XtGem Forum catalog
Cô Vợ Minh Tinh Của Đại Boss

Cô Vợ Minh Tinh Của Đại Boss

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325881

Bình chọn: 8.00/10/588 lượt.

vợ của tôi, tôi chăm sóc cho cô ấy là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Nhưng mà, anh Phương nên quan tâm thoả đáng đến người cháu gái kia của anh một chút.”

“Vi Vi?” Phương Duệ khó hiểu. “Không biết

Vi Vi đã gây ra phiền phức gì?”

Gây ra phiền phức? Ha, Phương Vi Vi đâu chỉ gây ra phiền phức. Nếu không phải Tưởng Tịch lên tiếng, thì sáng hôm nay Tần Thành đã kêu người đá cô ta ra khỏi giới giải trí rồi. Dùng chiêu bài Phương Duệ kết hợp với truyền thông bôi xấu Tưởng Tịch. Nền móng của nhà họ Tần và họ Tề bọn họ ở thành phố C còn chưa có suy yếu đâu! Hôm qua anh đã mượn Tề Dịch người có khả năng đi theo dõi Phương Vi Vi xem tối qua cô ta đi đâu, gặp ai. Anh biết rõ toàn bộ. Lúc này đây sở dĩ không đè tin tức xuống, là vì muốn nhìn xem mục đích cuối cùng của cô ta, để có một phản kích lớn cuối cùng.

“Anh Phương đừng ngại tự mình đi hỏi cô Phương Vi Vi một chút xem cô ta rốt cuộc đang làm cái gì ở sau lưng.”

Nụ cười khách sáo của Phương Duệ nhạt đi, giọng nói lạnh xuống: “Lời này của anh Tần là có ý gì?”

Vẻ mặt của anh ta hoàn toàn không quan tâm, khiến cho Tần Thành nghĩ tới khả năng nào đó. Chân mày anh chậm rãi giãn ra, nói: “Nghe nói gần đây nhà họ Phương đang đầu tư vào phim ảnh. Đúng rồi. là “Ăn chơi trác táng” của Lý Mặc. Hẳn là anh Phương biết, cũng chính là đạo diễn bộ phim thứ nhất của Tưởng Tịch.”

“Vậy thì sao?”

Anh ta quả nhiên là không biết chuyện gì cả.

“Chẳng lẽ cô Phương Vi Vi không có nói với anh Phương sao?”

“Cái gì?”

Tần Thành thoáng nở nụ cười. “Vai nữ chính ngay từ đầu là Lý Mặc nhìn trúng Tưởng Tịch. Nhưng nhà họ Phương đầu tư, đã đổi Tưởng Tịch. Khi đó Tưởng Tịch vừa mới quay xong “2033”, đã xác định là nhận đóng, lại bị người ta đổi.”

Tươi cười của Phương Duệ hoàn toàn biến mất. Tần Thành thấy mục đích đã đạt được, cũng không để ý có phải hơi nhiều lời hay không. “Tin tức hôm nay chắc anh Phương cũng thấy được. Theo tôi được biết, người truyền tin đồn nhảm nhiều nhất về Tưởng Tịch ở trong đoàn phim chính là trợ lý của Phương Vi Vi. Đúng rồi, có lẽ anh Phương không biết, vài ngày trước đó Tưởng Tịch bị Vưu Bội bắt cóc suốt một ngày một đêm. Nếu không phải tra ra kịp thời thì bây giờ Tưởng Tịch đã trở thành vong hồn chết cháy lâu rồi.” “Tiểu Tịch, em đợi chị ở đây, ngoan ngoãn đừng động đậy, chị đi mua vé.” Cô gái lớn trên người còn chưa hết vẻ ngây thơ nghiêm túc căn dặn cô bé nhỏ hơn mình.

“Được, nhưng chị hai phải trở lại nhanh một chút, em sợ.” Cô bé níu lấy áo của cô gái lớn hơn, lưu luyến không rời.

