Cô Vợ Nhỏ Quyến Rũ Của Thủ Lĩnh Bá Đạo

Cô Vợ Nhỏ Quyến Rũ Của Thủ Lĩnh Bá Đạo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327092

Bình chọn: 10.00/10/709 lượt.

là nể mặt Thượng Quan Sở, không dám rống lớn kêu to với Diệp Thanh Linh.

Diệp Thanh Linh cười gật đầu, nháy mắt thản nhiên nói: "Không nghĩ tới phu nhân Tiền thích tình yêu anh em."

Diệp Thanh Linh đột nhiên nói như vậy, phu nhân Tiền nghe được chuyện kỳ lạ khó hiểu, nhìn Tiền Nguyên. Tiền Nguyên ho nhẹ một tiếng, có lòng

tốt giải thích nghi hoặc cho mẹ, "Ý tiểu thư Diệp là, con nếu ở cùng một chỗ với Tâm Di chính là tình yêu anh em."

Phu nhân Tiền lập tức hiểu rõ tất cả, có chút tức giận, lại có chút xấu

hổ, bà chung quy không thể thật sự thừa nhận chính mình ủng hộ tinh yêu

anh em, như vậy không phải là nói bà thích loạn luân sao? Chụp mũ như

vậy, bà không thể mang được.

Phu nhân Tiền qua một hồi lâu, mới nói: "Tâm Di chẳng qua đến tham gia

hôn lễ, tiểu thư Diệp suy nghĩ nhiều. Tình yêu anh em là loạn luân, tôi

sao có thể thích được?"

"Thật sự là như vậy?" Diệp Thanh Linh hơi hơi nâng mắt nhìn Tâm Di.

Tâm Di tâm tình vẫn không có bớt bướng bỉnh, nhìn Diệp Thanh Linh liền

hận nghiến răng nghiến lợi. Giận trừng mắt Diệp Thanh Linh quát: "Tôi

chính là thích anh Tiền, tôi chính là tiểu tam, thế nào. Thích một người có sai sao?" Cô mới không dễ dàng nhận thua, hai người kia rõ ràng

chính là đến giúp Mễ Lam Nhi thôi.

Kỳ thật Tâm Di không biết Thượng Quan Sở cùng Diệp Thanh Linh có một nửa mục đích là tới tìm việc vui, thấy cô bệnh tâm thần gầm rú như vậy,

trong lòng hai vợ chồng không biết có bao nhiêu vui vẻ.

Tiền Nguyên lại biết mục đích vợ chồng bọn họ, lại chỉ nhìn không nói

lời nào, nhìn thấy bộ dáng khác thường của Tâm Di như vậy, anh cau mày,

một chút hỏa cảm còn xót lại đối với Tâm Di cũng toàn bộ biến mất.

Thượng Quan Sở cùng Diệp Thanh Linh không hề trả lời vấn đề Tâm Di.

"Thanh Linh, bày trí vẫn còn, chúng ta vào trong nhà xem đi!" Thượng

Quan Sở nói xong liền tiến lên đỡ Diệp Thanh Linh, sau đó hai người nhìn nhau cười, thong thả rời đi.

Tâm Di cùng phu nhân Tiền đều lăng lăng nhìn vợ chồng kia rời đi, không

biết bọn họ đến là hát cái gì, chỉ biết là các cô hình như bị đùa giỡn.

Tiền Nguyên không muốn nhìn thấy bộ dáng thất thường của Tâm Di, cũng đi theo phía sau Thượng Quan Sở, nói: "Tôi mang hai người đi thăm quan mọi nơi!"

Diệp Thanh Linh cùng Thượng Quan Sở không có cự tuyệt, Tiền Nguyên tất

nhiên theo sát không buông, mãi đến khi hai người bọn họ dạo hết một

vòng trong biệt thự xong, đưa bọn họ đến cổng vòm thông với nhà họ Diệp, Tiền Nguyên thật vất vả lộ ra vẻ mặt tươi cười nói: "Thiếu gia Sở, tiểu thư Diệp, các người xem... Tôi có thể đi..." Tiền Nguyên vẻ mặt mất tự

nhiên, anh đời này còn chưa bao giờ miễn cưỡng cười vui đâu. Nhưng vì có thể nhìn thấy Mễ Lam Nhi, anh vẫn làm.

