Cưng Chiều Vợ Tối Cao: Cục Cưng Của Ác Ma, Em Dám Bỏ Trốn

Cưng Chiều Vợ Tối Cao: Cục Cưng Của Ác Ma, Em Dám Bỏ Trốn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325045

Bình chọn: 7.5.00/10/504 lượt.

ước nữa”. Lạc Chấn Long nói xong, rít một hơi thật sâu.

“Cái gì? Tiếu gia đã phá sản rồi sao?”. Lạc Tích Tuyết kinh hãi, thân thể như bị cái gì nặng đụng vào.

Anh Trạch Vũ, thật xin lỗi, em không nên không nhận điện thoại của anh!

Lạc Chấn Long nhìn lên trời, đưa lưng về phía con gái, gương mặt già nua có bóng lưng nhàn nhạt: “Bố nghĩ thông suốt rồi, qua nhiều năm như vậy, nói cho cùng, tất cả đều là lỗi của bố, bố thực xin lỗi mẹ con. Chỉ là đời này bố đã phụ mẹ con, không cách nào quay lại, bố hi vọng, nửa đời sau của con có thể troi qua dễ dàng chút, ít nhất có thể cùng người yêu ở chung một chỗ, cơm áo vô tư!”.

Nghe bố nói như vậy, nước mắt Lạc Tích Tuyết dâng lên, ở trong hốc mắt đảo quanh, nhớ tới anh Trạch Vũ, trong lòng của cô không phải không có cảm giác.

Chỉ là nếu như cùng với anh thật, Lạc Thiên Uy thi sao?

“Bố biết, Thiên Uy đối với con rất tốt, thậm chí còn tốt quá xa, chỉ là làm em trai, không thể ở bên con cả đời. Có Tiếu Vũ Trạch nặng tình nặng nghĩ chăm sóc con cả đời, ba cũng yên tâm”. Lạc Chấn Long tình ý sâu xa.

Lạc Tích Tuyết nghe xong tê dại, bố nói như vậy có ý gì? Cái gì gọi là em trai đối với cô tốt quá xa ư? Chẳng lẽ bố đã biết quan hệ tội ác của cô với em trai.

“Bố, con”. Lạc Tích Tuyết nóng lòng muốn giải thích, lại bị Lạc Chấn Long cắt đứt.

“Tích Tuyết, bố đã đem một nửa sản nghiệp có tên con, bố trước kia không phải trọng nam khinh nữ, chẳng qua cảm thấy một người con gái như con xử lý công ty quá cực khổ, hiện tại có Tiếu Vũ Trạch bên cạnh trợ giúp con, bố cũng yên lòng, các con cùng một chỗ mà rời đi đi, có phần tài sản này nửa đời sau sẽ không quá khổ”.

Editor: lovelygirl262

Ban đêm, nơi xa hoa truỵ lạc PUB.

Ánh đèn lấp lánh, trai gái trẻ tuổi uốn éo thân thể nhảy múa, âm nhạc điên cuồng vang lên bên tai.

Ba cô gái trẻ tuổi ngồi vây quanh một chỗ, cơ hồ muốn làm toàn bộ PUB thật high.

Người phụ nữ có phong thái xinh đẹp bên trái là Cầm Tư Liên, lần này tụ họp là do cô đề xuất, lúc này cô mặc bộ lễ phục màu trắng, phía trước được cắt may đơn giản, phía sau để lộ phần lưng trần xinh đẹp đến eo, dáng người quyến rũ như nước.

Người bên phải đang cầm mấy ly rượu, mặc quần nữ sinh cực ngắn uống một hơi rượu, là Trần Tiểu Mạt, cô lần đầu tiên đến loại chỗ thế này, hơi lộ vẻ cẩn trọng, nói chuyện càn rỡ lớn tiếng, chỉ sợ người khác không nghe được.

Còn lại là Lạc Tích Tuyết mặc một chiếc váy màu lam ngồi ở giữa, trang điểm nhẹ, lộ ra khí chất thanh thuần, chỉ là luôn im lặng cúi đầu uống rượu, không nói chuyện.

