Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa

Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322083

Bình chọn: 8.00/10/208 lượt.

g gõ bàn phím vang lên sau màn

hình.

“Chào Đan tiên sinh, tôi là trưởng trấn trấn Hoa Đào.” Cô dịu dàng mở miệng, nghe thấy tiếng gõ bàn phím dừng lại, khuôn mặt người đàn ông

lập tức lộ ra sau màn hình.

Cô hơi hơi sửng sốt, vì tướng mạo trẻ tuổi của người đàn ông. Cô vốn

tưởng rằng đối phương ít nhất cũng là người trung niên bốn mươi, năm

mươi tuổi, nhưng người đàn ông trước mắt nhiều lắm cũng chỉ ba mươi mà

thôi.

Hơn nữa…… Bề ngoài cũng không tệ lắm, chính xác mà nói, cấp bậc

“không tệ” này xem ra là thượng đẳng. Anh có mái tóc ngắn thư sinh, là

kiểu tóc chỉ cần phất nhẹ là có thể lộ ra khuôn mặt đẹp, ngũ quan trẻ

đẹp lịch sự dễ nhìn, nhưng mà có hơi đứng đắn nghiêm cẩn, khi nhìn thấy

cô, người đàn ông đó nhíu mày cực nhẹ.

Ừ…… Xem ra là một người đàn ông nghiêm túc.

Lúc Đồ Kiều Kiều đánh giá anh, Đan Thiên Tề cũng cẩn thận đánh giá

người phụ nữ trước mặt, đẹp không tỳ vết. Cô gái trước mặt rất đẹp,

chính xác mà nói, tuy rằng anh gặp qua nhiều mỹ nữ, nhưng mà người trước mắt này có thể xem là cực phẩm.

Anh vốn tưởng trưởng trấn là người trung niên bốn mươi, năm mươi

tuổi, không ngờ lại là một mỹ nữ dịu dàng, nhìn cô hẳn là chưa đến ba

mươi tuổi, lại nhìn cách cô ăn mặc ……

Âu phục bó sát, bờ vai trắng nõn như sữa, hơi lộ ra rãnh ngực…… Cô

giống như món kem vani ngon miệng, chẳng qua là, người bị hòa tan nhất

định sẽ bị phục dưới váy của cô.

Cách ăn mặc này rất đẹp, nhưng lại không phù hợp với hoàn cảnh. Hôm

nay tới để ký hợp đồng, không phải là hẹn hò cùng bạn trai, ăn mặc thành công chúa như vậy để làm gì?

Lại nhìn nụ cười ngọt ngào không tỳ vết kia, đôi mắt đơn thuần một

chút chỉ số thông minh cũng không có. Sắc mặt Đan Thiên Tề hơi trầm

xuống, trực giác cho thấy mỹ nhân trước mắt này chẳng qua chỉ là một bao cỏ (người ngu ngốc).

“Chào Đồ tiểu thư.” Anh đứng dậy, bước ra khỏi bàn làm việc.

“Xin chào.” Đồ Kiều Kiều lộ ra ánh mắt thưởng thức, không ngờ người

đàn ông này trời sinh đúng là cái giá áo, có lẽ cao 185, tây trang mặc

lên người anh nhìn rất đẹp.

Ánh mắt của cô làm cho Đan Thiên Tề hơi hơi nhíu mày, ánh mắt càng lộ ra tia xa lánh, nhưng vẫn giữ phép vươn tay đến trước mặt cô. Đồ Kiều

Kiều cũng vươn tay nắm chặt tay anh, thu hết sắc mặt người đàn ông này

vào trong đáy mắt, cô là người nhìn sắc mặt đoán suy nghĩ, cũng đoán

được người đàn ông này bây giờ đang nghĩ gì.

Xem ra, anh ta đã coi cô là một cô gái có diện mạo không có đầu óc.

Đối với loại hiểu lầm này, Đồ Kiều Kiều đã sớm quen, cũng không để ý, dù sao chuyện này đối với cô chỉ có lợi chứ không có hại, như vậy thì

lúc bàn điều kiện trong hợp đồng cô mới có thể giả heo ăn hổ, cô rất

hiểu câu “Người tài vẻ ngoài đần độn” này.

Bàn tay nhỏ bé mềm mại không xương trắng mịn giống đậu hủ, Đan Thiên

Tề hơi hơi dao động, phát hiện móng tay của cô được chăm sóc cẩn thận,

hơn nữa cũng không vẽ hoa vẽ lá như trào lưu bây giờ.

Anh hơi kinh ngạc, anh nghĩ một tiểu thư như cô phải sơn móng tay vẽ hoa văn! Ít nhất, theo kinh nghiệm của anh là thế.

Tiếng gõ cửa làm cho anh hoàn hồn, anh không dấu vết buông tay ra, Lí thư ký bưng trà tiến vào, đặt lên bàn, lại không tiếng động lui ra

ngoài.

“Mời ngồi.” Đan Thiên Tề vươn tay chỉ ghế sô pha mời Đồ Kiều Kiều

ngồi rồi lập tức đến bàn làm việc cầm hợp đồng, đến một cái ghế sô pha

đối diện ngồi xuống.“Đồ tiểu thư, đây là hợp đồng, không có vấn đề gì

thì chúng ta có thể ký kết luôn.” Anh đưa hợp đồng cho cô.

Lần hợp tác này tuy rằng do CEO căn dặn, nhưng mà người phụ trách khu nghỉ mát là anh, kế hoạch, tiến trình thi công, mọi hạng mục đều do anh giám sát chỉ huy. Mà ngay từ đầu, anh đã ủng hộ lần hợp tác này.

Trấn nhỏ Hoa Đào cũng là một đối tượng làm ăn tốt. Trấn nhỏ này tuy

hẻo lánh, nhưng mà quan cảnh rất được, gần đây phát triển cũng nhận được nhiều lời khen ngợi. Anh đánh giá lần hợp tác này khá cao, ngay từ đầu

đã thảo luận qua với CEO, nhưng anh ta lại không đồng ý.

Không ngờ sau khi khu nghỉ mát được khởi công, CEO lại lệnh cho anh

nhất định phải hợp tác với trấn nhỏ Hoa Đào. Về phần nguyên nhân, anh

cũng đoán được đại khái.

Tin đồn về cấp trên thời gian trước cũng hot một thời, cho dù anh

không có hứng thú với mấy tin đồn, nhưng thân là trợ lý của CEO, anh

cũng nghe ít nhiều một số chuyện.

Nghe nói vị hôn thê của CEO là người của trấn nhỏ Hoa Đào, nghĩ cũng

biết đây là yêu cầu của phu nhân tương lai CEO. Nhưng mà làm việc cùng

nhau lâu như vậy, anh không ngờ CEO từ trước tới nay luôn công tư phân

minh lại làm một việc ảnh đến công việc như vậy, điều này làm cho anh

rất bất ngờ. Nhưng mà cũng không liên quan gì đến anh, trách nhiệm của

anh là điều hành khu nghỉ mát quy hoạch tốt, anh mới có thể yên tâm giao cho cấp dưới, về tổng công ty.

Đan Thiên Tề nhìn đồng hồ trong tay, đã qua 10 phút, anh lạnh nhạt mở miệng.“Đồ tiểu thư, hợp đồng không có vấn đề gì chứ?” Cô đã lãng phí 10 phút của anh, chỉ có mấy tờ giấy mà thôi, có cần đọc lâu như vậy hay

không? Hay là vị tiểu thư này đọc không hiểu?

Tuy rằng ngữ khí của Đan Thiên Tề rất khách khí, như