XtGem Forum catalog
Cưng Chiều Vợ Tối Cao: Cục Cưng Của Ác Ma, Em Dám Bỏ Trốn

Cưng Chiều Vợ Tối Cao: Cục Cưng Của Ác Ma, Em Dám Bỏ Trốn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324555

Bình chọn: 8.5.00/10/455 lượt.

à Lạc Chấn Long ép cưới cô ấy, người cô ấy thật sự yêu là ba, mà con cũng là con gái duy nhất của ba và mẹ con ."

"Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng này! !" Lạc Tích Tuyết liều mạng lắc đầu, cả người đều ngớ ngẩn. Cô nhớ rõ mẹ ruột cô, vẫn vì chuyện ba ngoại tình ở ngoài mà buồn bực không vui, người mà mẹ yêu rõ ràng là ba mới đúng, người đàn ông này lại là từ nơi nào xuất hiện ?

Với lại không phải nói con gái đều giống ba sao? Cô ngẩng đầu cẩn thận tìm kiếm cô cùng người đàn ông trước mắt này có chỗ nào giống nhau, đúng là không tìm ra một điểm nào, bọn họ sao có thể là cha con?

Người đàn ông u sầu trong phút chốc, bỗng nhiên nói: "Được, cha con chúng ta không gặp nhiều năm như vậy, có lẽ lời nói của ba con sẽ không tin, nhưng có một người, con nhất định sẽ tin ! !"

"Người nào?" Lạc Tích Tuyết ngẩng đầu, bỗng nhiên khó hiểu hỏi.

Người đàn ông quay đầu, nói với Phương Tử Nhan bên cạnh: "Nhan Nhan, đi mời người vào!"

Phương Tử Nhan gật đầu, đi ra ngoài cửa, chỉ chốc lát sau cô dẫn theo một bóng người quen thuộc trở lại phòng.

Lúc Lạc Tích Tuyết nhìn rõ người đi tới, không khỏi mở to hai mắt. . . . . . Người đó, thực ra là? !

edit: Fannie93

“Vú Ngô? !”

Lạc Tích Tuyết khó tin người đang tới, con ngươi trừng tròn xoe.

Vú Ngô? Tại sao bà lại ở đây? Cô không nhìn lầm chứ?

Lạc Tích Tuyết trừng mắt nhìn, lúc này mới xác định người trước mắt chính là vú Ngô.

“Đại tiểu thư!”. Vú Ngô cũng đi lên trước, kéo chặt tay Lạc Tích Tuyết, vẻ mặt kích động không dứt.

“Vú Ngô, ông ấy nói ông ấy là cha ruột của tôi, đây là sự thật sao? Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?”. Mặt Lạc Tích Tuyết mong đợi nhìn vú Ngô, nghi hoặc nhìn Phương Tiêu Thần, cô có rất nhiều nỗi băn khoăn cần giải thích.

Vú Ngô nắm chặt tay của cô, bày tỏ sự an ủi, lại quay đầu nhìn về phía Phương Tiêu Thần, thấy ông nhắm mắt gật đầu một cái, bà thở dài sâu một hơi, chắc hôm nay là ngày cho đại tiểu thư biết rõ chân tướng sự thật rồi.

“Không sai, đại tiểu thư, ông ấy là cha để của cô!”. Vú Ngô khẳng định gật đầu, khuôn mặt đau buồn tươi cười lộ ra một tia khổ tâm.

“Cái gì?”. Trong đầu Lạc Tích Tuyết nhất thời trống rỗng, đôi môi không ngừng run rẩy.

Vú Ngô lại thở dài một cái, lập tức suy nghĩ lại nhớ tới đến 20 năm trước.

Bà nói liên tục…..

Khi đó người đó là đại tiểu thư Tống gia, cũng chính là mẹ của Lạc Tích Tuyết --- Tống Tháng Như,bà là người giúp việc giúp đỡ bên cạnh.

