
đùng đi rồi, không khỏi tức giận mắng: “Hôn nhân đại sự là lệnh của cha mẹ mai mối dẫn bước, chẳng lẽ ta không phải là mẹ của nó?! Như thế nào lại không đến phiên ta làm chủ?!” Chu phu nhân tuy nói ngày thường ở nhà làm chủ, nhưng cũng không dám cùng Chu Sơn Trường cứng rắn đến cùng. Bà ta nhớ tới bà vú của Chu Quý tuy nói thái độ làm người thành thục, nhưng không có nhãn lực, lại là hạ nhân của Chu gia, thế nào cũng sẽ theo ý tứ của Chu Sơn Trường. Cho dù Cố cô nương này sinh ra xấu như quỷ dạ xoa, lúc về thế nào cũng nói ba hòa chích chòe, để cho bà ta rước Cố cô nương này vào nhà. Bà ta suy nghĩ một hồi, nhớ đến lão thái bán hoa hằng ngày bà ta qua lại, thái độ làm người cơ hoạt, ngày thường đi khắp hang cùng ngõ hẻm nên cũng có chút kiến thức, liền bảo người ta gọi bà ta đến nhà dặn dò một phen, dưới sự đồng ý của Chu phu nhân dẫn theo bà vú của Chu Quý và hai bà mai, bốn cái bà tử, hai gia đinh, cùng quản gia của Chu phủ là Chu Tam cưỡi một con la lên đường. Đoàn người một đường đi đến Đông Sơn trấn, lúc này đã muốn chạng vạng, bèn tìm chỗ nghỉ tạm một đêm, sáng ngày thứ hai mới đến Lão Hòe thôn. Lão thái cải trang thành bà mai, đi theo bà vú vào Cố gia. Thấy Vương thị, trước tiên liền thỉnh an, sau đó nói là Chu gia đến cầu thân, mời Cố tiểu thư ra. Bốn người vừa thấy Mèo Con, liền thất chủy bát thiệt??? Đem nàng nói giống như là thiên tiên, lại giống như Hằng Nga. Đừng nói là Mèo Con, cho dù là Vương thị nghe được cũng nhíu mày, Mèo Con thấy một mặt bốn người, liền trốn nhanh như chớp, nhìn tiểu Trụ Tử. Vương thị cùng bốn người nói một ít chuyện râu ria, bảo người khoản đãi rượu và thức ăn, lại cho mỗi người một trăm đồng tiền thưởng. Đoàn người vui mừng rời khỏi Lão Hòe thôn, ở trấn trên một đêm rồi mới trở về Chu gia. Chu phu nhân kia nghe bà vú cùng lão thái đem Cố gia cô nương khen dung mạo tựa như Hằng Nga, không khỏi nghi ngờ hỏi: “Nha đầu kia thật xuất sắc như vậy?” Lão thái chỉ lên trời thề nói: “Phu nhân của ta, tiểu nhân đi khắp hang cùng ngõ hẻm cũng gặp qua không ít cô nương. Tuy nói khuê nữ Tô Châu chúng ta không có không kém, nhưng mà giống Cố cô nương như vậy thật đúng là hiếm thấy” Chu phu nhân nghe xong nhíu mày nói: “Nữ tử phải làm lấy đức hạnh làm trọng, xinh đẹp quá, đem hồn của Quý Nhi bắt đi, làm sao hắn còn tâm trí mà học hành đây?” Lão thái cười nói: “Có Chu phu nhân người như vậy thì còn buồn rầu không dạy được một đứa con dâu hiền lành? Lại nói, Cố cô nương kia ta xem cũng là ôn nhu ngại ngùng, đi ra bất quá nói một câu, liền đỏ mặt chạy. Vừa thấy là biết một người tính tình mềm yếu. Phu nhân của ta, thú loại con dâu như thế này, nhất định đem người hầu hạ thoải mái, nếu là thế gia chi nữ, sợ là còn muốn ỷ vào gia thế, trèo lên đầu người a! Chẳng phải người ta thường nói ‘Giá nữ cao phàn, thú tức đê tựu’* sao?” *Giá nữ cao phàn, thú tức đê tựu: nghĩa là gả con gái phải gả nhà giàu để còn bấu víu được, còn cưới con dâu phải cưới con nhà nghèo để dễ sai bảo. Chu phu nhân nghe xong lời lão thái, mới vui mừng lên: “Ngươi nói đúng”. Bất quá nàng rốt cuộc vẫn lo lắng, muốn đích thân đi nhìn một cái. Buổi tối lúc Chu Sơn Trường trở về, Chu phu nhân liền nói: “Nếu muốn thú nàng ta, rốt cuộc vẫn phải nhìn nàng ta như thế nào, không bằng ông viết một bái thiếp, nói muốn đến Cố gia đăng môn bái phỏng đi?” Chu Sơn Trường trầm ngâm một chút nói: “Được!”. Sau khi viết xong liền bảo người đưa đi. Cố gia nhận được bái thiếp, Vương thị cười đối Mèo Con nói: “Xem ra người ta là muốn tự mình đến nhìn con” Mèo Con cúi đầu chỉ cười, Vương thị cũng không trêu con gái nữa, bảo con trai nhỏ thưởng tiền cho người đưa thư, lại bảo con trai thứ hai vào trấn mua chút đồ ăn, vui mừng chuẩn bị bữa tiệc rượu ba ngày sau. Ba ngày sau, Cố gia sáng sớm đã rời giường, phân phó người nhà đem nhà cửa quét tước sạch sẽ, Nam Qua ở trong phòng bếp trông coi, Vương thị bảo Mèo nấu hai món ăn sở trường, đặt hai bàn tiệc rượu sạch sẽ, lại mời hai nữ tiên sinh kể chuyện, hai người xướng khúc, chờ người Chu gia đến. Lúc giữa trưa thì người Chu gia đến, lần đầu gặp mặt, mọi người thật là hòa khí, Chu phu nhân kia nhìn thấy Mèo Con, khó chịu lúc đầu cũng mất đi vài phần, cùng Mèo Con nói mấy câu, cảm thấy được tính tình nàng rất tốt, thành ra có vài phần đồng ý. Bên ngoài Chu Sơn Trường cùng Cố Tứ Ngưu trò chuyện với nhau. Sau một lúc, thì mọi người đều trở về. Ngày thứ hai người Chu gia lại đến, bà vú của Chu Quý mang theo bà mai, cùng một vài lễ vật đến chính thức hướng Cố gia làm lễ nạp thái. Vương thị vui mừng đón bà mối vào cửa, lại chuẩn bị tiệc rượu đãi bà vú. Lúc Cố gia đang vui vẻ thì đột nhiên ngoài cửa truyền đến một trận tiếng đập cửa rung trời! Tiếng đập cửa kia làm người gác cổng cả kinh vội đi mở, còn chưa kịp thấy rõ là ai, mọi người liền bị một trận tiếng khóc rống làm hoảng sợ: “Lão thái gia, lão phu nhân, việc lớn không tốt rồi!”
“Cái gì?! Cố gia lão đại bị bắt vào trong lao?!”. Chu phu nhân hỏi, thanh âm bén nhọn khiến cho Chu Sơn Trường nhíu mày, bất động thanh sắc cách xa bà ta một chút: “Câm