
ựa như một sinh vật
yếu đuối vô hại, ai ngờ lại là quân ăn cướp! Ta ôm tay nải trống trơn,
khập khiễng bước đi. Một ngày một đêm rồi chưa có gì lót bụng, ta vô
cùng tưởng niệm túi bánh trứng gà chiên hành của ta.
Bây giờ thì tốt rồi. Không có nhà để về không nói, đến tiền cũng không
còn. Hiện tại, vấn đề cấp bách chính là tìm một công việc để giải quyết
nhu cầu sinh hoạt cơ bản của ta. Trong lúc đang không phải biết làm thế
nào thì một tờ thông báo tuyển dụng hoa hoa lệ lệ hiện ra trước mắt ta.
Được lắm, lão Thiên đại thần, coi như ông cũng không đến nỗi hết thuốc
chữa. Sự kiện… lão công công kia, ta coi như chỉ là sai lầm của ông.
Hiện tại Tri phủ Lưu gia cần tuyển một số nha hoàn mặt mày đoan chính, lanh lợi khéo léo, can đảm cẩn trọng.
Cam kết lương cao! Sẽ được huấn luyện chuyên nghiệp, nếu có ý tham gia dự tuyển, mời trước ngày ** đến Tri phủ báo tin.
Tái bút: Đồng thời phải đồng ý ký vào khế ước sinh tử.
Với trình độ học vấn của ta, cố lắm thì đọc được mấy chữ “ Thông báo
tuyển dụng … Nha hoàn …Lưu tri phủ…” Đối với mấy hàng chữ nhỏ phía sau,
không thể làm gì khác hơn là bỏ qua. Xem ra là nhà Tri phủ tuyển nha
hoàn, có thể đi thử xem sao. Nếu trúng tuyển thì tạm thời không cần lo
lắng nữa.
Chỉ có điều, trong mấy năm ở nhà Cẩu nhi ca, cơ bản là ta chưa từng ra
khỏi Ngưu Gia thôn, nên không biết được nhà Lưu Tri phủ ở đâu.
Vì vậy…
“Tỷ tỷ ơi, xin hỏi đến nhà Lưu Tri phủ đi thế nào?”
“Không, không, không biết.” Tiểu cô nương vừa nghe ta hỏi nhà Lưu Tri phủ, lập tức hoảng sợ, quay đầu bỏ chạy.
~Ôi! Không biết thì không biết chứ, ngươi chạy làm cái gì?
“Đại ca ơi, xin hỏi đến nhà Lưu Tri phủ đi làm sao?”
“Ngươi muốn đến đó làm nha hoàn?”
“Vâng!” Có cửa rồi !
“Cô nương, ngươi tuổi còn trẻ có gì khó khăn không thể vượt qua mà lại
phải đến Lưu Tri phủ làm nha hoàn? Tiền công tuy cao nhưng cũng không
thể dùng mạng đánh đổi a!@ #¥¥%@#¥…(đã lược bỏ 5000 chữ….)
“Oái… cảm ơn đại ca, để ta đi hỏi người khác vậy.” Đổ mồ hôi !
“Xin quấy rầy chút, vị công tử này, xin hỏi ngài có biết nhà Lưu Tri phủ ở đâu không?”
“Ơ kìa ~ Tiểu nương tử? Ngươi muốn đến nhà Tri phủ làm nha hoàn sao?
Trông da mềm thịt non thế kia, cần gì phải thế? Chi bằng đi theo ta, ta
sẽ cho người ăn ngon mặc đẹp… Ha ha ha ha ha ha ~!”
“….”
“Tiểu muội muội, có biết đến nhà Lưu Tri phủ ở đâu không? “
“…”
“…”
“Tỷ tỷ chỉ muốn hỏi đường đến nhà Lưu Tri phủ thôi. Tiểu muội muội, nếu biết muội dẫn tỷ tỷ đi được không?”