Tống Tháng Như từ nhỏ đã là con gái một nhà họ Tống, là hòn ngọc quý trên tay, mặc dù là con gái, nhưng người nhà họ Tống vẫn cực kì thương yêu cô, sản nghiệp cũng tới bây giờ cũng ngầm thừa nhận cô là người thừa kế.

Năm ấy Tống Tháng Như 14 tuổi, người của Tống gia an bài đính hôn cho cô, đối tượng đính hôn cùng bà lúc đó chính là Phương Tiêu Thần, cũng chính là cha đẻ của Lạc Tích Tuyết.

Hai người từ nhỏ đã cùng nhau chơi đùa đến lớn, nam lớn lên đẹp trai, dáng dấp nữ rất đẹp, trong mắt mọi người là do trời đất tạo nên, rất xứng đôi.

Ở trong lòng Tống Tháng Như, cũng nhận thức rằng Phương Tiêu Thần chính là chồng tương lai của mình, anh không chỉ có diện mạo tuấn tú, hơn nữa lại rất tương xứng, không có tư thế của công tử nhà giàu, đối với cô thì dịu dàng săn sóc, cực kì sủng ái.

Cô tin rằng bọn họ nhất định sẽ có một tương lai hạnh phúc, ý nghĩ này đã ăn sâu bên trong lòng Tống Tháng Như, chưa từng thay đổi, cũng không nghĩ tới, cũng không dám.

Cho đến đêm mưa hôm đó, cô gặp phải Lạc Chấn Long trong đời, mới là bước ngoặt thay đổi số mệnh của cô.

Đêm hôm đó, Tống Tháng như mới từ nhà bạn tham gia tiệc, cô che dù, ngồi vào trong xe riêng sang trọng.

Lúc đó là 11 giờ tối,lại có mưa xối xả như trút nước, lối đi bộ không có một ai, ngay cả xe hơi cơ hồ cũng không nhìn thấy chiếc nào.

Đài khí tượng vừa thông báo có bão, mọi người nên về nhà ngay, nhớ đóng kỹ cửa sổ.

Xe hơi trên lối đi bộ không người, trong đêm mưa, đen xe bập bùng vô cùng bắt mắt.

Tống Tháng Như lẳng lặng tựa vào bên cửa xe, hai mắt nhìn mưa ngoài cửa sổ như trút nước.

Chợt một âm thanh bén nhọn truyền đến, xe đột nhiên thắng xe nhanh chóng, thân thể Tống Tháng Như không đề phòng tiến về phía trước, cũng may là cô kịp thời vịn.

“Chuyện gì xảy ra?”. Cô ổn định thân thể, hỏi tài xế trước mắt.

“Đại tiểu thư, thật xin lỗi!”. sắc mặt tài xế chợt tái nhợt, chỉ vào kính phía trước, âm thanh run rẩy nói: “Hình như tôi đã đụng người”.

“Đụng người sao?”. Tống Tháng Như ngồi thẳng người, bình tĩnh lại, xác định hỏi lại: “Anh xác định được sao?”

“Dạ dạ, máu, thật là nhiều máu a”. toàn thân tài xế đã phát run, một âm thanh nổ trên bầu trời vang lên, anh ta sợ quát to lên.

Hạt mưa dày đặc không lồ vẫn đánh vào xe, kèm theo mùi máu tanh nồng lên, kính cửa sổ xe hơi cũng đã bị nhiễm đỏ.

“A – “. Tống Tháng Như sợ hét lên một tiếng, vôi vàng đem thân thể của mình co lại.

Trời ơi, chưa bao giờ cô thấy nhiều máu như vậy, tài xế đụng như vậy, cũng không biết đụng người kia là chết hay bị thương, hiện tại đêm lại mưa to, nói thần bí một chút, chính là có quỷ xuất hiện.

“Làm ơn làm ơn, ông trờ