
g nhiên chỉ đối với mình Hắc Xà mà thôi, thật ra với cái độc xà bộ tộc khác mà nói – cũng như vậy.
Mặc Lão Đại ở bên này trầm mặc nửa ngày rốt cục mở miệng nói một câu nói: “Con của các ngươi… thật nhiều.”
Hắc A Ban cùng Lục Tiểu Hoàng: “…”
Khẩu khí của Mặc Lão Đại bao hàm hâm mộ, năm ấu xà đó, ai, sau này con của mình và Ngân Tiểu Tiểu nếu cũng nhiều như vậy thì thật tốt! ( Tác giả: yên tâm, ngộ sẽ thỏa mãn nguyện vọng của ngươi ~)
Tầm mắt chuyển tới người Ngân Tiểu Tiểu.
“Hi! Chào chúng ấu xà!” Ngân Tiểu Tiểu cười híp mắt, rất nhiệt tình bắt chuyện với chúng ấu xà.
Chúng ấu xà cùng lui về sau mấy bước, giữ một khoảng cách với Ngân Tiểu Tiểu.
Ngân Tiểu Tiểu: “… !” Mình đáng sợ như vậy sao! Vì sao phải giữ khoảng cách với mình!
“Ngươi là ai?” Một giọng nói đầy mùi sữa từ miệng một ấu xà truyền đến, Ngân Tiểu Tiểu bắt đầu cười ngây ngô, nha, trời ạ! Quả nhiên không hổ là con của Hắc A Ban! Vừa mới bao nhiêu nha, giọng nói đã mê người như Hắc A Ban rồi!
“Ta là cha nuôi của các ngươi! Đến, kêu một tiếng cha nuôi nghe chút coi!”
Chúng ấu xà mơ hồ nhìn nhau, cha nuôi? Cha nuôi là cái gì?
“Ngân Tiểu Tiểu ngươi muốn làm gì!” Lục Tiểu Hoàng xông lại , “Ta mới là cha của bọn nó! Ngươi tới làm náo loạn cái gì!”
“…” Ngân Tiểu Tiểu bắt đầu nhiệt tâm giải thích cho Lục Tiểu Hoàng, “Ta nói cha nuôi không phải là cha! Ừm, ta và ngươi quan hệ tốt như vậy, ấu xà của ngươi nhận ta làm cha nuôi, như vậy ta sẽ đối tốt với con của ngươi lắm lắm, sẽ xem con của ngươi như con của ta, như vậy con của ngươi không phải có ba người thương yêu sao! Có phải rất tốt hay không?”
Phải không? Lục Tiểu Hoàng nghi ngờ nhìn Ngân Tiểu Tiểu, Hắc A Ban ở phía sau ho hai tiếng, Lục Tiểu Hoàng không tình nguyện nói: “Được rồi được rồi, bọn nhỏ, sau này ngân xà Ngân Tiểu Tiểu là cha nuôi của các ngươi!”
Chiếm được sự khẳng định của cha mình, bọn nhỏ liền yên tâm, mở miệng ngọt ngào kêu một tiếng “Cha nuôi!”
Tuy rằng bọn nhỏ không quá rõ ý của từ cha nuôi, nhưng chúng ấu xà nghe rõ “Ta sẽ đối tốt với con của ngươi lắm lắm”, cho nên vẫn rất vui vẻ kiếm cho mình thêm một người cha nuôi.
Ngân Tiểu Tiểu nghe năm ấu xà gọi mình là cha nuôi, ngây ngô nở nụ cười, đột nhiên nghĩ tới điều gì, liền trở lại kéo Mặc Lão Đại đến, cười híp mắt nói với chúng ấu xà: “Đến, đây là ba nuôi của các ngươi! Kêu một tiếng xem!”
Chúng ấu xà sửng sốt, lập tức lại ngọt ngào kêu lên: “Ba nuôi!”
Mặc Lão Đại, Hắc A Ban, Lục Tiểu Hoàng: “…”
Ngân Tiểu Tiểu: “A Lục, chúng ấu xà tên là gì?”
