Công Chúa Quý Tính

Công Chúa Quý Tính

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325030

Bình chọn: 10.00/10/503 lượt.

ụ, việc này nhất định phải là lần cuối cùng nếu là còn có lần sau… Ngươi liền chôn cùng đi.”

Sắc mặt Lã Dẫn đột nhiên thay đổi: “Thái y nói Bình Dương không có việc gì .”

Ta nói: “Đúng vậy, nhưng là muốn ngươi đi cùng đứa nhỏ trong bụng Bình Dương.”

Vô Mẫn Quân: “…”

Sự tức giận của Vô Mẫn Quân biến mất, ngồi xuống ghế, chỉ trong chốc lát

Thái y đã đi ra thông báo cả mẹ lẫn đứa bé đều không có việc gì, chỉ là

hơi động vào thai khí một chút, cần phải điều trị vài ngày, cũng nói

hiện tại Bình Dương mãnh liệt yêu cầu Lã Dẫn và chúng ta đi vào.

Sau khi đi vào, thấy sắc mặt Bình Dương tái nhợt nằm ở trên giường, Bình

Dương thật ra không thấy Lã dẫn, mà là trực tiếp nói với ta nói: “Hoàng

huynh, những lời vừa rồi của mọi người ở bên ngoài, muội đều nghe thấy

hết.”

Ta: “… Ừ.”

“Không nên trách Lã dẫn, là muội tự mình

cáu kỉnh, ” Bình Dương khổ sở nói, “Huynh trăm ngàn đừng giết Lã Dẫn,

nếu vậy đứa bé sẽ là không có… Về sau nhất định không cóchuyện gì ngoài ý muốn , nhưng mà, nếu thật sự không có…còn có thể lại cố gắng, nhưng Lã

Dẫn không có, thì Lã Dẫn cùng đứa bé cũng sẽ không có …”

Ta: “…”

“Được rồi, được rồi, nói linh tinh gì vậy, ta nói hắnmột chút mà thôi.” Ta

trấn an nói, “Muội nghỉ ngơi cho khỏe đi, lúc này phải thật cẩn thận, đã có đứa bé còn suốt ngày tức giận .”

Bình Dương gật gật đầu.

Bình Dương không có gì đáng lo, Lã Dẫn cũng bị giáo huấn một chút, sau Bình

Dương chủ động nói muốn hồi cung, ta cùng Vô Mẫn Quân nghĩ nghĩ, phủ

công chúa cách hoàng cung cũng không quá xa, lập tức có thể đến, mà

trong cung có thể giúp công chúa điều dưỡng tốt hơn, ngự y cũng gần hơn

vì thế đồng ý.

Bình Dương cùng Lã Dẫn trở về Bình thân điện họ ở từ trước, mà ta lôi kéo Vô Mẫn Quân trở về chưởng kiền điện.

Chờ dùng xong bữa tối, ta và Vô Mẫn Quân cho người lui ra, hai người ở trong Chưởng Kiền điện uống viên thuốc kia.

Viên thuốc uống xong, vô cùng chua sót, ta cau mày nuốt xuống, thân thể liền cảm thấy một trận lắc lư, trong óc cũng choáng váng choáng váng mơ hồ,

cảm giác rất giống với bị say rượu nhưng ý thức lại tỉnh táo hơn so với

khi say rượu, chỉ giống ở điểm thân thể như ở trong không trung lắc lắc

lư lư. Dần dần, ta không chịu được mà nhắm mắt lại, cảm giác ý thức của

mình đang càng ngày càng bị hút ra, tựa như nó trở thành một cái gì đó,

giống như một làn khói, hoặc một dòng suối lặng yên không một tiếng động rời khỏi thân thể.

Ngay sau đó, một lực hút rất mạnh truyền đến

từ đối diện, ta không thể mở to mắt, chỉ có thể chịu khống chế bị lực

hút kia hút đi, sau lưng cũng truyền đến một lực đẩy rất mạnh, giống như vừa có người túm ta, vừa có người phụ ta đưa ta tới một thân thể khác.

Chậm rãi , ta cảm giác tất cả đều an tĩnh lại, ý thức mơ hồ trong đầu mình

dần dần bình tĩnh trở lại, cũng giống như có dòng nước ấm cuồn cuộn

không ngừng nhập vào trong ý thức của mình, chậm rãi hòa hợp cùng với

thân thể mà nó ở bên trong này, hai cái lại hòa hợp thành một thể thống

nhất một lần nữa.

Qua ước chừng một khoảng thời gian chén trà, ta cảm giác bản thân mình đã tốt hơn rất nhiều, nhẹ nhàng mở to mắt.

… … Người kia là ai.

Người này không phải Bình Dương sao? ! ? ! Ta có chút hỏng mất, chỉ thấy Bình Dương lộ ra một cái vẻ mặt trước kia muội ấy chưa từng lộ ra.

Có chút giãy dụa cùng nghi hoặc mở miệng, ta nói: “… Vô Mẫn Quân?”

Sắc mặt “Bình Dương” khó coi gật gật đầu.

Ta thống khổ ôm đầu: “Ngươi biến thành Bình Dương như thế nào?”

Hỏi xong ta liền phát hiện không thích hợp , nếu ta trở thành chính mình, vậy cũng không đến mức nhìn thấy là Bình Dương!

Cúi đầu nhìn nhìn tay của mình, là tay nam nhân, hơn nữa có rất nhiều vết

chai, có thể nhìn ra được là người rất chịu khó luyện công…

Ta nuốt nuốt nước miếng, nói: “Ta là Lã dẫn… ?”

Vô Mẫn Quân với ta giống nhau thống khổ gật gật đầu.

“Tại sao có thể như vậy? !” Ta ôm đầu, bỗng nhiên nghĩ đến hai kẻ kia bị

chúng ta đuổi về ngự phòng ăn gà vịt… sẽ không phải là khiến cho Bình

Dương với Lã Dẫn ăn chứ? !

Ta hít một hơi khí lạnh, hỏi Vô Mẫn Quân: “Có thể là do vấn đề gà vịt hay không?”

Vô Mẫn Quân nói: “Hiển nhiên là vậy…”

“Ô, lúc trước vì sao không nghĩ tới như vậy chứ, uy lực của thuốc này lại lớn như vậy…”

Vô Mẫn Quân nói: “Quên đi, trước cứ ngồi ở trong này đi, trong chốc lát Bình Dương với Lã Dẫn hẳn là sẽ tới tìm chúng ta.”

Ta bất an gật gật đầu, rồi sau đó có chút ủ rũ ngồi ở trên giường, nói:

“Như thế nào thảm như vậy, không quay về thân thể chính mình thì cũng

được, lại còn biến thành một nam nhân khác…”

Vô Mẫn Quân không nói gì.

Ta bỗng nhiên nhớ tới cái gì, đột nhiên nhìn về phía hắn…

Bình Dương là một phụ nữ có thai!

Vậy Vô Mẫn Quân…

Nuốt nuốt nước miếng, ta có chút khẩn trương nói: “Ngươi, ngươi cảm giác thế nào?”

Vô Mẫn Quân hít sâu một hơi, hơn nữa ngày mới phun ra hai chữ: “Đừng hỏi.”

“…”

Ta, ta không phải cố ý , nhưng ta như thế nào nghĩ tới như vậy liền buồn cười…

Cắn môi, ta thật vất vả nhịn cười, nói: “Ngươi trăm ngàn đừng nóng giận, phụ nữ có thai là không thể tức giận.”

Vô Mẫn Quân: “…”

Qua


The Soda Pop