Cuộc Đấu Tình Yêu Tàn Khốc

Cuộc Đấu Tình Yêu Tàn Khốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321900

Bình chọn: 8.5.00/10/190 lượt.

ưa có ngủ”. Linh Lung vội né sang: “Mẹ, vào trong

đi”

Khúc Nghiên bước vào nhìn phòng của con gái hỏi: “con có thích không, là mẹ nói trang trí phòng màu hồng đó”

"Tốt lắm a!" Linh Lung vừa đứng ở trước gương chải tóc, vừa nhìn mẹ bên

trong gương nói tiếp: "Phòng thực tinh xảo, con đoán bạn học của con đều phải ghen tỵ nổi điên!"

"Chuyện chuyển trường, Tấn...... Ba

con...... Đều giúp con chuẩn bị tốt, ngày kia là có thể bắt đầu đi học.

Nghe nói là trường học quý tộc rất có danh tiếng." Bởi vì không biết nên xưng hô Thượng Quan Tấn như thế nào ở trước mặt con gái mà không xấu

hổ, Khúc Nghiên gục đầu xuống, không có nhìn con gái tươi cười ngọt

ngào trong gương.

“Thật không? Không nghĩ ba nhanh như vậy đã lo xong thật tốt” Linh Lung biết rất rõ mẹ xấu hổ. Cô miễn cưỡng tươi

cười, cô cẩn thận để không đụng chạm vào vấn đề làm cho mẹ cô xấu hổ.

nếu không phải đã hiểu rõ mọi thứ, có thể cô cũng cười vui vẻ và thoải

mái khi kêu Thượng Quang Tấn tiếng “ba”, và mẹ cô cũng không khó xử

“Linh Lung......” Khúc Nghiên muốn nói lại thôi, cẩn thận đánh giá con gái, “Con.....”

Linh Lung xoay người, “Có gì không?”

Khúc Nghiên nhìn trong mắt con gái ánh lên 1 tia do dự nhưng rất nhanh trấn

tĩnh lại. Trường hợp nào bà cũng đã từng trải qua, nhưng trước mặt con

gái và lại không thể nói chuyện lưu loát được dù con gái chỉ mới 15 tuổi

“Mẹ có việc gì? Có việc gì muốn nói với con thì nói đi?” Linh Lung khó hiểu nhìn mẹ cô

“Con cảm thấy Thượng Quan Ngự Quân thế nào?”

Linh Lung lập tức hiểu được mục đích của mẹ cô, cho dù mẹ cô không nói cô

cũng biết hắn không thể là đối tượng của cô. Che dấu dưới bộ mặt tươi

cười của hắn là diện mạo gì cô cũng không muốn biết. Lại mỉm cười lần

nữa, cô không suy nghĩ bình luận: “Thực nhã nhặn, điềm đạm, là người

tốt, nhưng sao mẹ lại hỏi vậy?”

“Con thích nó sao? Ý mẹ là con có muốn nó làm anh của con không?” Khúc Nghiên cẩn thận hỏi

“Đúng vậy. Con có nói sẽ làm 1 người em gái tốt, chỉ hy vọng anh ấy cũng thích con làm em gái mình.”

“Tốt lắm!” Khúc Nghiên yên tâm, đứng lên, “Con cũng ngủ đi, mẹ về phòng đây.”

“Dạ! Mẹ ngủ ngon” Linh Lung nhu thuận đưa bà tới cửa

Vào thời gian trước, Linh Lung đã phát hiện mẹ cô rất mẫn cảm với chuyện

của bà, không thể đối mặt với cô, nguyên nhân là ở cô, úc trước khi cô

vừa sinh ra cha của cô đã bỏ rơi mẹ con cô, để lại cho mẹ cô cuộc sống

nghèo khó và nhục nhã, không chồng mà lại có con. Mẹ cô rất muốn yêu

thương cô nhưng lại không thể đối mặt với khuôn mặt tương tự cha cô mà

không có chút oán hận

Linh Lung thở dài, vén rèm cửa sổ, nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ trải bóng về phía xa……

Cô gái kia……

Thượng Quan Ngự Quân thấy “cô em gái mới” đứng trước cửa sổ hình bán nguyệt

dài sát sàn trong phòng, cô gái đó mặc bộ đồ ngủ bằng lụa mỏng, thân

đứng lặng dưới ánh trăng, mái tóc đen xõa dài trải theo đường cong trên

cơ thể (đoạn này ta chỉ hiểu sơ sơ nên có chém đó nha ^^)

Linh

Lung…… thực là một cô gái bình thường, cũng không có kế thừa dung mạo

xinh đẹp của mẹ, tầm thường đến độ người khác khó có thể nhớ được. Cho

dù hôm nay đã thấy cô, cũng đã nói nhiều chuyện, nhưng hắn vẫn không thể nhớ được bộ dáng của cô

Đột nhiên, xa xa cô quay đầu đi, biểu

tình có chút giật mình. Phòng hắn và cô đều có 1 cửa sổ hình bán nguyệt

gần như trong suốt (nguyên bản là hình tròn lớn gần như trong suốt, mà

diễn tả ở trên lại nói là hình bán nguyệt potay.com), chỗ hắn có thể

nhìn thấy cô và cô cũng có thể nhìn thấy hắn. Sau đó rất nhanh cô mỉm

cười với hắn, gật nhẹ đầu, nụ cười đó thật lạ lẫm

Không biết điếu thuốc đã cháy gần hết lúc nào, làm phỏng tay hắn. Thượng Quan Ngự Quân

dập tắt thuốc, sau đó xoay người vào trong phòng nhấn vào cái nút trên

tường, chiếc rèm cửa sổ hoa lệ chậm rãi khép lại. Vào thời điểm cô mỉm

cười với hắn, hắn không có biểu tình gì và cũng không có động tác nào

đáp lại. Một cô gái mảnh khảnh, bình thường làm cho hắn ngay cả diện mạo của cô cũng không nhớ được (miệng nói không nhớ mà sao cứ đề cập tới

wài dzị ta?)

3 năm sau (chớp mắt cái nhanh ghê chưa)

Một

cô gái tóc dài lẳng lặng ngồi dựa vào cửa sổ cửa hàng Mc Donald’s. Cô

thực sự là một cô gái bình thường, ngoại trừ đôi mắt bình tĩnh và hàng

lông mi dài thì không còn gì hấp dẫn hơn trên người cô ấy, nhưng cô

trông rất thản nhiên – tự đắc làm người khác không thể không chú ý đến.

Không khí yên lặng nơi cô có chút không thích hợp với không khí náo

nhiệt xung quanh, nhưng hai hình ảnh này vẫn cứ hòa hợp một cách thần kỳ

Hút 1 ngụm nước, cô vừa nâng tay sửa cái kính trên mặt vừa nhíu mày nghĩ

Bọn họ lại trễ sao? Cô nhìn ra ngã tư đường ngoài cửa sổ

“Linh Lung!” có vài nam nữ vọt vào Mc Donald’s lớn tiếng kêu cô

Linh Lung nhìn về phía họ, rồi mỉm cười: “các bạn trễ nha”

Đứng mũi chịu sào là Trân Châu bạn tốt nhất của Linh Lung, theo sau Trân Châu là bạn trai của cô, còn có Lâm Kiến Vũ

“Nói Trân Châu là đúng lắm, đều là cô lề mề đó, ra ngoài một xíu mà làm như

đi thi hoa hậu, sửa soạn phiền phức lắm” Kiến Vũ cười nói

Trân Châu liếc hắn 1 cái thầm ng


XtGem Forum catalog