“Oa… Oa… Oa oa oa oa oa oa oa oa oa…”
“Ngươi… Ngươi đừng khóc mà… Ta… Ta không hỏi nữa. Ta không hỏi nữa được
chưa?” Dưới ánh mắt nghi ngờ của mọi người, ta vội vàng bỏ chạy.
“Đại… đại thẩm ơi? Xin hỏi làm sao đến nhà Lưu tri phủ?”
“Gọi ai là đại thẩm hả? Ai là đại thẩm hả ! ! ! ! ! Ây da ~ tiểu cô
nương, trông cũng không tệ nha, vì sao phải đến nhà Lưu tri phủ làm nha
hoàn? Xui xẻo đến nước này rồi sao? Ta thấy vóc dáng ngươi cũng rất đẹp, mama sẽ giúp ngươi phục sức, sẽ dạy ngươi trang điểm. Đến lâu (tiệm,
quán có lầu) của ta đi, không được làm hoa khôi nhất bảng cũng được nhị
bảng nha! Thế nào? Tiểu cô nương, còn không theo mama trở về, có chuyện
gì khó khăn cứ nói với mama, mama giúp người…Ấy…. Ấy!! Đừng chạy mà…”
“Nha đầu này, vì sao có lòng đi làm nha hoàn nhà Lưu tri phủ cũng không
thèm theo ta về….” Tú bà đại thẩm vừa lắc đầu, vừa không thể tin nổi,
thì thào tự hỏi……. … Trong nhà Tri phủ…
”Báo cáo sư gia, chúng tiểu nhân nhìn thấy một nha đầu cứ rình mò ngoài
cửa, còn… còn nghe ngóng thăm hỏi mọi người về chuyện tuyển nha hoàn.”
Hoài sư gia đang lúc buồn ngủ, vừa hay tin thì lập tức tỉnh táo: “Mau,
mau bắt vào đây!!!! Chứ chờ đến lúc nha đầu đó hỏi rõ chuyện thì bỏ chạy mất! ! !”
———-Đơn thuần ta chỉ là một đường phân cách ———-
“Làm gì! Làm gì vậy? Các ngươi làm gì vậy, ta đâu có phạm tội! Ta không
phạm tội!!!” Ta đang do dự xem rốt cuộc có nên… vào hay không thì thấy
hơn mười tiểu lại (lại: công chức thời xưa) từ trong lao ra, không nói
hai lời, khiêng tay – khiêng tay, nhấc chân – nhấc chân, vác ta đi vào.
“Cô nương đừng sợ. Ngươi đến đây là vì chuyện ứng tuyển làm nha hoàn
đúng không?” Hoài sư gia đánh giá tiểu nha đầu đang kinh hồn chưa kịp
định thần trước mặt, trong lòng không khỏi âm thầm cao hứng – Ngoại hình không tệ, cuối cùng đã có thể báo cáo kết quả công việc rồi.
“Ta…” Ta nhìn người mặc trang phục sư gia hai mắt trong veo trước mặt, tự nhiên có dự cảm không lành, “Ta chỉ tới hỏi một chút…”
Rầm!!! Sư gia đột nhiên đập mạnh đường mộc (miếng gỗ dùng để giữ trật tự trong nha môn) lên bàn.
”Hỏi một chút? Đây đường đường là Tri phủ nha môn, sao có thể tha thứ
cho trò đùa nghịch của ngươi! Đánh cho ta….!” Nói xong liền rút ra… một
cái thẻ, tiểu lại đứng hai bên cũng giơ lên cây gậy, bản gỗ rộng bằng
cái đầu của ta.
“Ta, ta là đến ứng tuyển -.” Mẹ ơi…>0
“Ha hả ~ hiểu lầm, hiểu lầm thôi! Người đâu, mau dọn chỗ cho cô nương
này ngồi!” Sư gia vừa nghe nói ta đến ứng tuyển, thái độ lập tức thay
đổi.
“Cô nương tên gọi là gì?”
“Nhị Nữu.”
“… Tên hơi quê m