Old school Easter eggs.
Cô Vợ Nhỏ Trẻ Trung

Cô Vợ Nhỏ Trẻ Trung

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321901

Bình chọn: 8.5.00/10/190 lượt.

c."Cầu xin tôi và anh ân ái, hơn nữa còn là ngay trước mặt vợ của anh, có muốn hay không tùy anh, dù sao anh đã biết ý định của tôi như thế nào. .”

Văn Hạo nhìn chằm chằm Quỳnh Ny. Hồi lâu sau, anh đột nhiên phát hiện một chuyện.

"Cô căn bản không có ý định bỏ qua cho Bối Bối có đúng hay không?"

Quỳnh Ny trừng mắt nhìn, chợt cười dịu dàng lên."Coi như anh thông minh.

Anh biết, cha tôi vô cùng coi trọng anh, chuyện này nếu để cho ông ấy biết sợ rằng không ổn, bởi vì ông ấy còn chưa có quyết định muốn do Nanni hoặc tôi thừa kế công ty gia tộc." Cô ta bất đắc dĩ nói."Cho nên để bảo đảm chuyện này không để cho cha tôi biết, tôi không thể làm gì khác hơn là vì mình chừa chút an toàn. Anh yên tâm, chỉ cần anh không nói nhiều, tôi bảo đảm phim tài liệu của vợ anh tuyệt đối sẽ không lưu lạc đến trên thị trường."

Văn Hạo lần nữa nhắm mắt lại suy tư hồi lâu, cuối cùng anh mở mắt ra bình tĩnh nói: "Được, tôi đồng ý với cô, nhưng là có một vấn đề trước hết giải quyết."

"Vấn đề gì?"

"Tôi vừa nhìn thấy cô liền muốn nôn " Văn Hạo lạnh lùng nói."Vậy tôi cùng cô ân ái như thế nào?"

Quỳnh Ny nghe vậy đột nhiên nhảy dựng lên gầm thét: "Anh nói cái gì! ?"

"Đây là sự thật, chính cô cũng quyến rũ qua tôi rất nhiều lần rồi, tôi một lần có phản ứng?" Văn Hạo giễu cợt nói."Không có, tôi hoàn toàn không có biện pháp đối với cô nổi phản ứng."

Quỳnh Ny căm giận hé miệng, rồi lại nói không ra bất kỳ lời nói . Văn hạo nói không sai, lấy kinh nghiệm phong phú của cô ta đối với đàn ông xem, phản ứng của Văn Hạo đối với cô ta hình như thật là vô năng . Nhưng. . . . . .

"Anh với vợ anh chẳng lẽ là vợ chồng hữu danh vô thực ?"

"Chính là điểm này " Văn Hạo rũ mắt."Tôi chỉ đối với vợ tôi có phản ứng, những nữ nhân khác đều không thể để cho tôi hưng phấn."

Quỳnh Ny híp híp mắt, rồi sau đó gật đầu một cái."Rất thông minh, muốn dùng loại lý do này tới từ chối. Nói cho anh biết, không dễ dàng như vậy. Anh đối với tôi không dậy được phản ứng chứ gì? Không sao, anh cùng vợ thân thiết trước, chờ anh hưng phấn sau, đến phiên tôi ra sân, như vậy ngươi sẽ không sao chứ?"

"Có thể." Văn Hạo đứng lên, anh quay đầu lại hướng nhìn Bối Bối bên kia.

"Như vậy có thể thân thiết sao?"

"Này! Anh đến. . . . . ." Quỳnh Ny bỗng dưng im miệng, tiếp theo hướng phía người đàn ông kia so tay ý bảo hắn canh giữ ở cửa phòng.

Văn Hạo ngay sau đó vì Bối Bối cởi ra dây trói buộc trên tay, vừa ở bên tai cô nói nhỏ: "Bối Bối, chờ một chút anh lên một tiếng chạy, em liền lập tức chạy ra ngoài, anh sẽ ngăn cản tên . . . . . ."

Bối Bối ô ô lắc đầu mãnh liệt, Văn Hạo tiếp tục nhỏ giọng khuyên nhủ: "Bối Bối, em yên tâm, mục đích của cô ta là muốn anh theo cô ta làm việc, cho nên tuyệt sẽ không làm thương tổn anh đâu. Nhưng chỉ cần em ở nơi này, anh liền nhất định bị bọn hắn làm hại, cho nênem nhất định phải trốn trước, để cho anh tránh lo âu về sau cùng bọn họ chu toàn, chỉ cần bọn họ không có lợi thế uy hiếp anh , dĩ nhiên là không có cách nào.

Như vậy em hiểu chưa?"

Bối Bối chăm chú nhìn anh một hồi lâu, hiểu rõ anh nói là sự thật, rốt cuộc từ từ gật đầu một cái.

"Này, mấy người đang làm gì? Còn không mau một chút!"

Văn Hạo mặc kệ Quỳnh Ny thúc giục, thẳng lấy xuống khăn gối đầu trong miệng Bối Bối, vừa cởi tất cả dây trói buộc sau, Văn Hạo vừa tỉ mỉ hỏi: "Năng động sao?"

Bối Bối dùng chân dùng sức vẩy ra."Không thành vấn đề."

Văn Hạo triển khai một nụ cười an ủi ở môi cô hôn một cái."Anh yêu em ." Anh nói, Bối Bối vừa mới ngẩn người , Anh đã đứng lại đằng trước người đàn ông mang súng .

"Tiên sinh, chúng tôi muốn làm chuyện, anh có thể hay không lui về phía sau?"

Người đàn ông mang súng nghi ngờ nhìn về, Quỳnh Ny ngay trong nháy mắt này, tay trái Văn Hạo mạnh mẽ hạ bắt được cổ tay phải người đàn ông mang súng đem họng súng chỉ hướng bên kia, đồng thời dùng sức kéo ra đem nam nhân kéo cách cửa, trong miệng kêu to: "Chạy!

Bối Bối! Chạy mau!"

Bối Bối ứng tiếng lập tức nhảy dựng lên lướt qua bên cạnh bọn họ lao ra cửa phòng, lao ra cửa chính, trước cửa là một cái đường đất đá, một chiếc Ford sẵn sàng liền dừng ở chỗ xa xa. Cô không biết lái xe, cũng không có ngốc đến theo đường đá trốn, không thể làm gì khác hơn là hướng bên cạnh trong rừng cây vừa chui, tiếp theo vùi đầu đi tiếp tục xông lên phía trước.

Nhưng cô xông lên không bao lâu liền nghe được một tiếng súng vang, không chút nghĩ ngợi, cô lập tức chạy về.

Không phải là nhiều hơn, ngàn vạn lần không được là nhiều hơn!

Cô ở trong lòng liều mạng khấn thầm , mới chạy đến trước phòng nhỏ, khóe mắt thoáng nhìn, thấy Quỳnh Ny cùng người đàn ông mang súng đang vội vội vàng vàng chui vào trong xe nhanh chóng lái rời đi, lòng của cô đôt nhiên chợt lạnh, trong miệng không khỏi hét rầm lên.

"Nhiều hơn! Nhiều hơn!"

Cô mới vọt vào cửa chính, liền một cái nhìn thấy Văn Hạo ngồi dựa vào bên cửa phòng, trên vai trái thấm đẫm một mảng màu hồng, lòng của cô đang treo ngược cành cây lập tức nới lỏng. Không có chết, chỉ là bị thương, thật là cám ơn trời đất!

Mà Văn Hạo vừa nhìn thấy Bối Bối, hai hàng lông mày nhíu