The Soda Pop
Cưng Chiều: Bảo Hộ Vợ Yêu

Cưng Chiều: Bảo Hộ Vợ Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324641

Bình chọn: 10.00/10/464 lượt.

tuy những chuyện trước kia không có xúc phạm tới cô,

nhưng mà không biết kế tiếp còn có thể phát sinh chuyện gì?

"Không có việc gì, vừa rồi bác sĩ Mai cũng

nói, nghỉ ngơi một hai ngày thì được rồi, nhưng mà anh lại cố tình gọi bác Lâm

xin cho em nghĩ một tuần lễ, có phải là chuyện bé xé ra to không." Gương

mặt Ngãi Giai Giai khổ sở nói.

Một tuần lễ không biết cô sẽ bỏ rơi bao nhiêu

chương trình học rồi, xem ra phải trở về bổ túc lại mới được.

"Chính là bác sĩ Mai cũng nói, nếu như

không nghỉ ngơi cho tốt, sẽ có di chứng ." Tề Hiên dùng ngón tay trỏ chạm

cái mũi Ngãi Giai Giai, cưng chìu nói.

Cô bé ngốc, anh quan tâm cô, vì tốt cho cô, cô

còn phàn nàn.

"Thiếu chủ anh thật tốt, ha ha." Vẻ

mặt Ngãi Giai Giai hạnh phúc nói.

Có một người quan tâm cô như vậy, thật sự là đủ

rồi.

"Anh giống như không có làm chuyện gì a, em

lại nói anh thật tốt, thật là một cô bé dễ dàng thỏa mãn, nếu như phụ nữ trên

thế giới đều giống như em dễ dàng thỏa mãn như vậy, thật là tốt biết bao

a!" Tề Hiên tán thưởng.

"Thiếu chủ, kỳ thật Giai Giai cũng rất

tham, em luôn muốn ở cùng anh, nhưng mà em biết rõ, đó là không có khả

năng." Ngãi Giai Giai mất mát nói.

Còn ba ngày nữa, thiếu chủ của cô đã là vị hôn

phu của người khác rồi, cũng có nghĩa là cô có thể mất anh.

"Ngốc, đừng suy nghĩ quá nhiều, hết thảy có

anh đây!" Tề Hiên an ủi.

Dù cho đính hôn với Diệp Tầm Phương, cũng không

thể uy hiếp được tình cảm của anh với Ngãi Giai Giai, huống chi chỉ là đính hôn

mà thôi, chờ Tề thị thoát khỏi cảnh khó khăn, anh sẽ đá Diệp Tầm Phương cũng

không muộn.

Diệp Tầm Phương vừa đến ngoài cửa chợt nghe đến

những lời này của Tề Hiên, lập tức lạnh lùng cười.

Dễ dàng thỏa mãn, cô cũng không tin, loại người

biểu hiện ra thỏa mãn, trong nội tâm so với ai khác đều tham, cô nhất định sẽ

xé toang da mặt dối trá này của Ngãi Giai Giai, để cho Tề Hiên nhìn xem cô ta

rốt cuộc là một người có dạng gì. Thỏa mãn phải không, cô cũng không tin bạc

sáng lóa ở trước mặt cô ta, cô ta sẽ không động tâm.

Diệp Tầm Phương vốn muốn đi vào phá hư Tề Hiên

cùng Ngãi Giai Giai, nhưng mà nghe được những lời này của Tề Hiên, vì vậy buông

tha.

Thanh thuần cùng thỏa mãn, Tề Hiên chính là nhìn

những đặc tính này của Ngãi Giai Giai, xem cô làm sao từ từ hủy diệt cô ta, xé

toang khuôn mặt đạo đức giả của cô ta.

Diệp Tầm Phương tà ác cười, sau đó xoay người

rời đi. Cô hiện tại nên tìm cách xem làm như thế nào hủy hoại Ngãi Giai Giai,

chỉ cần thanh thuần cùng thỏa mãn của Ngãi Giai Giai ở trong mắt Tề Hiên không

hề có nữa, như vậy Tề Hiên tự nhiên sẽ ghét bỏ cô ta, cô cũng không phải đi

tranh giành cướp người.

