
ĩa!
Đại biến thái lộ vẻ đã hiểu, đưa tay gỡ ta xuống, sau đó để ta nguyên dạng con nhộng mà cắp nách chuẩn bị chạy lấy người.
“Chờ…chờ một chút!” Ta thét lên.
“Ửm?” Đại biến thái nghi hoặc nhìn ta.
“Trên giường kia..!Lệnh bài Thánh Nữ!” Ta dùng sức nháy mắt hướng tới
trên giường. Vừa nãy lúc Đại biến thái cởi y phục của ta, điện thoại di
động cũng bị rớt trên giường.
“Cái…này?” Đại biến thái nhìn cái điện thoại di động tối om om một chút.
“Ừm, ta còn phải nhờ… cái này để vào cấm địa!” Ta phỉnh Đại biến thái.
Đại biến thái vác theo ta đi đến bên giường, cầm lấy ddtd nhét vào trong kén.
“Ta nói…Thừa tướng đại nhân.” Ta khó chịu hét lên.
“Ngài có thể…giải huyệt đạo cho ta được không đây!” Mùi vị không thể cử động thật quá khó chịu rồi!
Đại biến thái hừ một tiếng, không nói lời nào.
“Vậy phiền ngươi, đổi cho mặt của ta hướng vào trong rồi mới chạy được không.” Ít nhất cũng ít bị người chú ý mà.
Đại biến thái vác ta đi ra cửa phòng, ta lại nhìn thấy cái chân của
người bạn học Thanh Y. Suy nghĩ một chút, dù sao cũng nhìn không thấy
bản mặt sắt của hắn, ta cũng không thèm chào hỏi.
Đại biến thái vác ta ra khỏi khách sạn xong liền bỏ thẳng vào xe ngựa,
lại quay qua Thanh Y phân phó, sau đó mới tự mình tiến vào. Nhìn ta bất
đắc dĩ lăn lông lốc vào một góc, cư nhiên khẽ bật cười, ta liếc mắt nhìn hàm răng trắng đang phát ra tiếng cười lườm lườm.
Đại biến thái vác ta- trong bộ dạng cái kén nhộng- xách đến trên giường, sau đó lại vỗ vỗ gương mặt tức giận của ta. Cười hỏi: “Sau này có ngoan hay không?
Ta liều mạng gật đầu.
“Còn dám chạy hay không?”
Ta liều mạng lắc đầu.
“Ngoan.” Đại biến thái sờ sờ mặt ta sau đó…nằm ở bên cạnh nhắm mắt dưỡng thần.
“…” Đại biến thái. Ngươi quá lãng phí tình cảm của ta mà!
Xe ngựa dập dềnh một hồi, lại đột nhiên dừng lại. Ta thầm nghĩ, sẽ không bị đánh cướp nữa chứ.
Ngoài xe ngựa vang lên tiếng đánh nhau…~, chẳng lẽ ta là não quạ đen sao?
Tiếng đánh nhau bên ngoài xe càng ngày càng gần, Đại biến thái ôm lấy ta phi thân ra khỏi xe. Rất nhanh-, liền nhảy ra một đống hắc y nhân bao
vây lấy Đại biến thái. Đại biến thái một tay ôm ta, tay kia cầm kiếm
quần đấu với hắc y nhân. Vừa mới bắt đầu, Đại biến thái còn thành thạo,
trên cơ bản đã ra tay là lấy máu, bao vây đông như vậy nhưng cứ kiếm
quang lóe lên sẽ có một người ngã xuống. Vấn đề là, bọn hắc y nhân kia
đông như kiến cỏ, người này ngã xuống liền có người khác xông lên, cuồn
cuộn không ngừng. Cứ như vậy giao đấu đến hơn một canh giờ, Đại biến
thái bắt đầu có chút không thuận buồm xuôi gió.
Hắc y nhân công kích càng ngày càng mãnh liệt, thậm chí mỗi chiêu mỗi
thức đều giống như cảm tử quân liều mình mạng đổi mạng. Đại biến thái
một tay ôm ta, có vẻ chống đỡ không ổn. Lại có sáu tên hắc y nhân đồng
thời lao đến, Đại biến thái phủi một cái, tung ta lên không trung. Một
con nhộng ta đây mỹ lệ bay lên không trung rồi duyên dáng đảo ngược bảy
trăm hai mươi độ quay trở về trong tay Đại biến thái. Tiếp theo, Đại
biến thái lại ném ta lên không trung…
Ở phía xa nhìn lại cũng chỉ thấy một đống người lẫn lộn hòa vào nhau,
trên bầu trời, thỉnh thoảng có cái bao đồ gì đó thật lớn chợt cao chợt
thấp. Ta mím môi, bất đắc dĩ bay lên bay xuống một hồi. Ai ~ tới cùng là muốn tung hứng đến bao giờ a.
Hắc y nhân thấy nhiều lần không thể triệt hạ được, thay đổi kế hoạch.
Lúc Đại biến thái một lần nữa ném ta lên không trung xong, đột nhiên từ
đâu bay ra bốn tên hắc y nhân nhảy lên đón lấy ta bắt được. Sau đó,
giống như bốn con kiến ôm con sâu lông, chạy = =!
Ta cũng không rõ bị bọn họ giơ cao chạy đi bao lâu đã bị bọn họ leo cửa
sổ mang vào một khách phòng trong khách sạn, đặt ta lên giường rồi đi
qua gian phòng khác. Chỉ chốc lát, mấy người mặc trang phục thương nhân
đi vào phòng ta, xem ra nhất định là mấy tên hắc y nhân lúc nãy cải
trang mà thành, trong đó có hai gã sai vặt đi tới, vác ta mang tới hậu
viện.
Tới hậu viện, điều đầu tiên ta nhìn thấy chính là một cỗ quan tài tối
đen như mực. Lập tức liền sáng tỏ bọn họ muốn làm cái gì. Vấn đề là ta
tuyệt không nghĩ sẽ phải vào nằm trong cái thứ đáng sợ đó, xui không
nói, mùi vị bị nghẹn thở bên trong khẳng định là rất khổ sở-!
“Ta không cần, ta không cần, ta phản đối. Các ngươi thật không có sáng
kiến, sao không đổi chiêu khác đi, chiêu dùng quan tài này nhất định đã
bị người ta sử dụng qua rồi. Ta khinh bỉ các người, ta…” Được rồi, các
ngươi thật ngoan! Huyệt câm mà cũng dám điểm ta…
Vì vậy, ta chỉ đành trơ mắt nhìn bọn họ đem ta bỏ vào trong miệng quan
tài tối như mực. Sau đó, đầu tiên là đắp lên một tấm ván mỏng, ta liền
bị bóng tối che phủ, một lát sau, mới nghe thấy tiếng đậy nắp quan tài
dầy cộm nặng nề phát ra.
Thật may mắn là ta không bị chứng bệnh sợ bóng tối như đại đa số các nữ
chính phim truyện ngôn tình. Ngoại trừ…bị điểm huyệt rất không thoải mái ra thì ở trong quan tài còn luôn có cảm giác như đang nằm chung với thứ gì có mùi rất kinh. Những chuyện khác ta đều chịu đựng được. Qua một
thời gian ngắn, có người mở nắp quan tài lấy