
anh chóng xoay người chạy trốn.
” Cha..” đây là cái ý tứ gì ?
” Đứa bé ngoan, cha ra bên ngoài ăn, còn có, hôm nay nha môn có việc, sẽ không trở lại” thanh âm theo Cát phụ tù xa truyền đến
Cát phi Hoa cơn tức không có chỗ phát, căm giận không thôi ngồi xuống, tính hóa bi phẫn vì thèm ăn.
Hiệp nhàn Khanh tâm tình sung sướng.phương thức cha con Cát thị ở chung làm hắn nhạc nhiên rất nhiều, là một loại cực kỳ hâm mộ.
” Vương gia, mời ngài ngồi” Đại Diệp lịch sự mời khách ngồi lên ghế trên.
”hôm nay thời tiết rất tốt, không bằng chúng ta đi dạo
quanh hồ đi ?” Hiệp nhàn Khanh đối với chỗ ngồi Đại Diệp mời làm như
không thấy, công khai ngồi vào bên người Cát gia tiểu thư, hơn nữa lấy
một loại tư thế vô cùng thân thiết đối nàng nói chuyện.
Cát phi Hoa chuyên tâm ăn cháo.Hiệp nhàn Khanh bình thản ung dung cầm lấy một đôi đũa gắp giúp nàng đồ ăn sáng
Hạ nhân hầu hạ trong nhà ăn đều trừng lớn mắt nhìn , nàng ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt hung tợn ” vương gia, ta có tay”
” trước tiên luyện tập một chút ngày sau vợ chồng ở chung chi đạo cũng là chuyện không sai ” hắn thong dong mà chống đỡ
Cát phi Hoa thôi uống cháo, dùng chiếc đũa chỉ vào hắn,
cắn răng nói: “ vương gia , thỉnh chú ý ta đang ăn cơm, tuy rằng ghê tởm muốn chết, luật pháp mặc kệ, nhưng là thỉnh nghĩ đến tâm lý đối tượng được lo lắng”
Hiệp nhàn Khanh cười không tiếng động, nữ nhi thú
vị như nàng , Cát ngự sử đến tột cùng là như thế nào dạy dỗ ? Nếu tương lai hắn có nữ nhi nhất định cũng muốn dạy như vậy ( ặc, chưa chi
mà…………)
Đợi chút, hắn vừa nghĩ cái gì ? Nữ nhi ?
Cổ quái nhìn thoáng qua giai nhân bên người , khóe miệng tươi cười mở
rộng. Xem ra trước đó đem nương của nữ nhi thu phục mới được.
Ánh mắt hắn vì sao quỷ dị như vậy ?
T rong phút chốc nàng có loại ảo giác này, nam nhân này tựa hồ đem nàng thành điểm tâm trên bàn, cân nhắc theo chỗ nào xuống tay.
Nàng đột nhiên cảm thấy một trận ác hàn, cả người run lên !
Cát phủ hoa viên
Cỏ cây phồn thịnh, nụ hoa vừa mới nở ra, ở sau giữa trưa nắng dương quang chiếu rọi, có vẻ không đơn lẻ, cảnh đẹp ý vui.
Cát phi Hoa lười biếng , mệt mỏi ghé vào trên lan can
nhuyễn điếm , tóc đen phủ áo, mí mắt giống như mở như đóng, cả người đắm chìm trong ánh nắng ấm áp, tựa như một tinh linh lạc đường rơi xuống
nhân gian.
Hiệp nhàn Khanh bước vào vườn nhìn đến tình hình bên trong, màu mắt buồn bã, một chút ý cười yên lặng từ khóe miệng giơ lên.
” không thể tưởng tượng được tiểu thư có bộ dạng tao
nhã này , đáng tiếc vườn này xuân sắc không kịp một phần mười tú sắc của tiểu thư”
Vốn có chút buồn ngủ, giai nhân nghe đến âm thanh này, lập tức bừng tỉnh, mở to mắt
” Ngươi vào bằng cách nào ? ” nơi này là sau hoa viên, là nàng tùy tâm sở dục chuyển qua, hắn ngay cả một nơi sạch sẽ cuối
cùng này cũng phải nhúng chàm ?
” tự nhiên vào đến “
Nàng hít sâu một hơi ” ta chưa bao giờ hoài nghi chuyện vương gia ngài có chân “
Hiệp nhàn Khanh cười nói ” ai nha, cũng không biết vì
sao, mỗi lần nghe được âm thanh tiểu thư nghiến rắng nghiến lợi như
vậy, luôn làm cho bổn vương tâm hỉ muốn điên “
Bởi vì ngươi là người điên ! Cát phi Hoa không khỏi đối với trạng thái tinh thần của hắn kết luận.
” ngươi tới làm cái gì ? “
” tới làm cái gì ?” hắn hơi hơi nghiêng đầu, làm dáng
suy tư ” nếu ta nhớ không lầm có nói , ba ngày sau sẽ có kiệu hoa đến
nâng ngươi nhập Tiêu dao vương phủ “
” cái gì ?” nàng sợ tới mức nhảy dựng lên, thiếu chút ở trên lan can ngã xuống , may mắn Hiệp nhàn Khanh nhanh tay lẹ mắt một
phen nâng nàng.
” vì sao ta không biết ? ” lập gia đình là nàng, vì sao không có người đến thông báo nàng một tiếng ?
” không phải bổn vương nay đến nói cho ngươi việc này ?” hắn như trước đão thần khắp nơi
” ta không lấy chồng !”
” ngươi xác định có thể ?”
Nàng phi thường xác định không thể, mà điều này làm cho
nàng cực kỳ buồn bực . nàng muốn gả là trượng phu nàng yêu, không phải
lấy nàng làm tấm gỗ trên sông để bám vào
” tuy rằng sau giữa trưa ánh nắng mặt trời thực ấm áp,
nhưng là ở vườn nghĩ ngơi cần phải thêm kiện chăn mền, nếu là trước khi
thành thân bệnh nhẹ, không tốt”
” ai cần ngươi lo, đem tay ngươi tránh ra” biểu hiện
chân thành như vậy, tất cả đều là hư tình giả ý, chỉ cần nghĩ đến hắn vì không nghĩ cưới công chúa nên mới thú mình, khiến cho nàng tức giận
lòng lại tràn đầy buồn bã.
Hắn mí mắt cụp xuống, cười khẽ ” nhất thời quên còn đang giúp đỡ tiểu thư, bồn vương cũng là chân tay hơi quá”
Tayhắn vừa ly khai, Cát phi Hoa tâm tình kích động
thoáng bình phục, có lẽ bàn tay kia vẫn truyền đến độ ấm làm nàng mau
đứng lên.
Thấy nàng kiều nhan nhân dưới ánh mặt trời chiếu xạ mà
nhiễm thượng một tầng hoa hồng hồng, hắn không khỏi tâm thần rung động.
Ngày tốt cảnh đẹp như thế , thích hợp nhuyễn ngọc ôn hương ôm đầy cõi
lòng nhất.
Chỉ tiếc tương vương có mộng, thần nữ vô tâm , nàng một bộ vẻ mặt ước gì cách xa hắn thật là làm cho người ta cảm thấy thất bại.
” người ta ngày cưới vui sướng, vì sao trên mặt tiểu thư không hề có loại tình cảm này ?” hắn biết rõ còn cố hỏi
Quả