Lục Tiểu Hoàng lần lượt chỉ: “Lão Đại kêu Lục Đại Hắc, lão Nhị Lục Nhị Hắc, lão Tam Lục Tam Hắc, lão Tứ Lục Tứ Hắc, cùng lão Ngũ… Hắc Tiểu Lục.”
Lục Tiểu Hoàng và Hắc A Ban có tổng cộng năm ấu xà, bốn đứa đầu đều là lục xà bình thường, chỉ có xà thứ năm là một Hắc Xà, màu đen làm nền, lấm tấm chấm xanh biếc.
Ngân Tiểu Tiểu nháy mắt liền hiểu rõ vì sao lúc nãy Lục Tiểu Hoàng nói đến Hắc Tiểu Lục thì tạm dừng một chút, bên trong còn bao hàm lo lắng, không khỏi an ủi: “Không có vấn đề gì, ít nhất còn có chúng ta!”
“Ừ.” Lục Tiểu Hoàng gật gật đầu, “Ngân Tiểu Nhất rãnh rỗi hay tới đây, ta nhìn ra Ngân Đại Nhất thật thích tiểu Lục.”
“Vậy là tốt rồi.” Ngân Tiểu Tiểu nói, “Ta cũng thực thích thực thích, sẽ đối với nó tốt lắm tốt lắm !”
Ở lại nhà Lục Tiểu Hoàng một lát, Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại lại trở về nhà Ngân Tiểu Tiểu .
Một nhà Ngân Tiểu Tiểu đều ở, hơn nữa còn đang phơi nắng ở trên mảnh đất trống, ngủ ngủ. Ngân Tiểu Tiểu cảm thấy không thú vị, lại lôi kéo Mặc Lão Đại đi ngâm nước, trong lúc đó còn để Mặc Lão Đại đi tìm mật.
“Lần này không ngon như lần đó ngươi tìm về!” Ngân Tiểu Tiểu vừa ăn vừa xoi mói.
“Gần bên này ta không tìm được loại ong mật đó, đợi tìm được rồi nhất định đem về cho ngươi ăn được không?” Mặc Lão Đại an ủi Ngân Tiểu Tiểu.
Ngân Tiểu Tiểu không tình nguyện gật gật đầu.
Cả nhà Ngân Tiểu Tiểu tụ tập vài ngày đều lần lượt rời khỏi.
Trước khi Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại đi, Ngân Đại Bạch gọi Mặc Lão Đại vào nói một lát mới cho Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu rời đi.
Trên đường về nhà, Ngân Tiểu Tiểu tò mò hỏi Mặc Lão Đại: “Hắc Thán, ba ta nói với ngươi cái gì vậy?”
Mặc Lão Đại cười cười, không nói gì.
Chậm rì rì trở về nhà đã là nửa tháng sau .
Ngoài Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại dự kiến, vừa mới về đến nhà liền phát hiện Mặc Đại Nhất đã đợi ở bên ngoài sơn động, hơn nữa nhìn bộ dáng đã đợi được một đoạn thời gian, có vẻ thực sốt ruột.
Thấy Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu trở về, hai mắt Mặc Đại Nhất tỏa sáng, vội đón chào: “Lão Đại, có Mặc xà ở bên ngoài du đãng trở về nói, gần kết giới dãy núi có trạng huống dị thường xảy ra.”
—–
Đầm: Những chương tiếp theo là bắt đầu cuộc giao phong giữa con người và xà tộc – trộm mộ và thủ hộ mộ nha!
Hoa Quốc, là một quốc gia duy nhất trong tứ đại văn minh cổ xưa có lịch sử chưa từng bị gián đoạn, chính vì có lịch sử thâm hậu mà so với những dân tộc khác quốc gia này càng có sự ưu việt hơn, mà tất cả điều này sau khi chiến tranh nổ ra vào năm 1840 đã lặng lẽ xảy ra thay đổi.
Người cầm quyền vì tư lợ