
hác lại bắt đầu nói cười vui vẻ nhưng Sultana lại không vui.
Vốn dĩ tưởng rằng hôm nay hắn hẹn mình đi ra ngoài là muốn hiểu rõ đối phương, không nghĩ tới lại làm cho cô khó coi hơn. Cô ta căn bản không thể chấp nhận chuyện như vậy, tại sao một người đàn ông ưu tú như vậy lại coi trọng một cô nhóc như vậy?
Mấy lần trước xem như thế nào? Chảng lẽ mình kém Duy Y sao? Cô ta không cam lòng…….
Duy Y càng không được tự nhiên, rõ ràng muốn tạo cơ hội cho chị Sultana cùng Kiều Ngự Diễm. Nhưng ánh mắt của người đàn ông kia luôn khóa trụ trên người cô không thả làm cô đứng ngồi không yên, cho nên không thể làm gì khác hơn là gỉ bộ không thấy, giả bộ rất vui vẻ cùng Ngô Soái và Kiều Y, cũng không dám đến gần Sultana. Bởi vì chị Sultana đi bên cạnh Kiều Ngự Diễm.
Ngô Soái trong nháy mắt mất hồn rất nhanh liền khôi phục bình thường cùng mọi người nói chuyện. Hắn phản ứng nhanh chóng làm cho không ai có thể chú ý thấy.
Rốt cuộc một ngày vui vẻ cũng trôi qua.
Lúc trở về khu chung cư đã có chút u ám, Kiều Ngự Diễm lại dẫn bọn họ đi ăn cơm rồi mới đưa về.
Chủ yếu là hắn biết ba Duy Y hôm nay có sự kiện, Duy Y trở về nhất định sẽ không có cơm ăn, hơn nữa hắn muốn ở chung một chỗ với cô, mặc dù là một nhóm người, chỉ có thể thấy nụ cười của cô vào lúc này.
Lúc cô ở bên cạnh hắn luôn là khuôn mặt lạnh đem hắn cách xa ngàn dặm.
Lúc đưa Duy Y về trên xe còn có Sultana cùng Ngô Soái, bởi vì ba người ở chung một khu chung cư, Kiều Ngự Diễm không thể ở bên cạnh Duy Y như mong muốn.
Mặc dù hôm nay là cùng đi chơi, nhưng giữa hai người rất ít nói chuyện với nhau…..
Hơn nữa bọn họ lại ở trên đường, Duy Y giả bộ ngủ thiếp đi, ở ghế sau “Ngủ” ngã trái ngã phải, còn có lúc tựa vào người Ngô Soái, nhưng thật ra là ngồi nghe hai người đằng trước nói chuyện với nhau.
Ở trước mặt Kiều Ngự Diễm làm sao cô có thể ngủ được!
Ngô Soái không biết đang nghĩ gì, chỉ là nhìn cảnh đêm ngoài xe, không nói lời nào.
Xe tiến vào khu chung cư Duy Y cũng rất tự nhiên tỉnh lại.
Ba người xuống xe, Kiều Ngự Diễm muốn nói chuyện với cô nhưng lại bị cô nhóc này tránh. Mà hắn cũng không tức giận, hôm nay có thể thấy cô cười hắn đã thỏa mãn rồi.
Từ từ đi, một ngày nào đó cô cũng sẽ cười với mình.
Ngô Soái vốn định đưa hai người về nhà lại bị Duy Y đuổi đi.
“Chị Sultana!”
“Ừ!”
“Cái đó…….Không có gì!”
“Có chuyện gì thì nói đi, hai chúng ta có chuyện gì không thể nói sao?”
“Không có gì, chỉ là muốn nói mệt chết đi mà thôi!”
“Duy Y!” Lần này ngược lại là Sultana gọi cô.
“Dạ?”
“Em cảm thấy tổng giám đốc Kiều là người thế nào?”
“Tại sao đột nhiên lại hỏi như vậy?” Thật ra thì Duy Y vừa nghe đến Kiều Ngự Diễm đã ngã vào cái hố to trong lòng. Giống như lúc đi thi không làm được bài bị mẹ hỏi đến. Sợ đối phương lại hỏi nữa.
“Chị cảm thấy tổng giám đốc Kiều đối với em rất tốt, điều kiện tốt, dáng dấp lại đẹp trai, nói chuyện hợp lý, là một người đàn ông khó tìm!”
“Chị Sultana chị thích hắn!” Nghe giọng điệu này trong lòng Duy Y len lén cười.
“Có lẽ a……! Anh ấy hẹn chị đi ăn cơm mấy lần, trong công ty ai cũng nói về quan hệ của bọn chị! Nếu như có thể, chị hy vọng có thể tiến triển thêm một bước.”
Thật ra thì trong lời nói của Sultana cố ý tiết lộ một chút tin tức: 1. Kiều Ngự Diễm hẹn cô ăn cơm, 2. Bọn họ cùng làm trong một công ty, 3. Tuổi tác của bọn họ không kém là bao nhiêu lại còn có lời đồn đại của mọi người.
Dĩ nhiên làm sao Duy Y biết được sự đắc ý đó nhưng Kiều Ngự Diễm đang lái xe về thì hiểu.
Người đàn bà này đang ra hiệu quan hệ của bọn họ với Duy Y! Cứ như vậy, chẳng phải là…….
Ở một nơi khác, Duy Y nào biết mình đã bị người ta nghe lén, vừa nghe đến lời nói của Sultana rất vui vẻ “Thật hay quá, chị Sultana em cũng cảm thấy hai người rất xứng đôi, chị cố gắng lên! Em ủng hộ chị!”
“Em…….Cứ vui vẻ như vậy?” Sultana cười lạnh trong lòng, thật là một đứa trẻ cái gì cũng không hiểu.
“Đương nhiên rồi!”
“Duy Y, vậy em phải giúp chị nha!”
“Dĩ nhiên, nếu cần em giúp chị cứ việc nói em nhất định sẽ giúp chị!”
Thời gian trôi qua thật nhanh, bất tri bất giác đã qua một tháng, chỉ còn hai ngày nữa là tới sinh nhật Duy Y.
Ngay từ mấy ngày trước mẹ Duy đã hỏi cô muốn tổ chức sinh nhật như thế nào, muốn qùa gì.
Bởi vì ba Duy gần đây bận việc, luôn không có ở nhà. Hơn nữa nghe nói mọi việc trong công ty đều ổn, chỉ là nghiệp vụ càng ngày càng nhiều mới bận như vậy. Mà mọi người đều biết, Duy Kiến Quốc được như hôm nay tất cả đều nhờ vào mối quan hệ với Kiều Thị.
Duy Y làm xong bài tập liền muốn gọi điện thoại nói chuyện phiếm với anh Trạch Vũ, bởi vì phí điện thoại đắt, Duy Y không muốn Bạch Trạch Vũ phải tốn tiền, vì vậy hai người thường hen nhau nói chuyện trên mạng.
Cũng bởi vì vậy mới tránh được sự khống chế của Kiều Ngự Diễm …….
Lúc này điện thoại Duy Y vang lên, ca khúc hàn quốc nghe thật hay.
Liếc mắt nhìn tên hiện thị là số của Kiều Ngự Diễm, trong lòng không muốn nhận vô cùng, cố đã thử chặn cuộc gọi, sau này bị Kiều Ngự Diễm biết, chỉ nhìn chằm chằm cô nửa phút, sau đó Duy Y lặng lẽ cúi đầu, lấy điện thoại ra, bỏ chặn cu