"Tích Tuyết, cậu thật sự muốn cùng Tiếu Vũ Trạch rời khỏi nước sao?" Cầm Tư Liên đẩy cánh tay Thương Đồng, hỏi.

Ly rượu trong tay Lạc Tích Tuyết bị lung lay, nhẹ nhàng lắc đầu: "Không biết, tớ còn đang suy nghĩ."

Cô và Vũ Trạch xa cách lâu như vậy, rất nhiều chuyện không thể trở lại giống trước kia, hợp lại lần nữa không biết có trở lại như trước không.

"Còn suy nghĩ cái gì a, dĩ nhiên là đồng ý." Cầm Tư Liên cười khuyên: "Phụ nữ đến cùng là muốn tìm một người đàn ông của mình, chung sống cả đời."

Lạc Tích Tuyết nhàn nhạt thở ra, tâm tư trở nên phức tạp, người đàn ông của mình, Lạc Thiên Uy có tính hay không? Nếu như hắn không phải là em trai, bọn họ có phải hay không mà có thể?

"Ơ, Tiểu Mạt đâu?" Lạc Tích Tuyết đang suy nghĩ miên man, chợt nghe Cầm Tư Liên bên cạnh sợ hãi kêu lên.

Lạc Tích Tuyết nhìn bên cạnh, quả nhiên không thấy bóng dáng Trần Tiểu Mạt.

"Cậu ấy mới vừa rồi vẫn ngồi đây mà?"Cô cũng kinh ngạc nói

"Chúng ta chia nhau đi tìm đi, tớ thấy cậu ấy vừa rồi uống không ít, nơi này nhiều người như vậy, hy vọng không xảy ra chuyện gì." Cầm Tư Liên không yên lòng, nhìn Trần Tiểu Mạt bộ dạng đơn thuần, hy vọng không bị những người đàn ông khi dễ.

"Ừ." Lạc Tích Tuyết gật đầu, cùng Cầm Tư Liên chia nhau đi tìm người.

Tìm một vòng phía dưới PUB cũng không thấy Trần Tiểu Mạt, Lạc Tích Tuyết cuống lên, lên lầu hai, đến từng ghế tìm người.

Cuối cùng, ở một chiếc ghế sô pha, cô tìm được bạn tốt.

Trần Tiểu Mạt say không còn ý thức, quần áo lộn xộn, đang bị hai người đàn ông đè ở phía dưới, bọn họ đang giở trò với cô, bàn tay trên da thịt trắng noãn nà của cô, sờ loạn.

Lạc Tích Tuyết đến gần, hận không thể cho hai tên kia một quyền.

Nhưng mà cô cũng là một người con gái yếu ớt, tuỳ tiện xông vào chỉ có thua thiệt, cô nhanh chóng lấy điện thoại ra gọi một cú điện thoại, sau đó liền xông thẳng vào.

"Các người muốn làm gì? Dừng tay !" Lạc Tích Tuyết đẩy hai người đàn ông ra, tiến lên bảo vệ Trần Tiểu Mạt.

Hai người đàn ông nhìn chăm chú, cười lớn ôm lấy vai của Lạc Tích Tuyết: "Chúng tôi còn đang lo một em làm sao chia, không nghĩ đến lại có thêm một em tự đưa đến cửa."

"Đừng đụng vào tôi!" Lạc Tích Tuyết chán ghét né tránh, móc ra một xấp chi phiếu đưa đến trước mặt hai người đàn ông: "Hay là các người ra ngoài tìm thú vui, nơi này có tiền mặt, còn có thẻ nữa, mật mã là 8565223, các người cầm đi, tìm những người phụ nữ khác, thả chúng tôi đi."

Hai người đàn ông nhìn nhau một cái, có tiền, họ dĩ nhiên là vui lòng.

Nhưng mà trên dưới quan sát L


pacman, rainbows, and roller s