Snack's 1967
Đặc Quyền Của Giáo Sư

Đặc Quyền Của Giáo Sư

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322884

Bình chọn: 8.5.00/10/288 lượt.

ư chị em ấy...haha..haha..."

"Fuck... Chị đây cứ tưởng thoát kiếp FA ai ngờ..." Bạch Nha lắc đầu buồn tủi. Ở trong công ty nhà cô, Bạch Nha giấu thân phận không cho ai biết, mọi người rất ít ai biết cô, chỉ biết Phương thị có cô con gái vừa xinh đẹp lại giỏi giang.

Cố Thanh Vũ an ủi "Cố gắng lên, đời còn dài, 'dzai' còn nhiều, gái ạ."

Bạch Nha cười lưu manh "Cố tử , có đứa nào không? Giới thiệu đi."

Hiểu Ái bày tỏ ý kiến "Mày có thấy từ khi sinh ra nó chỉ 'qua tay' một người duy nhất thôi không?"

"Kệ xác tao."

Thụ cười "Nó không có "mối" nhưng chồng của bạn Vũ đây có rất nhiều."

"Ồ..." Bạch Nha cười hớn hở "Cái anh cao cao, tóc màu đen nâu, sơ mi xanh kia là ai vậy?"

Cố Thanh Vũ nghe mà muốn toát mồ hôi lạnh, có cần trơ trẽn thế không? Cô

thành thật trả lời "Anh ấy tên Thẩm duy Thiên, là phó giám đốc công ty

Metral."

"Là cái người đã giúp mày vào làm nhân sự đó à?"

"Ừ."

"Được đấy." Nó suy nghĩ một chút "Nên tấn công hay dụ dỗ?"...

Hiểu Ái cười tà "Cả hai đi."

"Nhưng tao là tiểu thư, phải cho xíu lòng tự trọng chứ."

Đang bàn luận sôi nổi, bên ngoài vang lên giọng của Lục Tử Ngạn "Thanh Vũ, hôm nay ra ngoài ăn nhé."

Hiểu Ái lên tiếng "Giáo sư, thầy mời hay tự túc?"

"Tôi mời vợ tôi, còn các em thì tự túc."

"Sao thầy keo thế?"

Anh đáp "Đùa thôi, tôi mời."

Vậy là mọi người cùng đi, đến nhà hàng, Bạch Nha ngồi đối diện Thẩm Duy

Thiên, lúc chờ thức ăn lên, nó hỏi "Này, anh Thẩm có người yêu chưa vậy, chưa thì chúng ta làm quen đi."

Một ngụm nước trong miệng Cố

Thanh Vũ nhanh chóng phun xuống đất. Nó còn có thể mặt dày hơn không?

Thế mà lúc nãy còn có đứa bảo giữ chút lòng tự trọng, xem ra một xíu

lòng tự trọng đã bị nó vứt đi luôn rồi.

Thẩm Duy Thiên lịch sự nói "Được thôi."

"Tôi là Phương Bạch Nha, à, cái này để sau đi. Ăn cơm đã."

Lục Tử Ngạn ghé tai cô nói nhỏ "Bạn em rất có tố chất đấy."

....

Nói đến việc đại thần Lục Tử Ngạn suốt ngày đòi lên giường quả thực anh rất có kiên nhẫn. Để cô hồi tưởng về ba năm trước, sau khi quen nhau, anh

liền lột mặt nạ, trơ trẽn nói "Thanh Vũ, em có muốn 419* với anh không?"

*419: tình một đêm, tiếng hài âm của Tiếng Anh: one for night.

Cố Thanh Vũ hai mắt trợn ngược, miệng không thốt lên lời. Anh nhìn vẻ mặt

cô bật cừơi ha hả "Anh đùa thôi, em căng thẳng làm gì?" Sau đó lại nói

"Thật ra anh cũng muốn."

Khiến cô vừa xấu hổ vừa tức giận.

Sau khi cưới, anh đường đường chính chính tuyên bố "Thanh Vũ, xem ra từ đây về sau chúng ta cứ XXOO từ từ. Em yên tâm, anh sẽ phục vụ em chu đáo."

