Cưng À, Cưng Chiều Anh Nữa Đi!

Cưng À, Cưng Chiều Anh Nữa Đi!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322014

Bình chọn: 7.00/10/201 lượt.

càng kịch liệt.

Từ từ nhắm hai mắt, Đan Tiểu Phù cơ hồ là vô lực di chuyển, toàn thân mềm nhũn, một đêm kịch chiến hơn nữa kích tình mới vừa rồi, làm cho cô rốt cuộc không còn một chút khí lực.

“Allen đính hôn là giả ?” Thiệu Duẫn ngồi dậy, nhìn khắp thân thể mềm mại của cô, trên người lộ ra dấu vết cùng dục vọng hắn lưu lại, mà hoa huyệt vẫn không ngừng chảy ra yêu dịch, quyến rũ xinh đẹp làm cho con ngươi đen càng thâm.

Đan Tiểu Phù chậm rãi mở mắt ra, nghe hắn hỏi, thấy hắn vẻ mặt lạnh nhạt, nhưng ánh mắt cũng là bình tĩnh hiểu rõ hết thảy, nhất thời hiểu được người đàn ông này đã biết tất cả.

Cô khẽ liếm đôi môi khô ráo, thanh âm kiều nhuyễn vẫn đang khàn khàn : “Không, là thật, nhưng quả thật là quyết định bất ngờ.” Cô thành thật thừa nhận.

“Vì làm cho anh lưu lại ?”

“Đúng nha !” Cô gật đầu.

“Vì sao ?” Thiết kế tất cả, mục đích của cô là gì ?

“Đương nhiên là vì anh.” Nhịn xuống đau nhức, Đan Tiểu Phù đi đến chỗ hắn, ngồi vào trên đùi hắn, mềm mại tiến sát trong ngực hắn.

Thiệu Duẫn vốn định đẩy ra cô, lại nhìn đến dấu vết trên người cô, do dự thu tay lại.

“Em nói kết giao là thật sự.” Ôm cổ hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn dán bên gáy hắn, cô mềm mại nói: “Nhưng nhìn anh không tin, đương nhiên trước đùa giỡn chút thủ đoạn.”

“Em thật đúng là dụng tâm lương khổ.” Thiệu Duẫn hừ lạnh.

Đan Tiểu Phù ngẩng đầu cười với hắn : “Là với anh, đáng giá.”

Thiệu Duẫn trừng cô, hắn rõ ràng là châm chọc cô, cô lại còn cười được : “Anh không thể kết giao với em, lên giường cũng không có ý nghĩa gì cả.”

“Em biết nha !” Cô sẽ không ngây thơ mà nghĩ lên giường rồi hắn sẽ phụ trách, hơn nữa cô cũng không cần hắn phụ trách, đều là người trưởng thành rồi, nam nữ hoan ái thực bình thường.

Thấy vẻ mặt cô bình thản, nhìn không ra cô đang nghĩ cái gì, Thiệu Duẫn không khỏi nheo mắt : “Hơn nữa sau khi kỳ nghỉ chấm dứt anh sẽ về nước Mĩ, với em là không có khả năng.”

“Ừ, này em biết.” Đan Tiểu Phù gật đầu hiểu rõ.

“Cứ như vậy ?” Phản ứng của cô liền đơn giản như vậy?

“Ừ……” Đan Tiểu Phù khẽ nghiêng đầu, đôi mắt nhẹ chuyển, lộ ra tươi cười lấy lòng : “Bằng không thế này là được, chúng ta ở bên nhau, nhưng trong lúc bên nhau anh cũng có thể ở bên người phụ nữ khác, mà em thì, cũng chỉ sẽ có một mình anh, như vậy được không ?” Đều là hắn có lợi, đối với hắn không tệ đi ?

“Cái gì ?” Nghe được đề nghị của cô, Thiệu Duẫn sửng sốt, không thể tin nhìn cô : “Đan Tiểu Phù, em đang nghĩ cái gì ?”

