiểu Khê sao?"
"Tuy vậy, vẫn không đáng tin cậy!" Ma Tử lại lắc đầu, Phi Vân Bang tồn tại đến nay chính là một kỳ tích, cũng không thể tiện tay bị tiêu diệt toàn quân.
"Nguy hiểm nhất định sẽ có, bây giờ duy nhất chúng ta có thể làm chính là giảm nguy hiểm đến mức thấp nhất, đương nhiên khi tôi lấy được tin tức của Chu Thạc thì điều đầu tiên nghĩ đến những chuyện mà Trương Hiểu Khê đã từng nói lảm nhảm, tìm hiểu ngọn nguồn, quả thật là hai cha con, cái này gọi là trời cũng giúp chúng ta!"
Lộ Băng xem hình Trương Hiểu Khê lần nữa: "Ý của chị là tóm cô ấy ra ngoài, uy hiếp Chu Thạc?" Có Kỳ Dịch giúp một tay, từ trong ngục giam mang người ra ngoài dễ dàng, nhưng ngộ nhỡ đến lúc đó Chu Thạc vì nghĩa diệt thân. . . . . . Vả lại, Trương Hiểu Khê chẳng những không phải con gái tốt, còn là một người mang tội giết người, ấn tượng của Chu Thạc đối với cô sẽ không quá tốt chứ?
Trình Thất lắc đầu một cái: "Sau khi biết tin tức của Chu Thạc, như vậy một vài nhóm người ở phía sau ông ta cũng sẽ bị lộ, các người xem, đây là cấp trên của ông ta, cấp trên của cấp trên ông ta, cùng với tất cả người thân của bọn họ, các người nói nếu như chúng ta đem tin tức Chu Thạc nằm vùng tung ra ngoài, những nhóm người lớn nhỏ đã từng bị Chu Thạc làm cho vào nhà giam sẽ như thế nào?"
"Đương nhiên là làm thịt ông ta !"
"Sợ rằng những người đó đến nay cũng không biết bị người nào bán, xem như có bảy bang hội, đến nay còn chưa hoàn toàn sụp đổ, người bị Chu Thạc hại chết nhiều vô số kể mà ông ta nghe theo lệnh của cấp trên!"
"Nói cách khác tin tức tung ra ngoài, bọn người cấp trên của ông ta sẽ bị những người kia lục soát tại chỗ, sau đó cả nhà bị tịch thu tài sản giết kẻ phạm tội!" Ma Tử đã có một chút lo lắng: "Một Trương Hiểu Khê không thể làm cho ông ta cúi đầu, như vậy tính mạng cấp trên và mạng người thân của ông ta, tôi nghĩ ông ta cũng không thèm để ý chứ?"
"Không sai, hơn nữa, thả chúng ta, nhiều nhất ông ta chỉ tổn thất chút danh dự, còn có thể giữ được danh hiệu xã hội đen này, hôm nay còn bị đen ăn đen, từ đó về sau, danh dự của Phi Vân Bang chúng ta sẽ xuống dốc không phanh, sợ rằng không quen sẽ không có người còn dám làm ăn với chúng ta, không sao, dù sao hai tỷ này tới tay rồi nói!" Một cô gái nào đó lất ra chi phiếu ném tới trên bàn, có lúc nhìn trước ngó sau cũng không thể làm gì được.
Đông Phương Minh hít sâu một hơi, mím môi nói: "Ông ta chắc chắn nghĩ chúng ta chạy thoát lần này, về sau nếu không bị cảnh sát bắt bớ cũng sẽ bị người xã hội đen chèn ép đến đường cùng nhưng ông ta cũng sẽ không ngờ chúng ta có Khúc Dị bảo đảm, đến lúc đó chỉ cần Khúc Dị ra ngoài nói một câu, lần làm ăn này của chúng ta là do Long Hổ Hội cho phép, người khác không tin chúng ta, chẳng lẽ không tin Long Hổ sao?"
"Oa, không chê vào đâu được a, không ngờ một Trương Hiểu Khê còn đưa tới hiệu ứng hồ điệp, Chị Thất, nghe giọng điệu này của chị, sau này chúng ta vẫn không