
Lệ Thy. Anh thích thú với cái cảm giác "gần gũi" với cô trong lòng anh lại luôn trào dâng một cảm giác khó tả. Đó là chiếm hữu. Anh muốn chiếm hữu cái con người nhỏ bé này.....
Không gian dường như tĩnh lặng chỉ còn những tiếng thở gấp gáp của hai nhân vật chính. Và cái cảm giác đê mê lan tỏa khắp căn phòng. Mồ hôi anh thấm đẫm. Thấy con người nhỏ bé đang nằm trong vòng phủ sóng của anh hơi run rẩy nên anh khẽ hỏi:
_Sao vậy???
Cô e dè một lúc rồi khẽ đáp:
_Em sợ...!!
Anh vòng tay luồn xuống giường ôm lấy cô đầy trìu mến:
_Sẽ không đau đâu, đừng sợ!!
...
Bóng tối
Hơi men
Dục vọng
Khao khát
Bao trùm khắp căn phòng
Những nụ hôn nóng bóng....những cái vuốt ve âu yếm khiến căn phòng trở nên nóng dần.........nóng dần.......
Giây phút đầu tiên hai người quyện vào nhau khiến cô gồng mình chịu đựng một nỗi đau mang tên thể xác. Tay cô bấu xuống nệm miệng cô cắn chặt lại khiến ai kia xót xa vô cùng. Rồi anh nhẹ nhàng xoa dịu cô bằng những nụ hôn và dìu dắt cô vào "biển tình" của anh. Dường như sự nồng nhiệt của anh khiến cô quên đi nỗi đau đang hành xác mà nồng nhiệt hưởng ứng cùng anh.
Con người to lớn kia dường như nuốt chửng lấy con người nhỏ bé bên dưới. Nụ hôn của anh vồn vã khiến đôi môi cô lúc nào cũng bận bịu đón tiếp anh. Hơi thở trở nên khó khăn khi những nụ hôn cứ kéo dài không muốn dứt ra. Anh nồng nhiệt như con mãnh thú đang say mồi không nỡ từ bỏ món mồi ngon trong tầm tay.
................Sau một hồi hoan lạc..........
Anh dường như đã dùng hết sức lực và rồi thả mình xuống giường khẽ hỏi cô:
_Còn đau không???
Cô đáp khẽ:
_Hết rồi!!!
Thế rồi anh dùng vòng tay to lớn của mình ôm trọn lấy cô cả hai dần chìm vào giấc ngủ.......
Tiếng gà gáy khiến cô giật mình tỉnh giấc. Chợt thấy ngực bị một vật thể nặng đè lên thì ra là tay của kẻ đang nằm bên cạnh. Nhìn lại thì thấy mình đang nằm trọn trong vòng tay của ai kia. Cả hai đang trần như nhộng khiến cô tá hỏa lên.
_Chuyện gì xảy ra vậy???
Cô cố gắng cho não hoạt động hết tốc lực để tìm ra cái lí do thích hợp giải quyết cho việc này. Những nghĩ mãi cũng không tài nào nhớ ra nỗi, cô nhẹ nhàng ngồi dậy không để anh giật mình thức giấc rồi vơ lấy bộ đồ đi vào toilet.
Cô có ngờ rằng ai kia đã thức dậy trước cô từ sớm nhìn thấy hai chai rượu nho hạng nặng để trên bàn đã hiểu ra cái chuyện xảy ra đêm qua nên đành nhắm mắt làm thinh như đang say giấc nồng để không khiến cô bối rối.
Sau khi đóng cửa toilet lại cô tựa người vào thành cửa. Tâm trạng vừa bối rối vừa lo âu. Trong đầu cứ mải miết tìm câu trả lời cho tối qua. Dường như không thể suy nghĩ được gì thêm nữa nên cô vội thay quần áo rồi quay trở lại phòng thấy anh vẫn còn đang say giấc nên cô gom lấy túi xách của mình rồi bỏ đi.
Về phần anh sau khi thấy cô khép cửa phòng lại rời đi thì bật người dậy anh muốn đuổi theo cô nhưng sợ cô sẽ bối rối vì chưa một lần nào anh nói với cô rằng anh yêu cô. Đến tận bây giờ anh còn không biết anh có tình cảm gì với cô hay không. Rồi tự trách mình sao lại để hơi men làm cho đầu óc mụ mị như thế. Nhưng nếu anh không yêu cô thì tại sao nhìn theo cái bóng nhỏ nhắn của cô dần khuất sau cánh cửa mà lòng anh lại đau nhói??? Anh lẩm bẩm rủa:
_Cái thứ cảm giác chết tiệt này là gì vậy???
Anh đưa tay lên xoa xoa vào trái tim đang đau nhói của mình nhìn vệt máu đỏ thẫm dính trên tấm gra trải giường mà lòng đầy chua xót:
_Xin lỗi em!!!
Anh đang cố gắng suy nghĩ ra cái cách giải quyết thật hợp lý không khiến anh Lệ Thy và cô phải đau khổ vì cái sự bồng bột nông nổi này. Chợt tự hỏi lòng:
_Lệ Thy có thật yêu anh như cô ấy nói và anh có còn yêu Lệ Thy như ngày nào???
Mải mê với những suy nghĩ cứ lởn vởn trong đầu thì tiếng chuông điện thoại vang lên kéo anh ra khỏi dòng suy nghĩ đó. Là điện thoại của Lệ Thy người đã bỏ mặc anh thay vì bỏ mặc cuộc đi du lịch đó. Chợt anh cảm thấy giận cô ghê gớm. Nhưng anh vẫn nhấc máy trả lời cô:
_A lô!!
_Ox, bx nè!!
Anh chỉ đáp cụt lủn với vẻ chán chường:
_Uhm!!
Đầu giây bên kia mặc kệ cái giọng chán chường của anh vui vẻ đáp:
_Tối nay bx đáp máy bay về ox dẫn bx đi mua sắm nhe!!
Anh lạnh lùng đáp:
_Uhm, vậy tối gặp, bye em!! rồi lạnh lùng cúp máy.
Thái độ lạnh lùng của anh khiến Lệ Thy thấy lo ngại. Mặc dù anh vẫn luôn lạnh lùng với cô nhưng đến mức như thế này là lần đầu tiên anh như vậy. Nhưng tối nay cô sẽ đáp máy bay về là anh sẽ vui vẻ lại ngay thôi mà. Yên tâm với cái suy nghĩ đó nên Lệ Thy không màn nghĩ tới anh nữa mà tiếp tục cuộc vui cùng với bạn bè.
Về phần anh....sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Lệ Thy anh cũng nhanh chóng sửa soạn trở về nhà. Những câu trả lời anh tìm kím tối nay chắc chắn anh sẽ được biết
Sau khi rời khỏi khách sạn cô bắt một chiếc taxi và đến thẳng nghĩa trang. Trên đường đi cô không quên dừng lại ở một tiệm bán hoa tươi và chọn ngay một bó hoa hồng trắng tuyệt đẹp để tặng cho mẹ cô. Nhìn bó hồng trắng tinh cô nhoẽn miệng cười thầm nghĩ:
_Chắc mẹ cô sẽ thích lắm!!
Chiếc taxi lướt nhanh trên con đường quốc lộ. Còn cô thì luôn nhì