
tôi liền biết điều một chút nghe lời vậy.
Cục cưng thật sự rất đáng
yêu, thịt thịt, tròn trịa, non nớt làm tôi yêu thích không buông tay, tựa hồ ôm
không ôm đủ, thân cũng thân không đủ, nhưng mà tôi cũng có lúc cảm thấy nó nhàm
chán, đó chính là chuyện cục cưng không chịu đi ngủ buổi tối.
Ban ngày, sau khi ăn no
cô nhóc này sẽ rất vui vẻ ngủ say sưa, buổi tối thì tỉnh giấc rồi hành hạ
người. Trời vừa tối, ánh mắt của cục cưng sẽ không tự chủ được mở thật to, có
khi khóc rống, có khi chảy nước miếng cười khúc khích, tóm lại chính là một bộ
dáng đại gia ta không ngủ thì mọi người cũng đừng hòng ngủ.
Hàn Lỗi tựa hồ không bị
ảnh hưởng mấy, bởi vì con gái là lớn nhất, ngày hôm sau không cần đi làm cũng
được, dù sao anh ấy là lão Đại, hơn nữa còn có một thư kí toàn năng Tần Hạo đi
theo trợ giúp, cũng không tin công ty sẽ phải đóng cửa. Cho nên, Hàn Lỗi luôn
bấm tốt thời gian chờ bảo bối của mình đến “quấy rầy”, sau đó hai người nửa đêm
canh ba không ngủ được sẽ cùng nhau chơi đùa làm cho người ta cảm thấy chán
ngấy, được rồi, tôi thừa nhận chỉ có mình tôi cảm thấy chán ngấy thôi, sau đó
chờ cô nhóc ngủ say trong lòng mình, anh mới tâm tình vui vẻ ôm tôi ngủ.
Rống! Tôi là đồ thay thế
bổ sung sao?
Kể từ thời kỳ cuối mang
thai cho đến lúc ở cữ xong, Hàn Lỗi không theo tôi làm trò yêu yêu nữa, lúc
trước là bởi vì nguyên nhân đặc thù, nhưng bây giờ tôi đã ở cữ xong, thân thể
cũng cho phép nhưng anh ấy vẫn như cũ không yêu yêu cùng tôi.
Đây là một vấn đề rất
nghiêm trọng, cho dù anh ấy có thể nhịn, nhưng tôi đây thừa nhận mình không
nhịn được, song thân là phụ nữ, tôi cũng có sự căng thẳng của phụ nữ, còn Hàn
Lỗi thì sao, trong mắt chỉ có con gái bảo bối của mình, chẳng lẽ anh ấy thật sự
đem con gái trở thành tình nhân hay sao? Tôi là bà xã của anh ấy thì nên làm
cái gì bây giờ? Anh ấy làm sao có thể có tân hoan liền không nhìn đến cựu ái
được chứ?!
Cho nên, tôi quyết định
—— quyến, rũ, anh!
Tiểu Ái rất thích nằm
trong lòng Hàn Lỗi, nhưng mà chung quy vẫn thích ngực của tôi hơn, bởi vì phải
chui vào ngực mẹ mới uống sữa được a.
Cô nhóc rất biết điều
đáng yêu nằm trong ngực tôi giống như thiên sứ, mà Hàn Lỗi cũng thích cảnh này
nhất, không có cách nào, hai người phụ nữ anh ấy yêu thương nhất ở ngay trước
mặt cơ mà. Thế nên, tôi vô cùng lớn mật ở trước mặt Hàn Lỗi cho con bú no, quần
áo nửa mở nhìn rất mất hồn, không tin không dụ dỗ được anh ấy, quả nhiên, đêm
nay tròng mắt Hàn Lỗi từ từ chuyển sâu, rõ ràng thể hiện dục vọng, vì đã thật
lâu chúng tôi không có yêu yêu a.
Cho nên tôi không ngừng
cố gắng dụ dỗ anh ấy để mẹ chồng chiếu cố con gái một đêm, tiếp theo tại thời
điểm Hàn Lỗi ôm con gái đi tìm mẹ chồng, tôi nhanh chóng thay quần áo, mặc bộ
đồ ngủ màu đen gợi cảm vào, xức thêm chút nước hoa câu hồn đoạt phách, bật duy
nhất một chiếc đèn mờ chiếu sáng gian phòng rồi đứng ở sau cửa chờ con mồi cắn
câu.
Khi Hàn Lỗi vừa vào cửa,
mới đóng kỹ cửa phòng xong, tôi đã một phen kéo anh ấy đẩy ngã xuống giường,
sau đó đặt mông ngồi lên ngang hông anh để Hàn Lỗi không cách nào nhúc nhích
dưới thân thể tôi, tiếp theo tôi lấy ra một cái cà vạt, cười quyến rũ đem hai
tay của Hàn Lỗi buộc chặt lên trên đỉnh đầu, sau đó, dưới ánh nhìn tham lam soi
mói của anh, khêu gợi liếm liếm môi, khẽ hất mái tóc dài ra sau để anh xuyên
thấu qua bộ đồ trong suốt có thể thưởng thức dáng người hết sức đáng tự hào của
tôi.
Cho nên, dưới dự cố ý
trêu đùa của tôi, yết hầu của Hàn Lỗi dần chuyển động, tôi nở nụ cười xấu xa,
nâng PP nho nhỏ tà ác ma sát với cái bộ phận mẫn cảm của anh, cũng cúi xuống
hôn lên mặt Hàn Lỗi một cách hời hợt, phun khí nóng lên đôi môi anh,hi anh ấy
định bắt lấy môi tôi thì nhanh chóng rời đi, không để cho Hàn Lỗi được như ý,
bàn tay nhỏ bé tiếp tục không chút khách khí chơi đùa trên thân anh làm cho Hàn
Lỗi run rẩy từng trận, thật sự chơi rất vui.
“Cưng à, anh nhắc em ngàn
vạn lần không nên đùa với lửa, nếu không sẽ hối không kịp đấy! Em sẽ phải tự
gánh lấy hậu quả!” Hàn Lỗi dùng giọng nói trầm thấp khàn khàn mà khêu gợi để
“cảnh cáo” tôi.
“Cưng à, anh cũng đừng
quên mình bây giờ đang bị em trói nha!” Tôi mới không thèm sợ anh!
“Ha ha…” Hàn Lỗi đột
nhiên cười nhẹ, “Chỉ bằng một cái cà vạt?”
Vì thế, không chờ tôi đắc
ý tới giây thứ ba mươi, Hàn Lỗi chợt giãy dụa một chút, cái cà vạt kia nhanh
chóng tuột khỏi tay anh.
Tôi kinh hô một tiếng đem
thân thể dựng thẳng lên, có chút hơi sợ nhìn ánh mắt của anh.
Hàn Lỗi cũng thẳng người
lên, đem tôi ôm vào ngực, vẻ mặt hệt như con sói hôi hám mê đắm cười nói: “Em
cho rằng anh là kẻ ngu ngốc giống cha mình hay sao? Ngu ngốc đến độ bị bà xã
trói lại, xin lỗi nhé, anh là Hàn Lỗi, cho nên, cưng à, chuẩn bị tâm lý thật
tốt đi, anh không định sẽ bỏ qua cho em dễ dàng đâu! Bởi vì anh đã nhịn rất rất
lâu, ban đầu vẫn còn sợ thân thể em không chịu được, nhưng mà giờ nhìn lại
thì…có lẽ anh đa tâm rồi!”
Tôi có phải đã đánh thức
một con sư tử đói đã lâu hay không nhỉ? Giờ tôi muốn hối hận còn kịp nữa không
a?