Con Sâu Tình Yêu Của Con Mèo Trừu Tượng

Con Sâu Tình Yêu Của Con Mèo Trừu Tượng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322373

Bình chọn: 10.00/10/237 lượt.

ần không hề quen biết Jamie, hoặc là không nhớ ra đã từng gặp cậu ta ở đâu, bèn hỏi, “À, cậu là ai nhỉ?”

“Chào thầy, em đã gặp thầy hồi triển lãm tranh ở Pháp, lúc ấy chúng ta nói chuyện với nhau cũng khá hợp.”.

Lạc Tài Tần gật đầu cười, nói vài ba câu tiếp chuyện cậu ta.

Nói chuyện với Traai Thiếu Đông, Lương Tiểu Mạn thăm dò, còn anh ta chỉ trả lời cho có, hao người vòng vo lời ít ý nhiều. Ngô Diệu chợt nghĩ bản thân mình mới là người trái đất bình thường, bọn họ đều là người ngoài hành tinh.

“Em vừa rới đây đầu tư, tối nay sẽ tổ chức một bữa từ thiện long trọng, làm quen với những người có tiếng ở đây”. Jamie nói, đưa tấm thiệp mời cho Lạc Tài Tần, “Mời thầy và bạn gái cùng tới tham dự!”

Lạc Tài Tần nhận tấm thiệp mời, nhìn Ngô Diệu.

Ngô Diệu còn chưa trả lời, Trâu Thiếu Đông đột nhiên hỏi Jamie, “Cậu là cậu chủ trẻ của gia tộc Will phải không?”

“Đúng vậy”. Jamie hiển nhiên cũng quen Trâu Thiếu Đông, “Chào anh Trâu”.

Hai người bắt tay nhau rồi bắt đầu hàn huyên. Hóa ra gia tộc Will kinh doanh siêu thị và khách sạn, lần này tới thành phố đầu tư cũng có nhiều mối đầu tư hợp tác với công ty của Trâu Thiếu Đông. Lương Tiểu Mạn vốn đã là đối thủ cạnh tranh của Trâu Thiếu Đông, giờ lại thành nửa đồng nghiệp, lập tức nhạy cảm đánh hơi ra được chỗ có thể kiếm lời, bèn tham gia cuộc nói chuyện, để Trâu Thiếu Đông giới thiệu đôi bên.

Ngô Diệu hiếu kì đứng nhìn, Lạc Tài Tần đi tới một tay khoác lên vai cô, tay kia mở chiếc túi đặt trên bàn. Trogn túi có một bộ cốc thủy tinh, trên mỗi chiếc đều in hình một con mèo nhỏ đặc biệt, trông rất sống động.

“Anh nhìn thấy ở quán ven đường đấy”>

“Xinh quá!” Ngô Diệu cầm cốc lên soi dưới ánh mặt trời, “Làm cũng được. nhưng bán ở quán ven đường thì tiếc quá”>

“Anh hỏi giúp em rồi, gia đình bác bán quán này trước kia mở xưởng thủy tinh, chỗ bác ấy còn nhiều đồ làm bằng thủy tinh lạ nữa, lát nữa ăn xong đi xem nhé?”

“Được”> Ngô Diệu nhanh nhạy thấy đây là một cơ hội làm ăn.

Lúc này Trâu Thiếu Đông, Jamie và Lương Tiểu Mạn đã hẹn nhau ăn cơm, hỏi Ngô Diệu và Lạc Tài Tần có đi cùng không. Lạc Tài Tần lắc đầu.

“Cặp tình nhan bọn họ phải chàng chàng thiếp thiếp cơ, mấy người cô đơn chúng ta bàn chuyện làm ăn, đừng quấy rầy chuyện vui của người ta”. Lương Tiểu Mạn lạnh lùng nói.

Trâu Thiếu Đông đưa mắt liếc nhìn bàn tay đang đặt bên eo Ngô Diệu của Lạc Tài Tần, rồi nhìn đi chỗ khác, ho nột tiếng, nói với Jamie, “Chúng ta đi thôi”.