“Coi như là thử nghiệm nha !” Cô cười, ngón tay nhẹ vẽ trên ngực hắn : “Hơn nữa trong lúc này, chỉ cần anh muốn, tùy anh muốn làm gì em đều được a……”

“Em……” Lời của cô làm cho thân thể hắn nóng lên, dục vọng dưới bụng lại ẩn ẩn muốn nổi lên.

“Như thế nào ? Muốn không ?” Cô nâng mắt nhìn hắn.

Thiệu Duẫn không hiểu cô đang nghĩ cái gì, nhìn cô, hắn không biết cô đang muốn làm gì, sao lại đưa ra hiệp nghị này, nhưng lại là bất lợi cho cô ?

Hắn nhíu mày, đoán được suy nghĩ của cô : “Em đừng nghĩ đến một ngày anh sẽ yêu thương em.”

“Cũng không chắc là em không chán anh trước đâu !” Khả năng này cũng không phải không có nha !

Người phụ nữ này…… Lời của cô chọc giận hắn.

“Được.” Hắn đáp ứng : “Em cũng đừng hối hận.”

A, cô là chờ những lời này của hắn.

“Vậy, đánh dấu.” Cô dùng sức hôn lên môi hắn, khi muốn lùi lại, hắn lại nắm chặt cái gáy của cô, ngậm chặt cánh môi, thân thể đè lên cô.

“A ! Thiệu……” Toàn thân cô còn rất mệt !

Hắn không cho cô cơ hội cự tuyệt, lập tức xâm chiếm cô, làm cho cô rên rỉ dưới người hắn, người phụ nữ này chỉ có khi rên rỉ mới sẽ không chọc giận hắn.

Nếu là hiệp nghị chính cô đưa ra, vậy hắn sẽ “Hưởng dụng” cô thật tốt.

Chán ?

Hừ ! Ai chán trước còn không biết đâu ! Trên trang bìa tạp chí là một người đàn ông mặc bộ tây trang Armani màu xám đậm, cũng không cởi hết áo sơmi mà chỉ mở hai nút trên, mái tóc đen ôm sát hỗn độn lại có hình, gọng kính trên mặt lại làm hắn càng có vẻ lịch sự, nho nhã lại gợi cảm, khóe môi đẹp mắt gợi lên, bộ dáng hăng hái đủ để mê đảo tất cả các cô gái.

Đan Tiểu Phù nhìn chỗ khác, chuyển đến cô gái bên người người đàn ông kia.

Thật tâm mà nói, đó là một mỹ nữ, đứng bên người đàn ông đó giống như ông trời tác hợp cho, mà cô gái kia nhìn người đàn ông rồi cười, tay nhỏ bé ôm lấy cánh tay người đàn ông, bộ dáng chim nhỏ nép vào người tươi ngọt làm cho người ta hâm mộ số người đàn ông kia thật tốt.

Vương tử cùng công chúa, thật sự là một hình ảnh đẹp.

Lại dời mắt đến lời bình dưới tạp chí ——”Chuyện tốt gần đến” bốn chữ rơi vào đồng tử cô.

“Chậc chậc chậc. . . . . .” Một bàn tay lấy đi tạp chí, trưởng trấn xinh đẹp ngồi xuống đối diện Đan Tiểu Phù, chân dài vén, ngón tay nhỏ nhắn lật tạp chí .

“Công chúa nhà giàu và luật sư nhà danh môn có tình cảm lưu luyến, thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, hai người cùng học ở trường Havard, tốt nghiệp rồi lại cùng vào làm ở sở sự vụ luật sư , có thể nói phu xướng phụ tùy, theo phỏng vấn, cha mẹ hai bên đã sớm chấp nhận tình cảm của hai ngườinói vậy tương lai không lâu chắc chắn sẽ có một hôn lễ của nhà giàu làm cho người ta không ngừng tá


XtGem Forum catalog