“Được.” Cô gái lớn ôm cô bé hôn lên trán một cái. “Em ngoan ngoãn chờ chị, đừng có động đậy, chị sẽ nhanh chóng trở lại.”

Nói xong, cô gái lớn liền rời đi.

Lúc này, phim còn chưa có mở màn, ở cửa rạp chiếu phim đều là người lui tới. Cô bé di chuyển đến chỗ không dễ bị ngừơi ta đụng phải, lẳng lặng chờ cô gái lớn trở lại.

Nhưng cô bé đợi nửa tiếng đồng hồ, một tiếng, hai tiếng, phim chiếu xong, cô gái lớn vẫn không xuất hiện.

“Chị hai.” Cô bé lo lắng không thôi, dụi khoé mắt, không ngừng nhìn đám người lui tới.

Lúc này có một cậu bé đi tới, quay người hỏi cô bé: “Em bé, em đang đợi cha mẹ hả?”

“Không phải.” Cô bé nhìn cậu bé đề phòng. “Em đang đợi chị.”

“Vậy chị ở đâu?”

Cô bé chỉ vào bảng hiệu thật lớn của rạp chiếu phim, nói: “Chị ở rạp chiếu phim.”

“Nhưng anh quan sát đã lâu cũng không thấy một cô gái nào tới tìm em.” Tuổi của cậu bé không lớn, đối phó với loại chuyện như vầy có chút phiền não, nhức đầu nói: “Nếu không thì anh mang em vào trong tìm xem.”

Cô bé nghĩ đến cô gái lớn, do dự gật gật đầu.

Phòng chiếu phim chủ yếu ở lầu hai và lầu ba. Cậu bé dẫn cô bé đi tìm một vòng ở các phòng chiếu phim, nhưng không thấy được bóng dáng của cô gái lớn.

Cuối cùng, cậu bé nắm tay cô bé đi tới bên ngoài nhà vệ sinh.

Cậu bé thả tay cô bé ra, nói: “Chị của em có thể ở trong này, tự em vào tìm một chút được không?”

“Được. Nhưng mà anh phải ở bên ngoài chờ em.” Chỉ hơn hai mươi phút ngắn ngủi, cô bé đã vô cùng tín nhiệm cậu bé.

Cậu bé cười sờ sờ mũi, gật đầu.

Cô bé nhẹ nhàng đẩy cửa nhà vệ sinh nữ ra. Cô gái lớn quả nhiên là ở bên trong, nhưng mà cô bé còn chưa kịp lên tiếng thì chợt nghe thấy cô gái lớn dùng một loại ngữ khí chán ghét mà cô bé chưa bao giờ nghe qua, nói: “Cả ngày chỉ biết giả bộ đáng yêu, giả bộ nhu thuận trước mặt ông nội và cậu. Tớ ghét nó, làm hại tớ mỗi ngày bị mọi người nói mãi.”

“Nhưng nó là em gái của cậu.” Một giọng nữ mềm mại nói.

“Em gái? Tớ cho tới bây giờ không có coi nó là em gái, cả ngày giành đồ với tớ. Chú út cũng vậy, ba cũng vậy, mỗi lần đều lấy nó so sánh với tớ, làm hại tớ thường xuyên bị mắng.”

“Vậy nó thật là đáng ghét đó!”

“Đúng vậy.” Cô gái lớn nói: “Ngày hôm qua xem ti vi, trong ti vi nói gần đây có rất nhiều vụ lừa bán con nít. Cho nên tớ mang nó ra ngoài, chỉ cần nó bị mất tích thì chú, ba và ông nội sẽ không luôn nói đến tớ.”

“Vi Vi, cậu thật thông minh. Nhưng mà ngộ nhỡ nó không bị người ta bắt cóc đi thì làm sao bây giờ?”

“Tớ đây liền giành đồ của nó. Gặp một lần, giành một lần. Xem nó còn dám trêu chọc tớ không.” C