
gọi là người
làm chuyện gì trời cũng dõi theo, chỉ cần không làm chuyện thương thiên hại lý,
ăn uống chơi gái đánh bạc, giết người phóng hỏa cùng những chuyện xấu khác, ông
Trời mắt sáng như tuyết trên kia sẽ không quên thưởng cho bạn. Nhìn xem, tôi
không phải là đã được thưởng cho một đoạn nhân duyên thật tốt hay sao?
Dĩ nhiên, có duyên phận
tốt, tình yêu tốt rồi, quan hệ sau hôn nhân cũng là điều rất trọng yếu, có câu
nói rất hay, yêu nhau thì dễ mà sống cùng thì khó, cho nên tôi luôn cố gắng duy
trì tình cảm và hạnh phúc của mình.
May mắn chính là, người
đàn ông của tôi rất cố chấp, nhận định ai thì sẽ không bao giờ thay đổi, nhưng
mà sống cùng nhau quá lâu thì không thể tránh khỏi mối nguy hiểm của sự chán
ngấy, cho nên, thỉnh thoảng chúng tôi vẫn yêu đương hẹn hò cùng nhau, thỉnh
thoảng trêu chọc đối phương, thỉnh thoảng đấu võ mồm, thỉnh thoảng thông đồng
làm chuyện xấu, thỉnh thoảng hấp dẫn lẫn nhau… Hôm nay, con gái yêu bảo bối của
chúng tôi cuối cùng cũng đã có được một cuộc sống ngọt ngào, cho nên mọi người
đều vui vẻ hạnh phúc.
Vận may của tôi trừ biểu
hiện ở tình yêu ra, còn biểu hiện ở tình thân nữa. Đầu tiên, tôi có một cặp cha
mẹ không đối nhân xử thế giống với người thường, chúng tôi giống như là bạn bè
của nhau, không ngán phải ở cùng một chỗ, quan hệ cũng hết sức hài hòa; sau đó,
tôi có một bà mẹ chồng khác với bình thường, không có quan hệ mẹ chồng nàng dâu
hỏng bét, chỉ có mẹ chồng nàng dâu đồng minh, không có chuyện gì làm sẽ tụ vào
một chỗ thảo luận xem nên làm thế nào để sắc dụ người đàn ông của mình, quan hệ
vô cùng thân mật; tiếp theo, tôi còn gặp được ba hộ hàng xóm tốt bụng, lúc nào
cũng làm loạn ở chung một chỗ, gia tăng thêm niềm vui cho cuộc sống mỗi ngày.
Ngày hôm nay, tình yêu,
thân tình, hữu tình cái gì tôi cũng có, cho nên, tôi viên mãn.
Sau khi sinh tiểu bảo bối
xong, lực chú ý và trọng tâm cuộc sống của chúngu hết sức ăn ý đặt ở trên người
bé cưng.
Không nghi ngờ chút nào,
Hàn Lỗi là một người đàn ông thật tốt, một người đàn ông yêu vợ, cũng là một
người cha tận tâm, một người cha đem con gái thành người tình để yêu thương,
chăm sóc.
Cho nên, vì tính thú vị
của cuộc sống, tôi thích cùng con gái tranh thủ tình cảm, thích ăn dấm chua với
con gái, thích thỉnh thoảng hấp dẫn Hàn Lỗi rồi bị anh điên cuồng hấp dẫn lại,
cuộc sống gia đình tạm ổn trôi qua theo từng ngày.
Nhưng mà là người, ai
chẳng có chút lòng tham, cho nên tôi cho rằng cuộc sống gia đình bình an trôi
qua có chút vững vàng, gió êm sóng lặng như thế thật không hay, vì vậy đã quyết
định tự mình sáng tạo niềm vui thú, mà mục tiêu chính là cùng con gái cố gắng
dụ dỗ người bạn nhỏ Âu Dương Suất đến với đại gia đình đáng yêu nhưng có chút
động kinh này.
Dĩ nhiên, miễn cưỡng là
không có hạnh phúc, vì vậy ánh mắt tôi sáng ngời như tuyết, quyết định để mọi
chuyện trở thành người lớn có tình, trẻ con có ý, tạo ra một kế hoạch vô cùng
công phu.
Vì vậy cậu bé đáng thương
a, ách, hẳn phải gọi là Âu Dương Suất đáng yêu à, chờ tiếp chiêu đi!
Nhưng mà, nửa đường lại nhảy
ra một vị họ Trình tên Giảo Kim xuất hiện phá ngang kế hoạch, vì thế, có Hàn
Lỗi cái người cha siêu cấp yêu con gái này gia nhập, con đường chúng tôi phải
đi vẫn còn rất gian nan đấy!
Cho nên, để thỏa mãn tư
tâm có được cậu con rể Âu Dương Suất đẹp trai này, ấy, nhầm, phải là vì suy
nghĩ cho hạnh phúc của con gái chứ, tôi đã tự mình thôi miên Hàn Lỗi, để anh
khắc sâu hiểu rằng, anh là người đàn ông của Hạ Anh tôi, mà Âu Dương Suất mới
là người đàn ông của Hàn Ái – con gái bảo bối của anh.
Về phần hiệu quả thì...
Ở một ngày nào đó rất
nhiều năm sau rốt cục được công bố.
Ngày hôm đó, hai mắt Hàn
Lỗi ướt át, bởi vì con gái của anh thật sự bị một kẻ tên là Âu Dương Suất dụ dỗ
đi mất rồi, a nhầm, phải nói là con gái bảo bối của anh đem người ta dụ dỗ lôi
kéo vào lễ đường rồi
Sau khi đưa tiễn một đôi
vợ chồng trẻ hạnh phúc xong, Hàn Lỗi mặc dù đã trung niên nhưng vẫn anh tuấn
như cũ, vẻ mặt không cam lòng, không chịu được, giống hệt như đứa trẻ bị người
ta cướp mất món đồ chơi vậy, oán niệm như đưa đám.
Cũng là người đồng dạng
đã tới tuổi trung niên nhưng thoạt nhìn vẫn trẻ trung như cũ, tôi cười thân mật
ôm lấy cánh tay anh, bởi vì an ủi khi người chồng mất đi tình nhân là trách
nhiệm của người vợ mà.
“Cưng à, tình nhân đi rồi
vẫn còn có vợ mà anh!” Tôi cố ý cười ngọt ngào nhắc nhở anh.
Trong mắt Hàn Lỗi nhìn
tựa hồ hiện lên một tia nhìn tính toán, nhưng nhanh chóng biến mất.
“Cho nên? Em sẽ thỏa mãn
mọi yêu cầu của anh phải không?” Hàn Lỗi cố ý dùng vẻ mặt đáng thương nhìn tôi
nói.
“...” Tôi do dự một chút,
bởi vì tựa hồ ngửi thấy một tia âm mưu.
“Tôi quả là một người đàn
ông đáng thương không được vợ thấu hiểu mà!” Nhìn thấy tôi do dự, Hàn Lỗi lại
vô tội và đáng thương nói tiếp.
Được rồi, tôi đầu hàng,
coi như là bán tôi đi giúp anh kiếm ít tiền cũng được, ai bảo tôi không thể
chịu được vẻ mặt giả bộ đáng thương của anh chứ.
“Cho nên, yêu cầu của anh
là?”
“Hà hà!” Hàn Lỗ