"Không được." Diệp Thanh Linh một ngụm từ chối.

"Tiểu thư Diệp, cô cho tôi vào đi!" Nghĩ đến anh bị hai gã thủ hạ bang

Sở ngăn lại không thể vào nhà họ Diệp, anh cũng rất đau đầu.

Tiền Nguyên cầu Diệp Thanh Linh, thấy cô im lặng không tiếng động. Lại nhìn về phía Thượng Quan Sở, nói: "Thiếu gia Sở..."

Thượng Quan Sở nhìn bộ dáng thành khẩn của Tiền Nguyên, định nói giúp

anh ta, nhưng anh cũng không có mở miệng, Diệp Thanh Linh hình như biết

nguyện vọng thỉnh cầu của anh, thản nhiên nhìn anh nói: "Anh nếu cầu

xin, cũng đừng tiến vào nhà họ Diệp."

Thượng Quan Sở nghe xong, nói với Tiền Nguyên: "Chuyện này... Tôi cũng

không có biện pháp." Ai bảo đây là nhà họ Diệp chi? Anh tuy rằng là con

rể nhà họ Diệp, nhưng cho tới bây giờ vốn không có quyền phát biểu.

Buổi tối, mặt trời đã thu lại ánh nắng nóng rực, tránh ở phía sau núi nghỉ ngơi.

Tiền Nguyên vẫn là đứng ở cửa ra vào thông giữa hai nhà, dùng hết phương pháp kinh doanh của anh đàm phán với hai thủ hạ trong bang Sở. Nhưng

người ta vẫn không để ý tới anh, mặc anh dùng tiền tài dụ dỗ cũng được,

cưỡng bức cũng được, hai vị thủ hạ trong bang Sở vẫn không mở cửa, chỉ

cần anh vừa động, bọn họ sẽ đúng lúc ngăn lại đường đi của anh.

"Thiếu gia Tiền, đây không phải nhà cậu, mời về." Những lời này, hai vị

thủ hạ trong bang Sở trong haii tiếng vừa rồi không biết đã lập lại bao

nhiêu lần.

Tiền Nguyên đánh rớt tất cả kiên nhẫn của anh, lạnh lùng nói: "Nhường không được?"

"Không được." Hai vị thủ hạ so với anh còn lạnh hơn.

Nhạc Nhạc sau khi xử lý xong tài liệu của tập đoàn Diệp thị đi ra xem

náo nhiệt, đúng lúc nhìn được một màn trình diễn này, nói với Mễ Lam Nhi ở bên cạnh: "Cô thật đúng là nhẫn tâm, nhìn anh ta rất đáng thương."

"Anh ta tự tìm." Mễ Lam Nhi không có hành động nào, lạnh lùng nhìn Tiền Nguyên đứng ở cửa không thể đi vào.

Nhạc Nhạc nghe xong, cười hì hì tiêu sái đến trước mặt Tiền Nguyên, nói: "Như vậy cũng vô dụng, người ta không cảm kích."

Tiền Nguyên liếc mắt nhìn Nhạc Nhạc một cái, lạnh lùng nói: "Anh có thể giúp tôi?"

"Không thể." Đến Thanh Linh cũng nói không cho anh ta vào nhà họ Diệp,

anh sẽ không mạo muội ra tay. Vì người khác đắc tội Thanh Linh, không

hợp tính anh.

Đã không thể giúp anh, còn vô nghĩa cái gì? Tiền Nguyên không để ý tới Nhạc Nhạc, nhìn Mễ Lam Nhi phía xa xa.

Mễ Lam Nhi vừa bắt được


Old school Swatch Watches