Cô Vợ Minh Tinh Của Đại Boss

Cô Vợ Minh Tinh Của Đại Boss

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326461

Bình chọn: 7.00/10/646 lượt.

h kịch bản phim.” Dung An cắt ngang cô. “Cho cô cùng Lâm Dật ầm ĩ một lần, như thế nào?”

Tưởng Tịch giơ tay lên giữa không trung, sau một lúc lâu nở nụ cười:

“Ý tưởng này của đạo diễn Dung không tồi, nhưng mà với tính cách của

Bạch Tâm cũng không thích hợp đâu!”

Không khí lập tức trở lại trạng thái như lúc ban đầu. Vương Mông

thoáng thả lỏng một chút, vội vàng chạy đi mua bữa tối, nhân tiện thông

khí.

Buổi tối, ba người cùng nhau ngồi ăn cơm, không ai nói đến Nguyên Tấn Thần cả. Nhưng mà Tưởng Tịch hiểu được cô phải hành động nhanh hơn.

Một tuần sau Tưởng Tịch chính thức xuất viện.

Có lẽ là do Tần Thành, trước khi cô xuất viện, tin tức “2033” ngừng

quay vẫn không có bị tuôn ra. Có thể nói, nếu không có những cơn đau đớn thường hay kéo tới và những người đến thăm không có ý tốt thì trong

khoảng thời gian này có thể trở thành một kỳ nghỉ khó quên.

Từ tối hôm trước Lục Mạnh Nhiên đã tới, cùng Tưởng Tịch rời bệnh viện đi thẳng tới sân bay.

Vương Mộng lái xe, Tưởng Tịch và Lục Mạnh Nhiên ngồi ở phía sau, giữa hai người cách nhau một chỗ ngồi.

Lục Mạnh Nhiên nói: “Hôm nay Tề Minh Lật vốn muốn tới, nhưng buổi chiều cô ấy có thông báo, thời gian quá eo hẹp.”

“Ngày hôm qua cô ấy đã nói với tôi.” Tưởng Tịch điềm nhiên như không bắt đầu nghịch di động.

Lại nói tiếp, lâu rồi cô không có lên tiết mục nào.

Một tháng này…

Tưởng Tịch vô thức nhìn cặp công văn mang theo của Lục Mạnh Nhiên.

Nếu cô nhớ không lầm thì bên trong hẳn là chứa đủ loại lời mời.

Đối với một minh tinh mà nói, có một người đại diện có tư cách và

kinh nghiệm là một trong những điều kiện tiên quyết để thành công. Bởi

vì, người đại diện có mạng lưới lớn thì anh ta có thể tìm cho bạn đủ

loại cơ hội việc làm.

Như là Lục Mạnh Nhiên, lăn lộn trong giới đã nhiều năm, người quen

không có một ngàn thì cũng có chín trăm. Anh ta có nguồn tài nguyên,

những ngừơi đại diện như Đinh Mi không thể sánh bằng.

Tưởng Tịch suy nghĩ trong chốc lát, nói: “Anh Lục, trong khoảng thời gian này tôi muốn tham gia vài tiết mục.”

Lục Mạnh Nhiên kinh ngạc nhìn cô: “Cô muốn tham gia với cái dạng này?”

Cánh tay của Tưởng Tịch hôm qua mới vừa có thể cử động với biên độ

nhỏ. Chân bị thương nặng hơn một chút, muốn đi lại bình thường ước chừng còn cần hơn nửa tháng nữa.

Tuy rằng Tưởng Tịch có một khoảng thời gian không xuất hiện trên tiết mục, nhưng khoảng thời gian “Từng hứa nhiều năm” được công chiếu lúc

trước, phòng vé thật ảm đạm so với những bộ phim khác chiếu cùng thời

gian. Nhưng xem qua bình luận điện ảnh, mọi người đánh giá bộ phim này

cực cao, đặc biệt là vai nữ chính Chu Tố của Tưởng Tịch chiếm được khen

ngợi nhất trí của các fan.

Mặt khác, quảng cáo đại diện của Tưởng Tịch cũng được luân phiên chiếu trên ti vi.

Hiện giờ cô đã có tiếng tăm, cộng thêm là nữ chính trong phim của

Dung An, cho dù có biến mất mấy tháng cũng không bị ảnh hưởng quá lớn.

Lục Mạnh Nhiên muốn Tưởng Tịch tiệp tục nghỉ ngơi, nhưng nhìn bộ dáng cô mong muốn tham gia tiết mục thì suy nghĩ một chút rồi nói: “Chờ cô

về nhà nghỉ ngơi vài ngày trước đã, đến lúc đó tôi sẽ sắp xếp cho cô.”

Như vậy cũng tốt.

Tưởng Tịch gật đầu.

Chuyến bay của bọn họ là mười hai giờ trưa. Lo lắng sân bay có nhiều

người hỗn tạp, Tưởng Tịch trước hết ngây người ở trong xe một khoảng

thời gian, sau khi trong sân bay thông báo đăng ký thì mới xuống xe.

Hôm nay trong khoang thương gia không nhiều hành khách lắm, tìm được

chỗ của mình ngồi xuống, Tưởng Tịch bỗng nhiên có cảm giác có người đang nhìn cô.

Cô nâng kính râm, nhìn bốn phía vài lần, không thấy ai, lại cúi đầu.

Sau khi Vương Mộng thu thập xong, ngồi vào bên cạnh Tưởng Tịch. Lục Mạnh Nhiên thì ngồi ở phía sau Tưởng Tịch.

Vì để phòng ngừa những người khác nhận ra Tưởng Tịch, lại vừa giữ gìn an toàn cho cô.

Dù sao với cái dạng này của cô bây giờ, tránh né người ta rất khó khăn.

Hai giờ sau, máy bay bình an tới thành phố C. Trong lúc ba người đều

nghĩ có thể yên yên ổn ổn về đến sân bày, trở lại công ty thì bên ngoài

sân bay đầy kín phóng viên.

“Sao lại thế này?” Tưởng Tịch nhìn Lục Mạnh Nhiên hỏi.

Tay đẩy xe lăn đổ một lớp mồ hôi, Lục Mạnh Nhiên đẩy xe lăn đến một

nơi trốn được các phóng viên, vội vàng lấy di động ra gọi điện thoại.

“A lô, anh Lục, không phải anh đi đón Tưởng Tịch sao?” Người nói cà

lơ phất phơ, nghe giọng điệu là có thể tưởng tượng ra một người bất cần

đời.

Lục Mạnh Nhiên hít sâu một hơi, nói: “Chuyện tôi tới đón Tưởng Tịch,

trừ cậu và tổng giám đốc Tần ra thì không có người nào biết cả!”

“Chuyện này làm sao tôi biết được? Tôi cũng không có thuật đọc suy nghĩ.”

“Vậy đám phóng viên ngoài sân bay thì giải thích như thế nào?”

“À, chuyện này hả?” Người đàn ông cười hì hì nói: “Nghe nói là Vưu

Bội của KU tham gia Liên hoan điện ảnh Quốc tế trở về. Anh Lục, nói thật nha, anh chọn thời gian không đúng a!”

“Không cần cậu nhắc nhở.” Lục Mạnh Nhiên tự động loại bỏ nửa câu sau, không đợi người bên kia nói xong thì đã cúp điện thoại.

Trong mắt Vương Mộng nhộn nhạo ánh khao khát câu trả lời.

Lục Mạnh Nhiên n


Old school Swatch Watches