
ặt mày lại.
Thật là hoang đường.
Chỉ vì muốn chứng minh mình không còn nguyên vẹn mà cô ta đi tìm tình một đêm sao?
Cô gái này quả thật là ngớ ngẩn….
“ Anh không cần dùng ánh mắt khinh bỉ đó nhìn tôi, anh cũng thế mà thôi”. Cô không hề để mình chịu thiệt. “ Tôi đã nói rồi, đêm qua là do tôi
uống say, nhưng không phải anh cũng vì say rượu nên mất lí trí mà theo
tôi lên giường sao? Chúng ta cũng giống như nhau thôi.”
“ Tôi
không giống cô”. Anh bảo vệ sự trong sạch của bản thân. “ Bởi vì tôi cứ
nghĩ cô là bạn gái của tôi nên mới lên giường với cô, tôi không phải là
người say rượu ìa mất đi lí trí, chọn bừa một cô gái để mà lên giường”.
“À….” Giọng cô mỉa mai, ngân dài.
Giọng điệu châm chọc của cô làm anh vô cùng phản cảm, nhíu mày tiếp tục hỏi : " Tóm lại chúng ta đã có cùng quan điểm, chuyện đêm qua chỉ có cô biết, tôi biết, không có người thứ ba biết ".
Khang Vi Băng không hề băn khoăn gật đầu: «Đồng ý».
Tuy rằng đồng ý như thế, nhưng cô vẫn nói chuyện này với mấy cô bạn thân.
Họ không nằm trong danh sách không được biết, chỉ có người nhà của anh
ta mới không thể biết đến chuyện này, trong lòng cô nhận định như thế.
Từ trước tới nay, giữa cô và Thừa Vũ, Băng Khiết không hề có bí mật, huống chi bọn họ đã làm chuyện lớn như vậy, làm sao không thế cho cô gái đầu
sỏ Tần Gia Di biết ?
" Mặt khác, nếu cô không phản đối lời tôi
nói, tôi đề nghị chúng ta giả vờ tìm hiểu một thời gian, sau đó nói rằng do tính cách không hợp mà chia tay, như vậy hai ông nội cô và bà nội
tôi sẽ không có gì để nói ". Anh tin rằng cách này sẽ làm cho hai ông bà không còn gì để nói.
" Ý kiến cũ rích này của anh rất được. " Cô đồng ý gật đầu, lần đầu tiên thấy lời nói của anh dễ nghe.
Sắc mặt của anh xem ra cũng không tốt hơn là mấy. " Cô có thể tìm một ý kiến cũ rích khác "
" Có gì khác nhau sao ? " Cô nhướng mày, cười hai tiếng yếu ớt " Dù sao
chúng ta cũng không ở với nhau cả đời, thói quen của tôi không cần anh
quản.".
Nói xong, Khang Vi Băng đứng lên, bộ váy vừa người làm lộ ra đường cong quyến rũ của cô, nhìn cô giống như một người mẫu.
" Nếu mọi chuyện đã ổn, tôi đi trước đây. Nếu tiếp tục ngồi ở đây với anh, tôi thấy ngay cả hít thở cũng khó khăn».
Bỏ lại một lời cay nghiệt, cô nở nụ cười mê người với anh rồi cầm túi xách rời khỏi nhà hàng.
Thượng Thái Lăng nhìn chằm chằm cô điệu đà rời đi, đè nén mọi khát vọng trong lòng của mình xuống.
Cô gái này thật không biết nhường nhịn.
Nếu làm cho bà nội nhìn thấy bộ dạng kia của cô, anh không tin bà còn muốn anh kết hôn cùng cô.
Vài ngày sau, hai người bắt đầu hẹn hò theo như thỏa thuận.
Nói đến việc hẹn hò, thực tế chính là anh đến nhà đón cô, sau đó mỗi người
đi một nơi, đến thời gian giao hẹn thì anh lại chở cô về nhà. Hai người ở cùng một chỗ để lừa cho hai gia đình xem.
Anh lạc quan tin rằng, hai tháng sau có thể tuyên bố tính cách hai người không hợp mà chia
tay, đến lúc đó bà nội cùng ông nội của cô dù tiếc nuối nhưng đó là sự
thật.
Tối tứ bảy, như thường lệ anh đến nhà họ Khang đón Vi Băng.
Trong một tháng này, bọn họ vẫn tương kính như tân, ở trước mặt người
nhà thì sắm vai ngườii yêu, nhưng khi chỉ có hai người thì họ chỉ nói
những câu khách sáo mà thôi.
Như vậy cũng tốt, coi như cô là một
cô gái rõ ràng, đối với sinh hoạt cá nhận của hắn không một chút hứng
thú, hơn nữa còn phối hợp với kế hoạch của anh làm cho phiền toái của
anh giảm đi đáng kể.
" Tốt rồi, các cháu về muộn một chút cũng
không sao, không cần lần nào cũng đưa công chúa nhà chúng ta về nhà đúng 10 giờ, có thể đi đến 12 giờ cũng không sao ". Khang Lập Đức vui vẻ
tiễn cháu ra cửa, còn cổ vũ nhiệt tình.
" Ông nội». Vi Băng trừng mắt nhìn ông nội.
Gì cơ? Ông nội cô đang ước cô bị anh ta ăn sạch sớm một chút á?
" Ông không nói thêm gì nữa, cháu đừng có tức giận. " Khang Lập Đức cười giả lả, vừa lòng nhìn hai người ra cửa.
Hẳn là rất nhanh ông có thể uống rượu mừng của bọn họ rồi. Còn có thể cùng
với Thượng Lâm Thải Hà ngồi ở trên bàn chủ hôn, thực hiện tâm nguyện lúc còn trẻ của hai người, mọi việc thật là tốt đẹp.
Bên ngoài ánh
sáng long lanh, mùi hương hoa thoang thoảng, tuy hai người sóng vai đi
đến bãi đỗ xe nhưng vẫn duy trì khoảng cách nhất định.
Khang Vi
Băng không kiên nhẫn hỏi: " Chúng ta còn phải diễn bao lâu nữa? Đã
hơn một tháng rồi, hẳn là có thể tuyên bố chia tay được rồi. "
Cô thực sự không muốn phải nhìn anh nữa, anh làm cho cô không được tự
nhiên, sự tồn tại của anh không lúc nào không nhắc nhở cô vè cái đêm
tình kia.
Làm sao cô có thể như vậy ? Ngay cả việc tìm đối tượng
tình một đêm cũng không thuận lợi, bây giờ lại còn phải gặp mặt anh ta
một tuần hai lần, quả thực giống như lăng trì.
May mắn anh ta
cũng không có nhắc đến chuyện hôm đó, kể ra anh ta cũng là một người có
phong đọ, bằng không cô sẽ không phối hợp với kế hoạch của hắn.
Lại nói tiếp, kế hoạch này nếu thành công đối với cô cũng tốt, từ nay về
sau cô sẽ không bị ông nội bức hôn mà có thể tiếp tục tìm kiếm chân mệnh thiên tử của mình.
Đối tượng kết hôn lý tưởng của c