Đại Ca Si Tình

Đại Ca Si Tình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323253

Bình chọn: 8.5.00/10/325 lượt.

t sự thua rồi, không cho phép em lấy ai khác,

cũng không cần phải chịu đựng như vậy, đợi anh mấy năm nữa, chờ anh củng cố thế lực của mình, đến khi đó, kể cả tất cả mọi người phản đối, kể cả anh hai chống đối, anh cũng sẽ lấy em, cả đời này, anh sẽ thực hiện

những nguyện vọng của em, hạnh phúc của em, anh sẽ mang đến”

“Nếu em có rất nhiều nguyện vọng, muốn nhiều hạnh phúc thì anh làm sao?”

“Anh chấp nhận hết, ai bảo anh thích một cô gái tham lam cơ chứ?”

Nghe vậy, cô nở nụ cười rực rỡ, ngọt ngào và tuyệt đẹp…

……………..

Trong đêm tối, lòng cô vừa ngọt ngào lại vừa lo lắng, một ngày kia, những lời anh nói cứ vang vọng bên tai, từng câu từng chữ cô đều nhớ rõ ràng.

Bất chợt, cô nhận ra trong phòng mình toàn là bóng tối, không có ánh đèn,

ngay cả một tia sáng le lói cũng không có, cô bắt đầu cảm thấy khó thở,

cảm giác sợ hãi như có bóng ma trong bóng tối đang bóp nghẹt cổ mình.

“Tề…. Tề…”

Cô cuồng loạn kêu, vội vàng đạp chăn đệm muốn xuống khỏi giường, cả người

ngã ra giường, cô đỡ cổ tay bị đau, khó khăn động đậy, chỉ muốn thoát

khỏi bóng tối.

“Tề, anh đang ở đâu? Em sợ lắm… Anh đang ở đâu? Anh mau tới tìm em đi!”

Trong phút chốc, cô có cảm giác mình trở lại ngày trước, tất cả sự kiên cường đều biến mất, cô chỉ muốn tìm Long Tề, yên tâm dựa vào ngực anh.

Nói đúng hơn là, chỉ ở trong lòng ngực anh cô mới có thể tìm thấy sự yên tâm.

Long Tề vừa đẩy cửa ra lập tức nhìn thấy bộ dạng sợ hãi co rúm của cô, phía

sau anh là mấy thuộc hạ và người làm không hiểu có chuyện gì.

Anh cúi người ôm cô lên, đặt lên giường, nhìn thấy bộ dạng khóc khóc đẫm lệ của cô, trong lòng đau nhói, không nhịn được phẫn nộ quát: “Chết tiệt?

Kẻ nào dám tắt đèn thế?”

“Đừng dọa người làm, họ không biết” Cô kéo tay anh, giọng êm ái như muốn trấn an một con sư tử tức giận.

Chỉ cần chuyện có liên quan đến cô, anh sẽ mất lý trí.

Cô thật lo lắng, nếu cô xảy ra chuyện, anh sẽ mất khống chế, có lẽ còn đưa mình vào vòng nguy hiểm, đó là chuyện cô không mong muốn xảy ra nhất.

Long Tề không muốn cơn giận của mình khiến tình huống trước mắt trở nên

nghiêm trọng, anh hừ lạnh một tiếng, ra lệnh tất cả mọi người rời đi,

đóng cửa lại.

Trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ, anh bật

đèn bàn đầu giường, đưa tay lau nước mắt trên má cô, cử chỉ dành cho cô

luôn dịu dàng, như thể chưa hề xảy ra vụ cãi vã chiều nay.

“Tề,

em xin lỗi, em không cố ý nói như vậy, em nhớ tất cả những lời anh đã

nói với em, tất cả đều ghi tạc trong đầu, chưa ngày nào quên”

“Anh biết ngay là em phô trương” Anh nở nụ cười khổ, đưa tay ôm lấy cô “Cô

bé ngốc này trong đầu có quá nhiều thứ, có lúc anh không biết phải làm

sao với em cho phải”

“Em không trốn nữa! Tề, em muốn ở bên cạnh

anh, luôn luôn đợi bên cạnh anh, có được không?” Cô chần chừ hỏi, trong

lòng rất sợ niềm hạnh phúc đó sẽ không thuộc về mình.

“Em đương

nhiên có thể, cô gái bé bỏng của anh, anh cầu còn không được” Thật vất

vả mới tìm được cô, anh chỉ muốn ôm chặt cô vào lòng, một giây cũng

không muốn buông ra.

Long Tề nhớ lại những lời cô nói đêm đó, nếu cô có nhiều nguyện vọng, muốn nhiều hạnh phúc, anh sẽ làm thế nào?

Điều làm anh thật sự lo lắng, không phải cô muốn quá nhiều, mà là quá ít, ít đến nỗi anh không biết nên làm cái gì, anh rõ ràng là người nắm giữ thế lực xã hội đen khổng lồ, nhưng ngay cả một niềm hạnh phúc nhỏ nhoi cũng không thể cho cô.

Nghĩ đến đây, anh không nhịn được ôm cô chặt hơn, sự trìu mến dành cho cô chạy lên đầu, dường như sắp tràn cả ra ngoài…

Bọn họ ở Đức chừng một tháng, mỗi ngày đều như hình với bóng, không hề chia lìa.

Sau đó Long Tề đồng ý mấy lời mời gặp, nhưng anh cũng mang Đỗ Lượng Đồng đi theo.

Anh đưa cô đi Paris, đi Milan, không để ý sự phản đối của cô, mua cho cô

thật nhiều thời trang hàng hiệu, trong đó có nhiều bộ váy đắt tiền, anh

còn sửa vài kiểu dáng, cửa hàng bảo đảm sẽ làm trong thời gian ngắn nhất gửi về Hongkong.

Đỗ Lượng Đồng biết anh cũng chẳng muốn gặp

những người đó, thực ra anh chỉ muốn đưa cô đi giải sầu, đối với họ mà

nói, sở thích nhàn tàn như bây giờ cũng không còn được bao lâu nữa.

Thân phận chí cao vô thượng của anh cũng đồng thời mang đến cho anh rất

nhiều trách nhiệm, sớm muộn anh cũng phải về Hongkong, xử lý việc chính

sự.

Ngồi trên máy may tư nhân về Hongkong, Đỗ Lượng Đồng nhìn bầu trời qua cửa sổ, từ nãy đến giờ, máy bay của bọn họ vẫn ở trong tầng

mây, một màu trắng xóa như lạc vào sương mù.

Long Tề ngồi bên cạnh, ôm lấy cô từ phía sau, sống mũi cao cọ sát vành tai cô “Nói với anh, em đang nghĩ gì vậy?”

Cô cười, quay đầu nghiêm túc nhìn anh “Anh nói, nguyện vọng của em sẽ do anh thực hiện, có phải không?”

“Đúng, kể cả em muốn có cả một quốc gia, anh cũng nghĩ cách lấy về cho em”

“Em biết là anh có thể làm được” Cô nhẹ nhàng cười, đưa tay nắm bàn tay rất dầy của anh “Nhưng điều em muốn không phải là một quốc gia vô dụng, mà

muốn anh đồng ý với em một việc rất đơn giản. Nếu như, chúng ta cùng gặp nguy hiểm, em hi vọng anh sẽ buông em ra trước, anh phải sống, điều này anh nhất định phải đồng ý với em.


XtGem Forum catalog