Cô thật không hiểu nổi, Lục giáo sư tài cao đức rộng của cô đã trôi lạc về đâu, để lại một Lục Tử Ngạn mặt dày lưu manh??

***

Sinh nhật của anh tháng 5, hôm ấy tâm tình anh sảng khoái, mời bạn bè đến

nhà chơi. Có cả người bạn họ Trương lần trước mở công ty nhờ anh "tư

vấn". Cậu ta ngồi buồn tủi, hỏi Lục Tử Ngạn "Cậu nói xem, tôi có ngốc

không? Chơi cổ phiếu lại không biết tính toán làm lỗ một cú to."

Lục Tử Ngạn mỉm cười, tạt gáo nước lạnh vào mặt bạn "Verry SB*."

*SB: (傻屄) cực kỳ ngu ngốc, stupid B, Ngu lắm, ngớ ngẩn, ngốc b.

Cố Thanh Vũ nghe thấy, nghĩ thầm, dạo này rãnh rỗi anh hay lên mạng hình như đã bị nhiễm mấy từ rồi.

Cậu ta mắng "Fuck, tao từ thằng bạn như mày."

"Ôi, đỡ một gánh nặng, cảm ơn."

"..."

Buổi trưa, Lục Tử Ngạn ngồi ăn cơm, nói "Vợ, hôm nay sinh nhật anh, tối tặng anh cái gì đáng giá chút nhé."

"Anh cũng sắp ba mươi rồi nhỉ."

Anh cười từ hào nói "Thì có sao? Em chưa nghe câu: 'Nam tử tam thập nhất chi hoa*' à?"

*Nguyên văn: Nam tử tam thập nnất chi hoa, nữ tử tử tam thập lão nhân gia

(男子三十一枝花, 女子三十老) : Trai ba mươi tuổi (là) một bông hoa, gái ba mươi

tuổi, một bà già. Trai ba mươi chính là thời kỳ tài hoa phát triển cao

độ, còn nữ tuổi ba mươi gần như đã bước vào tuổi trung niên.

Cố Thanh Vũ thở dài, còn người anh cái gì cũng nói được. "Anh thích gì?"

Lục Tử Ngạn giơ ngón tay lên đếm "Một vé được Cố Thanh Vũ mát xa toàn thân, một vé được Cố Thanh Vũ phục vụ miễn phí, một vé được Cố Thanh Vũ tận

tình chăm sóc."

Cô ngẩng đầu nhìn anh, cười lạnh "Thêm một vé được Cố Thanh Vũ bạo hành nhé."

Ai đó gật đầu, hứng thú vô cùng "Được đấy, thể loại SM cũng không tồi."

Cô, cắm cúi ăn cơm, coi như không nghe thấy những tạp âm bên ngoài.

***

Nằm đọc sách ở trong phòng bên cạnh Lục Tử Ngạn, anh đột nhiên đưa tay sờ bụng cô, Cố Thanh Vũ giật mình hét "Anh làm gì thế?"

Lục Tử Ngạn tỉnh bơ trả lời "Anh muốn kiểm tra xem em có tăng ký nào không ấy mà."

"Để làm gì? Với lại nếu muốn kiểm tra thì phải dùng cân chứ." Đây là anh cố tình thì có.

Lục Tử Ngạn mỉm cười "Sắp tới ngày giỗ của bà em, anh muốn kể cho bà nghe ấy mà. Xem anh có nuôi em tốt không."

Cố Thanh Vũ trầm mặc, cũng sắp đến ngày giỗ của bà cô, mỗi năm anh đều

cùng cô đến thăm mộ, sau đó làm vài món cùng ăn chung. Cả ngày ở bên cô

vì sợ cô buồn. Cố Thanh Vũ tựa đầu vào vai anh "Ừ." một tiếng.

Anh vuốt tóc cô, thanh âm trầm lắng "Vợ, tuy nói câu này có hơi ngại..."

"Chuyện gì?"

"Em sinh con cho anh nhé, ít thôi, chỉ cần 11 đứa là đủ."

Cố Thanh Vũ muốn ngã ngửa, ít của