
h mình mà làm nên tên tuổi. Về chuyện hai
người bọn họ rời xa nhau, không phải lỗi ai cả , chính là duyên hết mà
thôi……
Hít một hơi thật sâu, Hạ Tiểu Tiệp nhắc nhở chính mình cần phải đi, cô còn phải vào công ty một chuyến.
Mang theo cõi lòng đầy phiền muộn, cô xoay người, vừa ngước mắt lên, cô liền cùng với một người đứng cách năm mét vừa vặn bốn mắt giao nhau.
Cô nháy mắt giật mình, bỗng
nhiên cũng ngây ngẩn cả người, toàn bộ cơ thể ngây ra như phỗng, khó có
thể tin, thoáng như trong mộng.
La Khiêm!
Như thế nào là hắn? Hắn như
thế nào sẽ xuất hiện ở trong này? Sau khi thành danh, hắn không phải đều sống ở nước ngoài sao? Chưa bao giờ nghe qua tin tức hắn trở về nước,
giờ phút này hắn như thế nào lại ở chỗ này?
Cô không phải đang nằm mơ chứ?
Cô kinh ngạc nhìn hắn, đầu óc trống rỗng.
La Khiêm cũng không nghĩ tới việc như vậy gặp lại cô.
Trải qua năm năm, ngày hôm
qua hắn mới lần đầu tiên nghe thấy tin tức có liên quan đến cô, không
nghĩ tới hôm nay lại như thế gặp mặt, nhưng lại là đột ngột xảy ra tình
huống như vậy. Ông trời củng khá là biết sắp xếp đi?
Tối hôm qua bởi vì đột nhiên nghe thấy tin tức của cô, gợi lên rất nhiều ký ức, làm cho hắn mất ngủ
cả đêm, lăn qua lộn lại rốt cuộc ngủ cũng không được.
Buổi sáng trời trong xanh,
hắn liền buông tha không giãy dụa nửa, rời giường thay áo ra ngoài, tính thuê một chiếc xe đi đến nơi hán từng ở lúc trước một chút, hắn vừa
bước xuống xe taxi, liền thấy hình ảnh khắc sâu ở trong lòng hắn, hình
ảnh quấn lấy tâm trí của hắn cả đêm đã xuất hiện ở trước mắt hắn.
Cô một chút cũng không có gì đổi khác, vẫn là một mái tóc thẳng thật dài, thân hình tinh tế, da thịt trắng nõn, khuôn mặt tuyết trắng đoan trang, mặc kệ đứng ở chỗ nào đều
đẹp tựa như tranh vẽ.
Cô đứng ở trên lối đi bộ, ánh mắt thẳng tắp nhìn đường cái đối diện.
Nơi đó từng có vật kiến trúc củ, bề ngoài thoạt nhìn tựa như sắp hỏng, nhưng kỳ thật còn rất chắc
chắn, cũng không có người lên án vấn đề nước bị rỉ, tiền thuê nhà lại
tiện nghi, khuyết điểm duy nhất là chủ cho thuê nhà có điểm lười, đèn
trên hành lang đã hư nhưng một năm cũng không sữa, còn lại cũng tốt.
Đó từng là nhà hắn, cũng thời điểm hai người bọn họ ở cùng một chỗ, địa phương ở lâu nhất.
Bởi vì hắn cùng cô hiện tại
không có quan hệ, hắn ngay cả một lần ước hẹn bình thường củng chưa có
cho cô, hai người nếu không ở trong nhà, thì cô sẽ theo hắn đi xung
quanh chụp ảnh, tất cả đều là không cần ước hẹn, mà cô lại ngay cả câu
câu oán hận hoặc bực tức đều không có nói với hắn.
Nàng thật là một nữ sinh
tốt, đến nổi hắn thường cảm thấy chính mình không xứng với cô, cho nên
cô gạt bỏ hắn, hắn cũng không có chút oán hận, nhưng vẫn là có điểm đau
lòng, có điểm phiền muộn, có điểm hận chính mình nhỏ bé vô lực, cứ như
vậy mà thôi.
Không chuyển mắt vẫn đang nhìn cô, La Khiêm ngóng nhìn cô, ánh mắt cơ hồ là si mê, nhưng là chính mình không biết.
Hắn suy nghĩ, cô vì sao xuất hiện ở nơi này, giờ phút này trong lòng nghĩ cái gì? Hắn có thể tự kỷ
một chút, nghĩ cô cùng hắn, chưa bao giờ quên đối phương, hơn nữa hiện
tại đang tưởng niệm hắn?
Cô đột nhiên xoay người lại, cùng hắn bốn mắt giao nhau, làm hắn hoảng sợ. Cô tựa hồ cũng bị việc
hắn xuất hiện bất ngờ thế này dọa đến ngây ra như phỗng, cứ như vậy kinh ngạc nhìn hắn, cũng không nhúc nhích.
Cảm giác xấu hổ sao?
Cũng không đúng, chỉ là có
chút cảm giác là lạ trong lòng bọn họ trong lúc đó, dù sao bọn họ đều đã năm năm chưa từng gặp mặt.
Hắn từ từ bước về phía cô, mang theo vẻ mỉm cười thản nhiên cùng cô chào hỏi.
” Hi, đã lâu không thấy.”
Hạ Tiểu Tiệp vẫn có chút ngây ngốc, trừng mắt nhìn, một hồi lâu cô mới mở miệng đáp lại hắn.
” Đã lâu không gặp.” Thanh âm của cô có điểm khàn khàn.
” Dạo này, ngươi sống tốt không?” Hắn ngóng nhìn cô, nhẹ giọng hỏi.
Cô gật gật đầu. Trừ bỏ thời điểm nhớ hắn tưởng niệm thành tranh, còn lại đều tốt lắm.
” Ngươi không hỏi lại ta, ta sống tốt không à?’” Hắn hỏi cô.
” Ta biết ngươi quá rất khá, ông Max. Chúc mừng ngươi thành công.” Cô thành tâm thành ý chúc mừng
hắn, tuy rằng đây là một câu nói chúc mừng.
” Ngươi biết ta là mr.Max?” Hắn có chút kinh ngạc.
” Ta có xem qua tin tức của
ngươi ở các bản tin, ngươi ở giới chụp ảnh quốc tế rất có danh tiếng,
triển lãm cá nhân phong bình vẫn đều tốt lắm.”
La Khiêm có chút đăm chiêu
nhìn cô. Không nghĩ tới cô thế nhưng chú ý hắn, này có ý nghĩa gì? Hắn
trong lòng nháy mắt dấy lên một tia hy vọng.
” Ngươi…… Kết hôn sao?” Ngăn chặn không được nghi vấn, phút chốc theo miệng hắn phun ra.
Hạ Tiểu Tiệp sửng sốt, cười nhẹ sau đó mới lắc lắc đầu.
” Ta cũng còn không có.” Hắn không thể ngăn chặn thẳng thắn.
Cô giật mình ngạc nhiên nhìn hắn, hoàn toàn không ngừng tự hỏi chính bản thân hắn nói những lời này
với nàng là có ý gì.
” Đang vội sao?” Hắn lại hỏi cô.
Cô lắc đầu. Trên thực tế nàng vốn là phải đi làm, nhưng hiện tại việc đó không trọng yếu.
” Chúng ta tìm một chỗ thích nào đó nói chuyện tiếp được không?”
Hắn biểu hiện ra ngoài thái
độ cùng bộ dáng tựa như bằng hữ