
trở chúng ta sẽ ở dâu” Cô đưa tay đẩy đầu anh ra, Giản Lân Nhu không biết những người khác thế nào, nhưng cô cảm thấy chỉ cần mình không chết là có thể về nhà được rồi. Còn sau đó muốn làm gì làm cũng được, không phải nói đàn ông sau 31 tuổi về phương diện kia càng lúc càng giảm sao, thế nhưng sao người đàn ông này ngược lại không giảm mà càng ngày càng háo sắc là sao?
Quyết định đêm nay phải ăn cho no, không thể bị đánh gãy được, nếu thế không phải là Dịch Nam Phong. Một phen bắt lấy cái tay đang đẩy mặt minhg, sau đó gắt gao ôm chặt cô lại, để cô nằm phía dưới thân mình.
Chuẩn bị tư thế xong, Dịch Nam Phong không chần chờ mà đi xuống, hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô. Giản Lân Nhi tức giận, dây là thời điểm nào mà Dịch Nam Phong còn làm bậy, cô gắt gao cắn chặt răng, nhất quyết ngăn cản đầu lưỡi đang tiến vào của anh.
Biết được ý định của cô, Dịch Nam Phong cũng không vội, chậm rãi hôn, cũng không xông vào, chỉ nhẹ nhàng hôn môi cô, lúc thì nhấm nháp, lúc thì cắn cắn, mỗi lần đầu lưỡi muốn cạy răng cô tiến vào, cả người cô sẽ run lên, Dịch Nam Phong cố ý làm vài lần, quả nhiên, trêu chọc bên ngoài trong chốc lát, rốt cục cũng nắm lấy cơ hội, đầu lưỡi lập tức xông vào.
Tay thì dùng sức xoa nắn, Dịch Nam Phong cố ý làm cho thần trí cô mơ hồ. Lúc đầu lưỡi làm việc tích cực bên trong, rốt cục cả người cô cũng mềm oặt.
“Ngoan, chỉ một lần thôi, không ai nhìn thấy đâu, nghe lời. . .bảo bối của anh thực ngoan. . .ân, chậm một chút. . .” Anh mở miệng dụ dỗ cô, Giản LÂn Nhi làm sao có thể là đối thủ của anh, chỉ trong chốc lát cả người nóng rực, một dòng nước nóng chảy ra, Dịch Nam Phong lúc này cũng dùng đầu lưỡi đảo lộn trong miệng cô.
Vì để tiện trong khi chạy, trên người mặc một cái quần túi hộp quân dụng, mặc một cái áo sơ mi nhẹ nhàng, thời điểm bàn tay đi xuống, liền cảm thấy có cái gì đó, anh buông miệng cô ra, cúi đầu nhìn, mặt liền đen thui.
“Đây là cái gì?” Ánh mắt Giản Lân Nhi mơ màng, gì là gì, cúi đầu nhìn liền nói “A, thời điểm chạy khó chịu cho nên. . . “
Vén áo ra, Dịch Nam Phong dùng sức kéo áo ngực của cô ra, không cởi hết áo cô ra vì trời khá lạnh, lúc bàn tay đặt lên bao trùm lấy ngực, cảm giác ấm áp liền tràn về.
Tay hoạt động, nắm bắt lấy nhũ hoa của cô, chỉ chốc lát hai đóa hoa đào nhỏ đã cứng lên, chậm rãi xoa bóp từ trên xuống dưới, thỉnh thoảng dùng sức, Lân nhi chịu không nổi, thở phì phò, rất sợ chính mình sẽ phát ra tiếng, ngửa đầu tìm miệng Dịch Nam Phong, Dịch Nam Phong cúi đầu, một lần nữa hôn lên cái miệng nhỏ nhắn, tay thì cứ xoa bóp liên tục, còn một tay kia đặt bên nách cô, đó là nơi mẫn cảm của cô, run rẩy, Lân nhi cảm giác tóc gáy sau lưng liền dựng lên, cả người phản ứng mãnh liệt.
Cũng không dám có động tác gì quá lớn, dù sao lúc này vẫn có người khác ở đây, toàn thân run rẩy, Dịch Nam Phong cảm giác được phản ứng của cô, rốt cục sờ cũng đủ, ánh trăng mờ ảo nên anh không thể nhìn thấy hai con thỏ nhỏ, tiếc nuối nghĩ lần này nếu về nhà phải bắt cô lõa thể ở nhà ba ngày ba đêm (biến thái a), nếu anh muốn ăn muốn sờ muốn nhìn đều có thể thấy được. Tay di chuyển từ ngực xuống dưới, xoay vài vòng ở rốn cô, sau đó thuận lợi xông vào trong hoa viên bí mật.
Hai cái đi vào, thời điểm rút ngón tay ra, vẻ mặt Dịch nam Phong cười xấu xa “Tiểu bảo bối, nếm thử” sau đó đưa ngón tay đến bên miệng cô. (Ta khóc ta khóc T_T)
Nương theo ánh trăng, Giản Lân Nhi nhìn thấy ngón tay anh ướt đẫm, người này còn cho hai ngón tay chạm chạm vào nhau, lúc hai ngón tay tách ra còn kéo theo một sợi tơ mỏng mỏng trong suốt, sau đó rơi xuống ngực mình, Giản Lân Nhi nhìn ngón tay ướt át, cảm giác trên người càng nóng hơn, mãnh liệt hơn, đây là khát vọng mình ham muốn người đàn ông này sao?
Hai má sớm đã đỏ bừng, cả người nóng rực, cô giận dữ xoay xoay người, cảm giác Dịch Nam Phong giật mình, quay đầu liền nhìn thấy anh đưa ngón tay vào trong miệng, tặc lưỡi một tiếng nói “Thực ngọt”
Oành, đầu óc cô hoàn toàn nổ tung, người đàn ông này sao có thể như vậy, chỉ trong nháy mắt, Giản Lân Nhi bỗng nhớ tới một từ “Nam sắc mê người”, cuối cùng lý trí bị anh đánh tan đi mất. Bàn tay đi xuống phía dưới người anh, kéo khóa, thấy ỏ giữa phồng lên một túp liều nhỏ, cô liếc anh một cái, lúc lấy ra, Dịch tiểu đệ liền hiên ngang ngẩng đầu lên đứng thẳng, cảm giác được một chút ướt át trên tay, cắn cắn môi, cô động người để tìm tư thế thích hợp.
Trong lòng Dịch Nam Phong thích thú, xem đi, thời gian quá dài, tiểu tử kia cũng khịu không nổi. Lân nhi động người, hai tay anh hoạt động trên ngực cô, cảm giác bàn tay nhỏ bé đang nắm lấy tiểu Dịch của mình, thời điểm cảm thấy sự ướt át nơi hoa viên, anh thẳng lưng, ôm lấy thắt lưng cô “cạch” một tiếng liền tiến vào.
“A. . .” Từ trong mũi cô phát ra một tiếng than nhỏ, bụng có cảm giác chướng, cô sợ chính mình sẽ kêu to, cô cắn chặt môi, sau đó cùng anh dây dưa.
Cắn răng, cứ việc đi vào rất nhiều lần, nhưng mỗi lần anh vẫn cảm thấy giống như lần đầu tiên, rất khít khao. Anh cố gắng động thân thật nhanh , sau đó dứt khoát rút ra khỏi người cô.
Trầm mặc nhìn tảng đá