
c, nhưng nàng cầu xin hắn đừng đối xử với nàng như vậy, bất ngờ nước mắt tích tụ trên hốc mắt đã lâu rơi xuống
từng giọt từng giọt.
Hắn ta nghe được tiếng khóc nhanh chóng đi qua bên nàng, bất tri bất
giác dùng đôi môi bạc của mình hôn đi những giọt nước mắt trân bảo kia,
hắn thật đáng trách mà, nhanh chóng ôm lấy thắt lưng nàng, để nàng vùi
đầu vào vòm ngực cường tráng của hắn, tay không ngừng đi chuyển lên
lưng, ôn nhu vỗ về lưng nàng dỗ dàng nàng, giọng nói trầm hẳn đi “xin
lỗi, đại ca cũng chẳng biết giờ này đại ca đang làm gì nữa”
Nàng cứ không ngừng vùi đầu vào lòng hắn, tham lam hít mùi thơm nam
tính trên người hắn, dù biết là làm trái đạo đức nhưng nàng cũng muốn
một lần được người đàn ông mình yêu ôn nhu ôm nàng, thương yêu nàng, lúc này nàng chẳng còn nghĩ được gì nữa đầu óc trống rỗng, hai tay bất chợt vòng qua thắt lưng của hắn.
Nhận thấy hắn cũng run người, nhưng lại dùng hai bàn tay to lớn ôm lấy nàng, đặt hai chân nàng ngồi giữa người hắn.
Lúc ta thanh tỉnh hơn một chút, ta vội giật mình, cư nhiên ta hiện
hình làm con sắc nữ, lão thiên a, ta đang làm trò gì đây không được cứ
thế thì không xong, ta vội vàng bật dậy trong vòm tay ấm áp kia, nhưng
lại bị kéo vào lòng đại ca như cũ, ta sợ hãi lắp bắp nói không nên lời
“đại ca, tha lỗi…cho muội….muội cùng….biểu ca. …..”
Không cho nàng nói hết câu Hoàng Bá Hạo Minh nuốt lấy đôi môi đỏ thắm kia, bá đạo cắn cắn vào môi nàng khiến nó càng đỏ thêm, nàng bất chợt
la lên “a”, hắn thầm rủa nàng ai kêu nàng làm hắn động tâm.
Đôi môi nhanh chóng bị hắn tách ra tham lam tàn phá miệng nàng, ôn
nhu câu dẫn chiếc lưỡi đinh hương nàng, bá đạo lấy đi tất cả ngọt ngào
từ trong miệng nàng, dù mới đầu nàng phản ứng là đánh ngực hắn, nhưng
rồi chợt mềm nhũn ra như cọng bún, bắt đầu nóng ran trong người, hít thở không thông, trái tim bắt đầu muốn nhảy dựng lên, đập loạn xạ, mất hết
lý trí chìm đắm trong nụ hôn quá đỗi ngọt ngào kia.
Hắn cũng đang đấu tranh tư tưởng, lúc nàng muốn dời khỏi hắn, hắn đã
bất ngờ khi ôm trầm lấy nàng làm ra chuyện đồi bại gia phong như thế
này, nhưng hắn thích mùi hương của nàng, thích sự nữ tính của nàng, dáng người nhỏ nhắn nhưng đường cong lại hoàn mỹ, vì nàng đã câu dẫn dục
vọng của hắn, nàng đã thành công phá vỡ tiếng lòng của hắn.
Hắn lúc này khẽ cắn cắn lên đôi môi nàng mới thỏa mãn dù nuối tiếc
rời khỏi đôi môi đỏ thắm kia, nếu không hắn sợ hắn sẽ không kìm chế nổi
mà ăn sạch nàng, nàng thì thở hồng hộc trong lòng hắn, nàng cũng không
tin nổi nàng cùng hắn vừa làm gì đây, lý trí của con người, phản ứng của nàng, nàng không khống chế được, bất giác đôi gò má ửng hồng.
Hắn nhìn lấy đôi mắt gợn tình phủ đầy sương mù cùng đôi môi đỏ thắm
càng đỏ lên thì, bụng truyền đến một trận xôn xao, vội cắn môi dưới,
bình tâm rồi nhẹ nhàng nói “đại ca đã thất lễ”
Nàng nhanh chóng lên tiếng “Ân, muội….chẳng sao….”. Lúc này hắn lại
giở giọng nói trâm trọc nàng “xem ra muội đã hết chảy máu mũi vì huynh,
đổi lại là khuôn mặt đỏ bừng đến tận mang tai nha, sắc nữ”
“Cái gì”, ta tự lấy tay bịch lấy hai má của ta, liếc nhìn tên sắc
lang này, ăn đậu hũ ta xong chẳng chùi mép mà châm trọc ta nữa.
Hắn ta dùng đôi tay to lớn thon dài hất hai tay của nàng xuống nhìn
thẳng vào mắt nàng, giọng nói tràn đầy sự đau khổ “đại ca chẳng biết kìm chế, cư nhiên lại làm ra chuyện này cùng muội, tha lỗi cho đại ca”
Ta cũng đau khổ không kém vừa chìm trong sự hạnh phúc ngọt ngào trong thiên đường thì bị đá thẳng xuống địa ngục, sắc mặt trầm lắng, nhàn
nhạt nói “ Ân”, đầu óc trống rỗng dường như không nghĩ gì thêm nữa,
Có điều ta thật sự không hiểu nổi đại ca đang nghĩ gì, chẳng phải
người mà đại ca thích Đan Đan sao, ta cười khổ, bất tri bất giác trái
tim nhói đau, vậy có phải là trong nhất thời vui vẻ mà đại ca hành động
như thế, ghen sao? Không đâu…………….
Lúc này đại ca cùng ta đang ngồi trong sảnh, ta dù rất ngại nhưng
nhanh chóng trấn an bản thân mình không cho mình phun máu ra mà chết,
nếu không ta sẽ chết không tốt vì ta cùng đại ca “vụng tình” mà đến trễ, ta ủy khuất, hai tay đan chặt vào nhau, vì rất nhiều ánh mắt phi đến
chỗ ta, Thụy Minh biểu ca thì dùng ánh mắt giận dữ trừng lấy ta không
thôi, dù ta biết mình hơi quá, nhưng ta cũng bị trừng phạt rồi nha ( =)) )
Vị lão cha đại nhân cao cao tại thượng tọa trên chiếc ghế chủ gia
đình, đôi mắt dù mang theo vài nếp nhăn, nhưng vẫn còn rất sáng và minh
mẩn, khẽ liếc nhìn thân ảnh rụt rè dưới kia, giọng nói trầm thấp vang
lên“Dạ Sương, ngẩn đầu cho phụ thân nhìn xem nào”, từ hồi nó 10 tuổi, ta đã đi mất 5 năm, nay nó lại cúi đầu xuống, ta làm phụ thân kiểu gì đây, ngay cả mặt thiên kim của mình còn chẳng nhận ra.
Thấy nàng vẫn cúi đầu, lão nương đi đến, vỗ vỗ bã vai nàng, khiến
nàng nhìn thẳng lên vị lão cha đại nhân, bất quá nàng thật sự ngẩn ngơ
trước nhan sắc của lão cha đại nhân nàng, dù già nhưng vẫn còn là một
soái ca nha, nhan sắc không phai tàn theo thời gian, y chang đại ca, dù
đại ca soái hơn đây là nhân bản tương lai của đại ca ta, bất chợt ta
mu