Bởi vì Ngãi Giai Giai đi lại bất tiện, cho nên

ngày hôm sau Tề Hiên không cho cô tới công ty, miễn cho vết thương ở chân của

cô chuyển biến xấu .

Chính là Ngãi Giai Giai sau một ngày nghỉ ngơi,

cô cũng không cảm thấy bị chấn thương, hơn nữa Mai Tử Thành đem rượu thuốc lại

cho cô xoa rất tốt, nửa ngày cũng không đau đớn, thậm chí có thể đi lại, chỉ là

Tề Hiên lo lắng thái quá mà thôi.

Ngãi Giai Giai kềm nén không được, muốn đi Tề

thị tìm Tề Hiên, vì vậy lặng lẽ đi tới cửa, muốn lén chuồn đi.

"Giai Giai, con muốn đi đâu?" Bà Lâm

đột nhiên đi ra, hỏi.

"Mẹ Lâm, con muốn đi tìm thiếu chủ."

Ngãi Giai Giai cúi đầu, chột dạ nói.

"Thiếu chủ không phải bảo con nghỉ ngơi cho

tốt ư, ngoan, đừng đi loạn, chân của con còn chưa khỏe mà?" Bà Lâm kéo

Ngãi Giai Giai lại, không cho cô đi ra ngoài.

"Được rồi." Ngãi Giai Giai tâm bất cam

tình bất nguyện (không cam lòng, không muốn) mà ngồi vào sô pha, nhàm chán mở

ti vi xem.

Nếu như lúc này cô có thể ở Tề thị giúp thiếu

chủ phiên dịch văn kiện, thật là tốt biết bao a!

"Ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe, chờ chân con

khỏe hẳn, muốn đi nơi nào cũng được." Bà Lâm khuyên.

"Con đã biết mẹ Lâm." Ngãi Giai Giai

uể oải nói.

Thiếu chủ bây giờ đang ở đó làm gì, ăn cơm chưa,

có mệt nhọc hay không?

Ngãi Giai Giai không ngừng nghĩ, nghĩ Tề Hiên

rốt cuộc có ăn cơm hay không, có nghỉ ngơi tốt hay không, có rất nhiều văn kiện

chờ anh từ từ phiên dịch hay không.

Bà Lâm nhìn thấy Ngãi Giai Giai ngoan ngoãn ngồi

ở trên ghế sa lon, vì vậy đi phòng bếp chuẩn bị điểm tâm.

Ngãi Giai Giai nhìn thấy bà Lâm đi vào, ý niệm

muốn lén chuồn đi nhóm lên trong đầu lần

nữa, cô thật sự là không ngồi được a, trong nội tâm luôn nhớ thiếu chủ.

Mặc kệ, chỉ là đi ra bên ngoài, sau đó lại thuê

xe đi Tề thị, sẽ không có quá nhiều đường cho cô đi, cho nên chút vết thương ấy

ở chân cũng không có gì đáng ngại.

Ngãi Giai Giai lần nữa đứng lên, sau đó đi tới

cửa, lặng lẽ chạy ra ngoài, nhưng mà mới đi ra khỏi cửa chính, một chiếc tắc xi

liền lập tức đứng ở trước mặt của cô, hơn nữa tài xế còn chủ động hỏi thăm cô,

"Tiểu thư, muốn đi đâu?"

"Tôi muốn đi cao ốc Tề thị." Ngãi Giai

Giai không do dự mà lên xe, trực tiếp nói địa điểm với lái xe.

"Được." Lái xe hưng phấn nói, chuẩn bị

lái xe, sau đó xe còn chưa có khởi động, một người đột nhiên xông lên xe của

anh ta.

"Tôi cũng đi." Trần Tiểu Ngoạn từ rất

xa nhìn