Jamie rất nhiệt tình nói muốn mời cơm, còn dặn Ngô Diệu và Lạc Tài Tần nhớ tối nay nhất định phải tham dự bữa tiệc của cậu ta. Trước khi đi, hình như Trâu Thiếu Đông còn muốn nói gì với Ngô Diệu, nhưng cuối cùng chỉ vẫy tay nói tạm biệt.

Ngô Diệu không nén nổi mà nhíu mày, nhìn anh ta thêm một lúc nữa, chợt cảm thấy má nóng lên.

“Á!” Ngô Diệu vung tay đánh một cái, Lạc Tài tần vội giữ tay co lại, “Hôn một cái mà cũng phải chịu đòn hả”. Cô lau mặt, nghe thím mì xào ở bên cạnh phá ra cười liền thấy ngượng ngùng, đạp Lạc Tài Tần một cái, “Đáng ghét”.

“Lúc nãy em nhìn Trâu Thiếu Đông làm anh ghen”. Lạc Tài Tần tựa vào bàn cười nói, “Anh ghen thì em chịu trách nhiệm sao đây”.

Tai Ngô Diệu nóng lên, lần nào Lạc Tài Tần cũng nói thẳng toẹt ra, “Ghen cái gì, nhìn một cái cũng không được chắc”.

“Không được. rõ ràng Trâu Thiếu Đông còn chưa dứt tình với em mà. Anh mặt dày cướp em từ tay cậu ra, thế nên bất cứ lúc nào cũng phải cảnh giác!”

“Anh đừng nói vớ vẩn. Em chẳng có quan hệ gì với anh ta cả”/.

Lạc Tài Tần đứng dậy, ôm eo cô mà cười, “Thế tối nay em mặc cái gfi xinh xinh dự tiệc nhé? Anh mua một bộ đầm dạ hội đẹp cho em, là kiểu phải hở ngực hở lưng hở đùi ấy”>

Ngô Diệu nhéo mạnh một cái, những ánh mắt hâm mộ của người đi đường dõi theo không ít. Ngô Diệu chợt nghĩ.....Câu nói ghen tuông lúc nãy của Lạc Tài Tần còn chân thực hơn sự ngưỡng mộ kia gấp nhiều lần.

“Đúng rồi”. Lạc Tài Tần thấy ba người kia đã đi rồi, đột nhiên nghiêm túc chuyển đề tài, “Diệu Diệu, Jamie tới đây lần đầu tiên hả?”

“Vâng”. Ngô Diệu cầm cây lăn, phủi hết số lông Champagne dính trên người Lạc Tài Tần, “Chắc anh không nhớ người ta thôi, thế mà người ta lại nhớ anh đấy, họa sĩ lớn ạ”.

“Không thể”> Lạc Tài Tần nghiêm túc lắc đầu, “Anh chắc chắn chưa bao giờ gặp cậu ta”.

Ngô Diệu sững sờ, “Nhưng cậu ta nói....”

“Em thấy anh đã quên chuyện gì chưa?”

Ngô Diệu không hề nghi ngờ năng lực ghi nhớ hình ảnh của người được xem là thiên tài như Lạc Tài Tần, chẳng khác gì qua máy ảnh kĩ thuật số cap cấp, chỉ cần anh đã gặp qua ai đó là có thể vẽ ra. Có khi chỉ cần người đi đường đối diện lướt qua, anhc ũng có thể vẽ được dung mạo.

“Thế cậu ta.....tới là thừa nước đục thả câu sao?” Ngô Diệu cầm tấm thiệp mời lên nhìn, căng thẳng, “Liệu có phải là kẻ xấu không?”

“Bữa tiệc này đúng là có thật. Lúc nãy Trâu Thiếu Đông cũng nói với anh rồi, tối nay các nhân vật trong giới kinh doanh đều quy tụ. Gia tộc Will cũng không phải là giả”> Lạc Tài Tần nắn tai Ngô Diệu nghĩ ngợi.

“Sáng nay cậu ta cũng đã tới một lần rồi”.

Lúc này thím mì xào đột nhiên lên tiếng.

“Sáng nay ạ?” Ngô D


Old school Swatch Watches